Lọc Truyện

Tổng tài daddy mặt than của tiểu bảo đáng yêu

“Tổng giám đốc Mục, Vũ tiểu thư nói không muốn sống nữa!” câu này làm cho Mục Lâm Kiên nhanh chóng từ trên giường đứng dậy, cảm giác đau truyền tới làm anh nhíu mày.

“Tổng giám đốc Mục, không thể động được!” bác sĩ đang giúp anh băng vết thương nhanh chóng ép anh quay lại.

“Có chuyện gì xảy ra rồi!” Mục Lâm Kiên nghiêm túc.

“Không rõ nữa, ba đứa bé nói, từ khi trở về cô ấy đã rầu rĩ không vui, vùi đầu khóc giống như bị ăn hiếp vậy!”

Bị ăn hiếp?

Mục Lâm Kiên nhớ lại, không phải là anh chỉ chạm vào một chút thôi sao, như nào lại thành ăn hiếp rồi.

“Hình như là bị người của tập đoàn Vũ thị ăn hiếp thì phải.”

Mục Lâm Kiên nhướn mày, hóa ra không phải là tại anh, thế nên yên tâm hỏi: “Là ai?”

Lục Tâm lại gọi điện lại. m thanh của con nít truyền đến, bọn nhỏ tranh nhau trả lời: “Không được! Mẹ không gặp chuyện gì cả, mẹ không cho phép nói bừa đâu!”

Ba đứa béc sợ hãi, nửa mặt bên trái của chúng bị véo đến đỏ bừng.

“Anh không cần nói cho cái chú phẫu thuật thẩm mỹ ấy đâu!”

Lục Tâm ngại ngùng tắt loa ngoài đi, nhìn về phía Mục Lâm Kiên, nhỏ giọng nói: “Sao mấy đứa cứ gọi tổng giám đốc Mục là chú phẫu thuật thẩm mỹ vậy?”

“Bời vì...” Bánh Bao nghĩ nghĩ, sau đó di động bị Há Cảo cướp đi: “Bởi vì chú ấy với bọn cháu giống hệt nhau, nhất định là đã dựa theo khuôn mặt đẹp trai này của bọn cháu để đi phẫu thuật thẩm mỹ, vấn đề dễ hiểu như vậy, chẳng nhẽ không ai biết sao?”

“...” Lục Tâm cạn lời.

Không xong rồi, đứa nhỏ này sao lại biết đến mấy cái như phẫu thuật thẩm mỹ vậy...

Bánh Bao che miệng Há Cảo lại: “Em không cần phải nói thẳng ra như vậy được không? Nhỡ như cái người phẫu thuật thẩm mỹ kia nghe được thì phải làm sao?”

Màn Thầu oán trách: “Đúng đấy! Không thông minh gì cả!”

“Người ta chỉ là nhanh mồm nhanh miệng thôi mà...” Há Cảo tủi thân.

Lục Tâm khó xử, an ủi: “Vậy cho anh hỏi, còn có chuyện gì sao?”

“Bọn cháu muốn ăn bò bít tết!” Ba đứa bé giọng nói.

Rõ ràng là vừa mới ăn gà rán, giờ vẫn muốn ăn thêm bò bít tết nữa nhưng bọn chúng lại không dám gọi Vũ Vân Hân.

Lục Tâm che ống nghe của di động lại, hỏi: “Tổng giám đốc Mục, con của ngài...” ba chữ cấm kỵ này lọt vào tai Mục Lâm Kiên, anh trừng mắt.

Lục Tâm vội vàng sửa lời: “Có đặt hay là không ạ?”

“Không đặt, cho chúng đói chết!” Mục Lâm Kiên tuyệt tình.

Vài vị bác sĩ hóng hớt ngẩng đầu nghe nhưng lại không dám nhiều lời, chỉ đành ngậm chặt miệng.

“Xem bọn nhỏ thích cái gì.” Anh chính là một người khẩu xà tâm phật, ngoài miệng thì lạnh lùng như vậy, nhưng tâm lại mềm như đậu hũ, tay anh cầm thực đơn ném thẳng về phía Lục Tâm.

Mục Lâm Kiên gọi đầu bếp chuyên dụng của gia đình đến bệnh viện. Đây là những đầu bếp làm bít tết ngon nhất ở toàn bộ thành phố này. Anh thích ăn bò bít tết nên chắc hẳn bọn nhỏ cũng sẽ thích.

Lục Tâm cầm thực đơn, đọc qua một lượt cho bọn nhỏ.

“Bọn cháu muốn ăn món đắt nhất!”ba đứa đồng thanh nói.

Lục Tâm theo bản năng nhìn về phía Mục Lâm Kiên. Chỉ thấy anh gật đầu, thế là lập tức đặt đơn.

Ba đứa trẻ vui sướng vỗ tay: “Có bò bít tết để ăn rồi! Biết ngay là có việc gì cần thì cứ gọi điện để anh Lục giải quyết là được mà!”

Điện thoại quên chưa tắt, câu nói này cũng lọt vào tai Mục Lâm Kiên, anh liếc mắt nhìn Lục Tâm.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!