Lọc Truyện

Tôi Chỉ Muốn Làm Một Công Tử Phong Lưu - Lý Quân Minh (FULL)

Theo sự diệt vong của nhà họ Hà ở Giang Đông, tin tức Lý Quân Minh quay lại lập tức lan đi khắp đại giang nam bắc.

Trong thành phố Hoàng đã dậy sóng! Nhà họ Diệp.

Thân là đại tướng của quân đội Huyền Vũ, gia chủ của nhà họ Diệp, Diệp Chính Bình đang ngồi ở sảnh chính, thần sắc thoáng vẻ nghiêm trọng.

“Ba, thăng nhãi nhà họ Lý kia lúc này quay về, bên phía nhà họ Khương không biết có nghĩ nhiều không”.

Một người đàn ông trung niên đang thầm suy đoán.

Ông ta chính là Diệp An, con trai trưởng của nhà họ Diệp, tổng đô đốc của hai khu Tây Bắc, thêm vài năm nữa rất có khả năng sẽ là người đứng đầu trong kim tự tháp quyền lực.

Ngoài ra, ông ta còn là bố ruột của Diệp Khuynh Thành, người đẹp nhất của thành phố Hoàng.

“Nhà họ Khương không nghĩ nhiều mới lạ, chẳng qua ba †in là chút nhãn nại này thì lão hồ ly Khương Thượng Đức kia vẫn có.

Đến đây, Diệp Chính Bình thoáng nhíu mày, trầm giọng nói: “Thứ mà con càng muốn biết hơn là, nhà họ Lý kia làm như vậy rốt cuộc là có ý gì!”

Muốn ngăn chặn liên hôn giữa nhà họ Diệp và nhà họ. Khương hay sao?

Không đúng lắm!

Với sự hiểu biết của ông ta về Lý Định Quốc, thì ông ta chắc chắn sẽ không làm những chuyện vô dụng.

Sự xuất hiện của Lý Quân Minh quả thực sẽ khiến cho người ta nhớ lại câu chuyện phong lưu của ba năm về trước, nếu mà như thế thì mặt mũi của nhà họ Diệp và nhà họ Khương biết để đi đâu.

Nhưng mà...

Đứng trước lợi ích, mặt mũi với sĩ diện thì để làm gì?

Diệp An thoáng ngẩn người, nói: “Nhà họ Lý gần đây đều không có hành động gì, con nghỉ ngờ đây chỉ là sự yên bình trước cơn bão!”

“Ha ha ha...

Diệp Chính Bình lạnh lùng bật cười vài tiếng, nói: “Phỏng chừng không phải là bọn họ không làm gì, mà là không có lý do để ra tay!”

Hử?

Nghe thấy vậy, tròng mắt của Diệp An xoay một vòng, bất giác hiểu ra: “Ba, ý của ba là nhà họ Lý muốn ngăn cuộc liên

hôn giữa nhà chúng ta với nhà họ Khương, chỉ là không tìm ra được lý do để ra tay...”.

“Không sail”

Diệp Chính Bình lập tức ngắt lời nói: “Dặn dò xuống dưới, phàm là người của nhà họ Diệp ta, thời gian gần đây hành động bớt phóng túng lại, tốt nhất đừng có gây ra xung đột gì với nhà họ Lý”.

“Đã hiểu!”

Diệp An gật đầu đáp vâng.

Diệp Chính Bình thoáng dừng, sau đó lại hỏi: “Nha đầu Khuynh Thành dạo gần đây thế nào rồi?”

“Vẫn như lúc trước, không có gì thay đổi”. Diệp An đáp lời. “Haiz”.

Diệp Chính Bình thở dài nói: “Trong lòng nó chắc chắn vẫn rất hận người ông nội này”.

“Ba, Khuynh Thành sẽ hiểu cho ba”.

Chỉ an ủi một câu, Diệp An cũng tự yên lặng, chẳng biết nói thêm câu gì nữa.

Cùng lúc đó, nhà họ Lý.

Trời mặc dù đang mưa mù mịt, nhưng Lý Viễn Sơn hầu như chẳng để ý, vẫn tự mình đi dọn dẹp khu vườn rau.

“Ông cụ, trời mưa rồi, ông dừng tay nghỉ ngơi chút đi”.

Nhân viên cảnh vệ quan tâm nhắc nhở.

Lý Viễn Sơn cười khinh thường: “Nhớ năm đó, quân địch nhiều lần ép quân ta vào đường chết, núi tuyết, đầm lầy, hoàn cảnh lúc đó còn ác liệt hơn bây giờ nhiều, những thứ đó tôi nào phải chưa từng trải qua? Giờ chỉ chút xíu mưa này tính là cái khỉ gì!”

Nghe đến đây, nhân viên cảnh vệ lập tức cảm thấy kính sợ.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!