Đáng tiếc là ... thời khắc này Ngu Thượng Nhung đang chuyên tâm đối phó với vu thuật, hoàn toàn không nghe được lời ca ngợi phát ra từ phế phủ của thiếu niên Vu Chính Hải.
Ngay khi Tuyết Mạn Thiên Sơn kết thúc, trường mâu và năng lượng màu tím đều bị đánh tan tác không còn manh giáp.
Ngu Thượng Nhung hạ xuống, pháp thân mở ra. Toà pháp thân cao mười trượng kia đột nhiên huy động song chưởng.
Đám vu sư ngẩng đầu, hét lên thất thanh: "Sao có thể?"
Oanh! Kim chưởng khổng lồ hạ xuống!
Bình chướng màu tím vẫn tiếp tục lan tràn, Ngu Thượng Nhung cầm Trường Sinh Kiếm trong tay, hai ngón tay đặt trên lưỡi kiếm, vẻ mặt ung dung thao túng pháp thân.
Ngu Thượng Nhung như một con mãnh hổ đang rình mồi, chỉ cần bình chướng vỡ ra, hắn sẽ lập tức bổ nhào tới.
Ba Tư Nhĩ kinh hồn táng đảm, vội vàng hạ lệnh: "Hiến tế!"
Hai tên vu sư quả quyết nhảy vào trung tâm bình chướng, toàn thân bắt đầu bốc cháy rừng rực.
Tầng bình chướng màu tím trở nên dày đặc hơn, khi màu tím trở nên sung mãn đến cực hạn, nó biến thành -- màu đen.
Oanh!
Pháp thân khổng lồ lại tung chưởng đánh xuống bình chướng tạo thành những vòng tròn gợn sóng.
Ngu Thượng Nhung thấy bình chướng đã trở nên mạnh hơn, bèn mỉm cười nói: "Thú vị."
Hắn thả Trường Sinh Kiếm trong tay lên không trung. Trường Sinh Kiếm lăng không lơ lửng chĩa mui nhon xuống dưới, đồng thời bay toi giữa hai tay phap thân.
Pháp thân đột nhiên nắm chặt lấy Trường Sinh Kiếm. Trường Sinh Kiếm toả sáng hào quang, được cương khí bao bọc biến thành một tia kiếm cương khổng lồ màu vàng kim.
Sắc mặt Ba Tư Nhĩ trắng bệch, trong mắt ngập tràn chấn kinh. “Pháp thân còn có thể dùng như vậy ?! Ta đúng là đã đánh giá thấp ngươi!"
Âm!
Âm!
Pháp thân cầm tia kiếm cương khổng lồ đâm xuống, xuyên thủng tầng bình chướng màu tím. Bình chướng tan vỡ thành từng mảnh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!