Lọc Truyện

Tôi Chỉ Muốn Làm Một Công Tử Phong Lưu - Lý Quân Minh (FULL)

Thiếu chủ của Hưng Nghĩa các ban sáng bị người ta đánh gãy hai chân, buổi chiều bị gia chủ đánh thành đầu heo!

Đây chắc chẳn là tin tức sốc nhất ở trong Thành phố Tuyên.

Trong lúc nhất thời, tất cả người quyền quý ở thành phố Tuyên đều thắc mắc là thần thánh phương nào đã làm ra cái hành động vĩ đại này...

Vào ban đêm, ở một sàn đấu ngầm bên dưới tầng hầm của một ngôi nhà tại ngoại ô thành phố Tuyên.

Trên đài thi đấu, một người đàn ông cường tráng như trâu đi lên trong ánh nhìn của tất cả mọi người, hẳn vẫy tay với bốn phía xung quanh.

"Đêm nay tôi cược ba triệu là Thiết Ngưu thẳng, nếu tên này thua thì tôi sẽ lên đài suốt đêm!"

"Yên tâm đi, tôi cũng cược năm chục triệu là hẳn thẳng, đêm nay tuyệt đối không thể nào thua được!"

"Không sai, Thiết Ngưu có chiến tích thắng liên tiếp ba mươi hai trận, đối thủ chỉ là một tên vô danh tiểu tốt..."

Mọi người trong thính phòng châu đầu thì thầm với nhau.

Ngay sau đó, người khiêu chiến đêm nay bước lên

Người đó khoảng ba mươi tuổi, làn da hơi ngăm, tuy rằng cao một mét tám nhưng đứng trước mặt Hắc Ngưu cao một mét chín thì vẫn lùn hơn một khoảng lớn.

Nhìn qua thì có vẻ bình thường, nhưng nếu cẩn thận quan sát thì có thể thấy bên trong ánh mắt của người đàn ông lộ ra một luồng sát khí!

"Chúng ta hãy chào đón người đến khiêu chiến đêm nay, Hắc Lang!"

Trọng tài ở trên sàn đấu đọc thông tin trong tờ giấy.

Ở hàng cuối của thính phòng, ba người Lý Quân Minh đang ngồi ở đó.

"Tương Vong, đi cược một trăm triệu là tối nay Hắc Lang. thẳng".

Lý Quân Minh nhàn nhạt nói

"RõI"

Vật Tương Vong đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi.

Tuy rằng cậu ta không hề xem trọng cái người khiêu chiến tên Hắc Lang kia, nhưng nếu là Lý Quân Minh đã phân phó.

như thế thì cậu ta sẽ tuân theo vô điều kiện.

Dù sao cậu chủ đã vốn có tiếng là phá của, một trăm triệu thôi mà, thua thì cứ thual

So với Vật Tương Vong thì Cẩu Phú Quý lại nghĩ nhiều hơn, không khỏi tò mò hỏi: "Cậu chủ, cậu và cái tên kia biết nhau à?"

"Anh ta là anh em của tôi!"

Lý Quân Minh cười đáp.

Bên trên sàn đấu.

Trọng tài xem giờ, nhìn thấy tiền đặt cược đã chốt xong thì thổi còi bắt đầu theo yêu cầu của khán giả.

"Thật bất hạnh, đêm nay mày đụng phải tao!"

Thiết Ngưu tùy tiện bước lên, khinh miệt nói: "Nếu hiện tại mày quỳ xuống dập đầu ba cái thật vang thì tao có thể tha cho mày một mạng!"

"Ôn ào quái"

Trong nháy mắt, trong mắt Hắc Lang hiện ra sát khí, ngay sau đó chỉ còn lưu lại một bóng người.

Tốc độ nhanh thật!

Trong nháy mắt, Thiết Ngưu biết bản thân mình đã gặp được cao thủ, lập tức không dám phách lối.

Ngay sau đó.

Vốn Häc Lang đang cách Thiết Ngưu hơn năm bước đã đến trước mặt Thiết Ngưu.

"Tự tìm chết!" Thiết Ngưu nhấc chân hướng vào đầu đối phương.

Häc Lang không né không tránh, tung ra một quyền đánh thẳng tới, cực kỳ chuẩn xác đánh vào đầu gối Thiết Ngưu.

"Răng rắc!"

Tiếng xương cốt đứt gãy vang lên.

"Rầm!"

Hắc Lang lại đánh thêm một quyền mạng lên linh cái của Thiết Ngưu, hắn chưa kịp phát ra tiếng kêu rên thì đã ngã trên mặt đất.

Từ đầu đến cuối chỉ có mười giây trôi qua!

Mọi người đồng thời ồ lên!

Ngay cả trọng tài cũng ngơ ngác, một hồi lâu sau mới phản ứng lại: "Người thắng là... Hắc Lang!"

Nhưng người chọn mua Thiết Ngưu thắng mặt mày đều xám nghét như tro, chỉ có một số ít người mua Hắc Lang thì

hoan hô nhảy nhót.

"Phú Quý, cậu chủ thế mà lại kiếm được tiền, đúng là kỳ tíchl"

Vật Tương Vong khó có thể tin được mà nói. Cẩu Phú Quý cũng mang vẻ mặt ngơ ngác y như thế.

Từ trước tới nay cậu chủ chỉ biết phá của, sao vào lúc này sẽ kiếm tiền?

Vài phút sau. Hắc Lang về tới hậu trường. "Làm không tồi đâu!"

