Lọc Truyện

Hàn Oánh Oánh dẫn Lâm Vân vào trong trung tâm thương mại Ginza lớn nhất thành phố Đông Hải, Lâm Vân líu lưỡi khi nhìn thấy các cửa hàng trang sức rực rỡ muôn màu, giá cả mấy ngàn đến hơn vạn, không phải thứ người thường có thể mua được. 

Hàn Oánh Oánh dẫn Lâm Vân vào trong một cửa hàng, thử một bộ vest. 

Nhìn Lâm Vân trong gương, Hàn Oánh Oánh nhẹ nhàng gật đầu, mặc dù thân thể của Lâm Vân có chút gầy yếu, nhưng dáng người vẫn rất tốt. 

Bình thường Lâm Vân chỉ mặc quần áo vận động, nhìn giống như học sinh. 

“Rất tốt, nhìn trưởng thành rất nhiều, không trẻ con như trước kia!” Hàn Oánh Oánh rất vừa lòng. 

Lâm Vân dở khóc dở cười: “Quần áo vận động phù hợp với mọi lứa tuổi, sao lại thành trẻ con rồi?” 

“Dù sao rất trẻ con, sau này mặc vest đi, trông trưởng thành hơn, đặc biệt có khí chất!” 

Hàn Oánh Oánh giống như bạn gái của Lâm Vân, bắt đầu sắp xếp ăn mặc thường ngày của Lâm Vân. 

Cô ta lấy ra một tấm thẻ kim, nói với người bán hàng: “Quẹt thẻ, tôi mua tất!” 

“Vâng!” Người bán hàng nở nụ cười tươi rói, tổng cộng gần mười vạn, cô ta sẽ được trích phần trăm rất nhiều. 

Nhưng khi nhìn về phía Lâm Vân, sắc mặt hơi mờ ám, tên nhóc này còn trẻ mà đã bị phú bà bao nuôi? 

Cũng may Lâm Vân chưa học được thần thông nhìn thấu lòng người, nếu không sợ rằng sẽ phun máu. 

Hàn Oánh Oánh lại dẫn hắn đi mua hai bộ vest, sau đó bắt đầu mua quần áo cho chính mình, quần áo của phụ nữ đa dạng hơn đàn ông nhiều, chẳng mấy chốc, Lâm Vân sắp không còn tay để cầm. 

“Đại tiểu thử, đừng mua nữa được không?” 

Lâm Vân giơ tay ý bảo hai tay của mình tràn đầy: “Cô đừng coi tôi thành culi miễn phí nữa, quá mệt!” 

Hai má của Hàn Oánh Oánh hơi ửng hồng, lè lưỡi, nói: “Được rồi được rồi, lại mua thêm hai bộ đồ lót nữa!” 

Lâm Vân thở dài nhẹ nhõm, đi dạo phố với phụ nữ quá mệt mỏi. 

Tất nhiên, trải qua sự cải tạo của thuật Nguyên Thần Tinh Thần, thân thể của hắn đã vượt xa người thường, chủ yếu là mệt trong lòng. 

Đến cửa hàng đồ lót, Lâm Vân không có mặt mũi đi vào, cũng may bên cạnh có một hàng ghế nghỉ chân, hắn đặt đồ vật trên ghế, sau đó ngồi xuống nghịch điện thoại. 

Hàn Oánh Oánh đúng là giàu, một đống đồ này tổng hơn 30 vạn, người thường phải mất rất nhiều thời gian mới có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, nhưng đối với Hàn Oánh Oánh, đây mới chỉ là tiền tiêu vặt. 

Lâm Vân vừa lướt điện thoại, vừa ngồi ngắm người đẹp đi tới đi lui, rất thích ý. 

Lúc này, ở phía xa, một người phụ nữ quyến rũ đang khoác cánh tay của một thiếu gia nhà giàu, chậm rãi đi đến gần. 

Người phụ nữ này đang vừa nói vừa cười với vị thiếu gia nhà giàu này, đột nhiên nhìn thấy Lâm Vân, cô ta dừng chân, hơi cau mày. 

Vị thiếu gia nhà giàu bên cạnh hơi sửng sốt, vội hỏi: “Sao vậy, chuyện gì vậy?” 

