Cái quỷ gì?
Chu Hữu Tài rốt cuộc cũng tỉnh táo lại, trên mặt tràn đầy xấu hổ, vội vàng nói: "Thật xin lỗi, tối qua không nghỉ ngơi tốt, khiến các vị chê cười rồi."
Chu Ôn Lương âm thầm bĩu môi, bây giờ ngươi mới biết cảm tạ ta sao?
Hoàng Thời Tiết không phải lần đầu nhìn thấy cửu diệp kim liên nên vẫn trấn định hơn nhiều. Đương nhiên hắn biết rõ tại sao Cơ huynh lại làm vậy, rõ ràng là muốn chan nhiếp đam đe tử Thiên Hành Thư Vien và Bắc Đẩu Thư Viện một phen.
"Chiêu này của Cơ huynh thật là xuất kỳ bất ý, bội phục, bội phục." Hoàng Thời Tiết tán thán.
Lục Châu lắc đầu. “Lão phu ... quả thật chỉ đi ngang qua đây. Chu viện trưởng, ngươi thì sao?”
Chu Hữu Tài lộ vẻ xấu hổ, vội vàng đáp: "Ta đương nhiên cũng chỉ đi ngang qua."
Hoàng Thời Tiết gật đầu. "Vậy thì dễ rồi, nếu tất cả mọi người đều chỉ đi ngang qua nơi này thì đừng gấp gáp vội vàng làm gì, chúng ta ở đây tâm sự một phen, nếu có thêm rượu thì tốt biết mấy."
Minh Thế Nhân cười nói: “Thật xin lỗi, sáng nay gấp gáp ra ngoài nên quên mang theo."
Cùng lúc đó.
Trong thành Duyện Châu lúc này là một mảnh hỗn loạn.
Vu Chính Hải thể hiện thực lực vô cùng cường đại, liên tục thi triển ba lần Quân Lâm Thiên Hạ giết quân hắc ky không còn một mảnh giáp.
Liên tục chiến đấu, nguyên khí của Vu Chính Hải đã tiêu hao không ít, hắn ngẩng đầu nhìn về phía trước.
Lưu Chap điều khiển phi liễn phi nước đại. Khi phi liễn của han sắp rời khỏi toà thành thì từ phía sau, một đôi cánh toả kim quang từ đâu bay đến.
"Đại sư huynh, việc còn lại cứ giao cho đệ." Tư Vô Nhai đeo cánh Khổng Tước Linh quay đầu nói.
"Được! Hiền đệ phải chú ý an toàn!" Vu Chính Hải hào khí vạn trượng.
"Yên tâm, dù sao đệ cũng là đệ tử Ma Thiên Các!”
Nói xong, Tư Vô Nhai lao đi. Hai cánh vỗ mạnh bắn ra vô số cương châm quét sạch đám tu hành giả cấp thấp.
Lưu Chấp thấy cặp cánh của Tư Vô Nhai liền nhướng mày khó chịu. "Còn có trò này? Mau tăng tốc!”
"Điện hạ yên tâm, thuộc hạ bảo đảm người nhất định có thể an toàn rời đi!"
Vù!
Phi liễn ngửa lên bay vọt qua tường thành sừng sững, tiến về phương nam.
Đôi cánh của Tư Vô Nhai phát huy đến cực hạn, đuổi theo phía sau như tên bắn. Cương châm không ngừng xạ kích bắn tới phi liễn.
Soạt! Nửa bên dưới phi liễn bị cương châm cắt đứt, trận văn trên thân liễn lập tức tan rã.
"Điện hạ, vứt liễn!" Một hắc ảnh tóm lấy Lưu Chấp từ trên trời hạ xuống đất, hắc ảnh đeo mặt nạ ngăn trở trước người Lưu Chấp.
Nam nhân đeo mặt nạ ngẩng đầu lên trời nhìn Tư Vô Nhai, trầm giọng nói: "Điện hạ mau lui lại!"
"Ngăn hắn lại bằng mọi giá!" Lưu Chấp trầm giọng hạ lệnh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!