Thiếu niên Vu Chính Hải nhìn xuống hai bàn tay mình, thì thầm: "Tu vi ... "
Ngu Thượng Nhung lại cười một tiếng rồi nhắm mắt lại, cấp tốc khôi phục nguyên khí và thể lực.
"Sư huynh." Thiếu niên Vu Chính Hải bỗng khẽ gọi.
"Nói đi." Ngu Thượng Nhung nhắm mắt, hưởng thụ kiểu xưng hô này.
“Hay là huynh quay về một mình đi."
Dù đã quay về thời niên thiếu, dù tu vi đã mất hết, Vu Chính Hải vẫn có lòng cảnh giác với "người lạ" cao hơn tất cả mọi người.
“Nếu ta rời đi, ngươi chắc chắn sẽ chết."
“Ta sẽ không chết."
"Đừng cậy mạnh, đây không phải là thành trì của nhân loại, không phải nơi ngươi có thể khoe khoang. Nhìn đi -- "
Từ trong cánh rừng bên cạnh bỗng bay ra một con phi cầm có cái đuôi thon dài, miệng nhọn hoắt, ánh mắt sắc như dao găm. Trông như một con cú mèo bị biến dị.
Thấy quái thú này, thiếu niên Vu Chính Hải nhướng mày, trong lòng bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi. Nhưng biểu hiện của hắn vẫn trấn tĩnh hơn đám người đồng lứa rất nhiều.
Chỉ điểm này thôi đã đáng quý.
Con phi cầm kia chỉ bay lướt qua chứ không dừng lại, chốc lát sau đã biến mất trong cánh rừng.
Ngu Thượng Nhung đứng lên nói: "Tiếp tục đi."
Thiếu niên Vu Chính Hải cũng đứng lên, được sự giúp đỡ của Ngu Thượng Nhung, hai người đẳng không bay lên phi hành dọc theo hẻm núi.
Thoáng chốc đã ba ngày trôi qua. Đoạn cuối của hẻm núi đã ở ngay trước mắt.
Thiếu niên Vu Chính Hải nhìn về phía rừng cây sau lưng, khẽ hỏi: "Phải mất bao lâu ta mới có tu vi như huynh?"
"Rất lâu." Ngu Thượng Nhung đáp.
Nói cũng như không. Nhưng thiếu niên Vu Chính Hải không dám nói ra, chỉ tiếp tục hỏi: "Ta có thể đạt tới mức này sao?"
"Có thể"
Chẳng thể trách Ngu Thượng Nhung trả lời quá máy móc. Bởi vì trong suốt chặng đường, thiếu niên Vu Chính Hải đã hỏi quá nhiều lần.
"Ta cũng nghĩ vậy." Thiếu niên Vu Chính Hải tự tin nói.
Ngu Thượng Nhung chỉ tay về phía lối ra trước mặt. "Đi thêm năm dặm về phía trước chính là vực sâu vạn trượng, lát nữa hãy vịn chặt ta."
"Vâng." Vu Chính Hải cũng trở nên căng thẳng.
Năm dặm đối với tu hành giả mà nói thì không xa.
Nhưng ngay khi bọn họ muốn bay ra khỏi hẻm núi, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện từng vòng tròn năng lượng màu tím!
Bầu trời mờ đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!