Một người đàn ông trung niên mặt dữ tợn, cơ thể mập mạp, mái tóc vuốt ngược ra sau xuất hiện ở đằng sau anh ta.

Hắc Lang không quay đầu lại, thanh âm hờ hững nói: "Tôi còn phải đánh bao nhiêu trận nữa thì mấy người mới có thể tha cho con gái tôi?"

"Ông chủ vừa mới nói cho tôi biết, muốn cậu đi giết một người, chuyện này thành công thì con gái cậu sẽ trở lại bên cạnh cậu!"

Người đàn ông trung niên mập mạp cười lạnh nói.

Nghe được, Hắc Lang bỗng nhiên quay đầu lại: “Giết ai2"

“Chính là người này!"

Người đàn ông trung niên mập mạp vừa nói vừa móc một tấm ảnh chụp từ trong ngực ra, đặt ở trước mặt Hắc Lang.

"Không cần phải phiền phức đến vậy, tôi tới rồi đây!" Đột nhiên, một giọng nói hài hước vang lên.

Người đàn ông trung niên mập mạp vừa quay đầu lại thì không biết khi nào ở phía sau đã có ba thanh niên đứng sẵn.

Chờ đã!

Hản bỗng nhiên liếc nhìn tấm ảnh trước mặt Häc Lang, sau đó cẩn thận liếc nhìn đánh giá thanh niên đứng đầu.

"Chính là hắn, giết hắn thì nhiệm vụ của cậu sẽ hoàn thành!"

Người đàn ông trung niên mập mạp hưng phấn sai sử.

'Thế nhưng Hắc Lang từ trước đến nay vẫn ngoan ngoãấn nghe lời không hề dao động bây giờ lại sững sờ tại chỗ.

"Đại... đại cal"

Hắc Lang, một người đàn ông cứng rắn lập tức đỏ mắt, gần như nghẹn ngào mà mở miệng.

Lý Quân Minh nhếch miệng cười nói: "Có người muốn anh giết tôi!"

"Xoẹt!"

Ánh mắt Häc Lang lạnh lùng, người đàn ông trung niên mập mạp còn chưa hiểu được tại sao lại thế này thì đầu đã lìa khỏi cổ, máu tươi và dịch trắng bắn đầy đất.

Chết đến không thể chết nữa!

"Chuyện gì thế, sao anh lại ra đến nông nỗi này?"

Lý Quân Minh nhíu mày hỏi.

"Hãy...

Hắc Lang thở dài một tiếng, trong mắt hiện lên ánh lệ.

Ba năm trước có một tên quyền quý muốn chiếm đoạt vợ chưa cưới anh ta, vì thế anh ta nổi trận lôi đình, trong một đêm giết sạch cả nhà tên kia.

Có đại nhân vật nhìn trúng võ nghệ của anh ta, muốn thu anh ta về dưới trướng của mình nên tìm mọi cách để cứu mạng anh ta, thế nhưng cuối cùng hẳn vẫn bị đày đến Tội Thành Tử Ngục.

Nửa năm trước.

Dưới sự điều hành của Lý Quân Minh, Hắc Lang đã bình an ra tù.

Trở lại nước Hạ anh ta mới phát hiện vợ chưa cưới thương nhớ hẳn mà thành bệnh, buồn bực mà chết, thế nhưng cũng để lại cho anh ta một đứa con gái.

Chỉ là...

Chỉ là con gái anh ta bị nhân vật lớn kia khống chế được.

Vì con gái mà anh ta trở thành con rối của nhân vật lớn kia...

"Đối phương là ai?" Giọng điệu của Lý Quân Minh lạnh lùng.

Dám đối xử với anh em của anh như thế, hắn nhất định phải giết chết

Dù là người quen cũng không nể tình! "Tôi không biết!" Hắc Lang âm thầm năm chặt hai tay.

Từ đầu đến cuối, trừ ảnh chụp ra anh ta chưa bao giờ gặp mặt con gái mình được một lần nào.

"Phú Quý, bảo Phượng Vệ đi trai" Lý Quân Minh chân thật đáng tin nói.

Cẩu Phú Quý gật đầu, ngay sau đó rời khỏi hậu trường một mình.

"Yên tâm đi!" Lý Quân Minh võ Hắc Lang đang cầm ảnh chụp, nói: "Tôi đảm bảo con gái anh sẽ không sao đâu, còn có... Tôi sẽ để

cho anh cắt đầu của kẻ kial"

Phượng Vệ tình báo của nhà họ Lý quả thật rất xuất chúng, có thể so ngang hàng với Long Tổ của chính phủ.

Chỉ cần đối phương ở nước Hạ thì không thể thoát khỏi lòng bàn tay hắn!

"Đại ca, cảm ơn!" Hắc Lang nói trong nước mắt.

"Được rồi, đàn ông thì đừng sướt mướt như thế, chúng ta đi uống rượu!"

Lý Quân Minh ôm cổ Hắc Lang đi.

Hơn mười phút sau trong một quán ăn khuya. Lý Quân Minh và Häc Lang cụng ly.

"Đại ca, anh trở về hồi nào vậy? Tôi nhớ là trước kia không phải anh nói muốn ở nơi đó đến khi ba mươi tuổi à?"

Häc Lang tò mò hỏi, Lý Quân Minh buông chén xuống, thở dài, nói: "Cuộc đời luôn là không như ý mình, cho dù tôi muốn cũng có ích gì đâu!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!