Lọc Truyện

Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

“Thẩm tiểu thư, dưới đất lạnh lắm, cô vào trong đi” Anh ta cầm lấy pin sạc dự phòng, nhẹ giọng nói với cô ấy. 

Thẩm Minh Hân nhìn vào lòng bàn tay to lớn rộng rãi của Vô Nhật Huy đang cầm lấy pin sạc dự phòng nhỏ gọn kia, không hiểu sao lại có một cảm giác yên bình. Mỗi lần cô ấy nhìn thấy anh ta, cô ấy đều có một cảm giác yên bình và thân thuộc. Dường như chỉ cần có anh ta 

đó, cô ấy sẽ không có bất kỳ sự nguy hiểm nào. 

Cô ấy hy vọng rằng thứ Vô Nhật Huy đang cầm không phải là pin sạc dự phòng, mà là bàn tay cô ấy. 

Suy nghĩ này đã có trong đầu cô ấy từ rất lâu rồi. 

Lần trước ở Thịnh Lâu, cô ấy đã gọi điện cho Vô Nhật Huy và hỏi anh ta rằng có biết cô ấy là ai không, vào giây phút Vô Nhật Huy gọi đúng tên cô ấy, cô ấy thực sự rất vui mừng. Chợt có một cảm giác hưng phấn và sung sướng như anh ta phớt lờ hết tất cả mọi người 

xung quanh mình, nhưng chỉ duy nhất lại không hề phớt lờ đi sự tồn tại của cô ấy. 

Cô ấy còn không biết rằng mình lại thích anh ta nhiều đến mức này. 

Thay vì nói là Vô Nhật Huy đang âm thầm chú ý đến cô ấy, không bằng nói là cô ấy đã yêu anh từ rất lâu rồi. 

Cô ấy chống tay ra sau lưng, mím môi chờ người ở bên cạnh đi ra xa, mới nhỏ giọng nói với anh ta: “Tối nay anh đưa tôi về” 

Vô Nhật Huy sững người một lúc, ngước mắt lên nhìn cô ấy một lần nữa. 

“Tài xế của tôi không có tới đây, tôi đã ngồi ké xe của anh Khánh Minh tới đấy.” Cô ấy bịa đại một cái cớ nói. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!