Lọc Truyện

Tổng tài daddy mặt than của tiểu bảo đáng yêu

“Các con đang làm gì vậy?” Vũ Vân Hân bị mùi hương của cà phê đánh thức, cô nhìn ba đứa nhỏ, hỏi.

Há Cảo mặt dày nói: “Mẹ tỉnh rồi? Phiền mẹ cho chúng con một phần bữa sáng kiểu Anh”

“...”Vũ Vân Hân trợn tròn mắt nhìn cậu, dù không tình nguyện cho lắm nhưng cô vẫn rời khỏi ổ chăn để làm bữa sáng cho bọn nhỏ.

“Cơm rang thịt? Trứng chiên? Cả bánh bao nữa, vậy có đủ không?”

Nghe được tiếng mở bếp lò, ba đứa nhỏ mắt đều sáng rực lên. Mùi hương của cơm rang thịt từ phòng bếp bay ra, lan tỏa khắp phòng, che lấp cả mùi cà phê lúc đầu.

“Mẹ xinh đẹp của con, chúng ta có thể thuê người giúp việc, không cần mẹ vất vả như vậy nữa.” Há Cảo há miệng, thỏa mãn gặm thịt.

“Lúc nào chúng ta có thể chuyển sang căn phòng lớn hơn ạ?” trong đầu Bánh Bao lúc nào cũng chỉ nghĩ tới 170 tỷ kia.

“Điều tra được hành trình của Ninh Phượng rồi chưa?” Vũ Vân Hân cố ý lảng đi.

“Đã điều tra được ạ, buổi sáng 9 giờ đại hội, nếu như đoán không nhầm thì hơn 8 giờ xuất phát.” Màn Thầu nói

“Mọi người nói xem, có khi nào sẽ đi qua chỗ của chúng ta không?” Bánh Bao xoay người, nhìn ra ngoài cửa sổ “Nghe nói, những người làm buôn bán như vậy rất tin vào huyền học, con có xem qua, hôm nay là ngày tốt để ra ngoài, hẳn là Ninh Phượng sáng nay rời đi lúc 8 giờ 8 phút, nhưng dựa vào vị trí địa lý của chỗ Bà ta ở, thì vị trí nhất vượng sẽ nằm ở phía chúng ta, nếu từ bờ sông đi qua, thật sự rất có khả năng là chuyện lớn”

“Không thể đâu!” Màn Thầu gạt bỏ, cậu bé là một người có tư duy rất lý trí “Nếu 8 giờ rời đi, lại còn muốn vòng qua chỗ của chúng ta thì tuyệt đối không đủ thời gian để đến tập đoàn Vũ thị.”

“Mặc dù không đủ thời gian, nhưng biết đâu một vài người lại dựa vào tâm lý ăn may để làm thì sao.”

Ba đứa nhỏ không quyết định được nên cùng nhìn về phía Vũ Vân Hân.

“Mẹ sẽ đi từ đây, trà trộn vào tập đoàn Vũ thị, có ai đi cùng không?” Cô đã thay một bộ đồ bảo vệ của tập đoàn Vũ thị từ lúc nào không hay.

“Vậy bọn con phải làm những gì?” ba đứa nhỏ mơ hồ.

“Chờ.” Vũ Vân Hân nhẹ nhàng nói đúng một chữ, làm cho ba đứa lại càng thêm mông lung.

Bọn nhỏ thấy cô chỉ ăn qua loa một cái bánh bao đã ra cửa: “Có vẻ như là mẹ xinh đẹp không cần chúng ta hỗ trợ rồi.” Thật tốn công bọn nó dậy từ sáng sớm, giờ không được phân việc cho làm, thật mất hứng làm sao.

“Nhanh, mau lại đây, thật sự là khởi hành lúc 8 giờ 8 phút này!” Há Cảo chỉ tay ra ngoài cửa sổ, bọn họ nhìn một loạt xe đang từ đường lớn của bờ sông lái qua bên đây.

“Đó không phải là xe của Mục Lâm Kiên sao?” Màn Thầu chỉ vào chiếc xe quen thuộc.

“Đúng nha, là xe của Mục Lâm Kiên”

Tiếng xe gầm rú, làm ồn cả một đoạn đường lớn, hơn nữa, hôm nay là cuối tuần nên lượng người ra ngoài rất đông, lại thêm mấy chiếc xe bus chắn ở giữa đường, thế nên...kẹt xe.

“Mấy đứa, xuống đây nào.” Vũ Vân Hân gọi điện thoại

Ba đứa nhỏ ngoan ngoãn đeo balo của mình lên rồi chạy xuống.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!