Lọc Truyện

Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút

Không cần cô làm bất cứ chuyện gì, không cần bất kỳ hồi báo nào của cô, chẳng những giúp cô trả sạch tất cả món nợ, còn có thể giúp cha cô chỉnh đốn lại công ty, điều này đối với cô mà nói, bất kể thế nào đều có lợi đối với cô. Nếu như cô không đồng ý, thì cô chính là kẻ ngu, đứa ngốc nhất trên đời.

Trong lòng của cô có chút dao động, nhưng cô vẫn lắc đầu một cái, nói: “Cám ơn ý tốt của anh, tôi nghĩ, chuyện này tôi có thể tự mình giải quyết, không cần sự giúp đỡ của anh!”

Bởi vì cô đã cùng Diêu Phương ký hiệp ước, hơn nữa trong hiệp ước có quy định, cô không thể huỷ bỏ hiệp ước, nếu không, cô chẳng những không có năm trăm vạn này, hơn nữa, còn phải bồi thường cho Du gia năm trăm vạn. Cái giá cao này, cô không trả nổi, hơn nữa, Diêu Phương cũng sẽ không bỏ qua cô.

Huống chi, lý do Tề Nhân Kiệt giúp cô quá hoang đường, những người làm ăn này, không thể nào làm cuộc mua bán thu lỗ như vậy. Mục đích thật sự của hắn, cô cũng không biết. Có thể chống lưng cả một tập đoàn Cẩm Vinh lớn như vậy, lòng dạ hắn như thế nào cho người khác dễ dàng đoán được chứ? Cô cũng không muốn vô duyên vô cớ thiếu người một cái ân tình.

Nghe vậy, Tề Nhân Kiệt che giấu nụ cười trên mặt, một đôi mắt đen láy cực kỳ xinh đẹp nhìn chằm chằm cô, làm như muốn từ trong mắt của cô vào trong lòng, thấy rõ suy nghĩ thật sự trong lòng cô.

Văn Hinh bị tầm mắt hắn nhìn chằm chằm như thể xuyên thủng vào bên trong đột nhiên có chút chột dạ, không được tự nhiên cúi đầu trốn tránh ánh mắt của hắn.

Đột nhiên Tề Nhân Kiệt lại nở nụ cười, thờ ơ buông tay ra, nói: “Vậy cũng tốt, cô đã muốn tự mình giải quyết, vậy tôi cũng không nên nhiều chuyện. Chỉ là, về sau nếu có chuyện gì khó khăn, có thể trực tiếp đến tìm tôi, tôi có thể giúp, nhất định sẽ giúp!”

“Cám ơn anh, Tề tiên sinh!” Văn Hinh thành khẩn nói.

“Cứ gọi tôi là Nhân Kiệt đi, Tề tiên sinh? Tôi cảm giác giống như già đến bảy tám mươi tuổi rồi!” Tề Nhân Kiệt không chịu nổi làm ra một bộ dáng bất đắc dĩ, làm cho Văn Hinh cười khẽ một tiếng .

“Dạ, Tề Nhân Kiệt tiên sinh!”

Văn Hinh phát hiện, đột nhiên cô có chút thích Tề Nhân Kiệt này. Mặc dù cô cùng hắn mới biết không tới một ngày, nhưng cô chính là thích bộ dáng thẳng thắn bất cần đời của hắn. Ở cùng một chỗ với hắn, trong lòng không có một chút gánh nặng ngược lại, tâm tình không ngờ hết sức vui vẻ.

Nếu như, Du Thần Ích cũng giống như hắn thì. . . . . .

Ý niệm trong đầu mới vừa nảy lên, cô liền bị mình dọa sợ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!