Người phụ nữ chỉ về phía Lâm Vân: “Nhìn thấy không, tên đó là Lâm Vân, từng là bạn học của em!” 

“Nếu là bạn của em, vậy đi đến chào hỏi một câu!” Vị thiếu gia này nói. 

“Hừ!” Sắc mặt của người phụ nữ này mang theo sự khinh thường: “Anh ta? Chỉ là một tên quỷ nghèo mà thôi.” 

Nghe vậy, sắc mặt của vị thiếu gia này cũng trở lên khinh thường. 

Lúc này, Lâm Vân nhìn thấy người phụ nữ này, sửng sốt: “Đường Tĩnh?” 

“Là tôi!” Đường Tĩnh mỉm cười đi đến gần, nhìn từ trên cao xuống, nhìn thấy Lâm Vân mặc quần áo vận động bình thường, hỏi: “Sao anh lại ở đây? Nơi này toàn là cửa hàng bán đồ trang sức đồ đắt tiền, chỉ có người giàu mới mua nổi.” 

“Tôi đến đi dạo!” 

Lâm Vân không ngờ gặp lại bạn học cũ lại đổi lấy câu châm chọc. 

Nhớ lại lúc ở trường học, hai người bọn họ cũng không nói chuyện nhiều, Lâm Vân cũng không quá hiểu biết Đường Tĩnh. 

Vị thiếu gia nhà giàu bên cạnh Đường Tĩnh nói: “Ghét nhất một số người phồng má giả người mập, rõ ràng không mua nổi đồ nơi này, còn lắc lư ở đây làm gì?” 

Đường Tĩnh đắc ý: “Lâm Vân, nhìn thấy không, từ trên xuống dưới của bạn trai tôi ít nhất năm vạn, còn anh, không bằng đi đến trung tâm dưới hầm mua quần áo đi, quần áo ở đó rất rẻ!” 

Tâm trạng của Lâm Vân rất xấu, hai người này đang chê cười hắn. 

“Đúng vậy, tôi chỉ xứng mua đồ ở trung tâm dưới hầm, mấy người thích hợp với nơi này!” Lâm Vân không kiên nhẫn nói: “Không còn việc gì nữa thì thôi!” 

Lâm Vân không muốn nói chuyện với hai người Đường Tĩnh. 

Nhưng Đường Tĩnh bám theo không bỏ: “Nhìn xem con người của anh, nói vài câu vì muốn tốt cho anh, anh còn tức giận, thật nhàm chán!” 

Lâm Vân lạnh lùng nói: “Rõ ràng muốn châm chọc nói móc tôi, còn giả vờ tốt làm gì, đúng là dối trá. Cô cũng chỉ là con nhà nghèo, leo lên được một thiếu gia nhà giàu, lập tức biến thành con người thượng lưu, sau đó có thể lên mặt dạy đời tôi? Ha hả, có khi lúc nào đó người ta sẽ vứt bỏ cô, đến lúc đó ngã từ trên mây xuống, hoàn toàn lụi bại!” 

“Anh…” Đường Tĩnh tức run người, không ngờ Lâm Vân lại nói khó nghe như vậy. 

Lúc này, vị thiếu gia nhà giàu kia đứng dậy, chắn trước mặt Đường Tĩnh, lạnh lùng nói: “Lập tức xin lỗi bạn gái tao, nếu không đừng trách tao không khách khí!” 

Lâm Vân nói: “Mày là thần thánh phương nào?” 

Vị thiếu gia nhà giàu kia kiêu ngạo nói: “Tao là người nhà họ Trần, biết nhà họ Trần không? Tập đoàn mậu dịch Đông Điền là nhà tao!” 

“À!” Lâm Vân bừng tỉnh: “Tập đoàn mậu dịch Đông Điền, giá thị trường hơn 1 tỷ, nhà họ Trần cũng coi như gia tộc cấp hai ở Đông Hải!” 

Khóe miệng của vị thiếu gia nhà giàu kia cong lên: “Biết thì tốt rồi, bây giờ quỳ xuống xin lỗi bạn gái tao, nếu không cũng đừng trách tao vô tình, tao sẽ cho mày chết không chỗ chôn!” 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!