Lọc Truyện

Tiên Y Chí Tôn - Lâm Vân (FULL)

Vài ngày sau, bệnh của cha của giám đốc Lý sắp khỏi, tiếp theo là tìm một chỗ chữa trị. 

Trên danh sách biên chế của bệnh viện có thêm tên của Lâm Vân, rất nhanh, hai chữ thực tập của Lâm Vân được xóa bỏ, trở thành viên chức chính thức của bệnh viện. 

Lâm Vân nhìn giấy chứng nhận, mỉm cười nhét vào trong ngăn kéo của phòng khám bệnh, không ngờ lại dễ dàng lấy được giấy chứng nhận này như vậy. 

Vốn dĩ hắn cũng không để ý chuyện biên chế, với y thuật của hắn, cho dù bệnh viện Đông Hải không cần hắn, hắn còn có thể đi nơi khác, nhưng không ngờ chữa hết bệnh cho cha của giám đốc Lý, suất biên chế này lại thuộc về hắn. 

“Ầm!” 

Có người mở cửa phòng khám, sau đó đóng thật mạnh cửa. 

Lâm Vân ngẩng đầu, phát hiện là Triệu Thu Nam. 

Triệu Thu Nam nổi giận đùng đùng, chạy đến trước mặt Lâm Vân: “Thằng khốn, anh thật quá đáng!” 

“Hả?” Lâm Vân cau mày, nhìn cô ta: “Tôi lại đắc tội với cô à?” 

“Anh dám cướp suất biên chế của tôi!” 

Triệu Thu Nam phát điên, điên cuồng chửi mắng: “Anh nói anh đắc tội tôi chỗ nào? Vì suất biên chế này, anh biết tôi trả giá những gì không? Đây là cơ hội thay đổi vận mệnh của tôi, nhưng lại bị anh cướp mất!” 

Triệu Thu Nam cũng là người đến từ vùng nông thôn, cha mẹ là công nhân nhà máy, cô ta không muốn trở lại vùng nông thôn nhỏ bé kia, muốn ở lại thành phố Đông Hải. 

Lâm Vân lạnh lùng cười nói: “Trả giá? Chỉ là ngủ cùng với Phùng Thông mà thôi!” 

“Đúng vậy, nhưng đều vì tương lai của tôi, tôi sai chỗ nào?” Triệu Thu Nam tức giận nói: “Ngược lại là anh, không biết dùng thủ đoạn đê tiện nào cướp mất suất biên chế của tôi, làm cho tất cả những cố gắng của tôi đều uổng phí!” 

Lâm Vân khịt mũi coi thường, người phụ nữ này coi chuyện ngủ với người khác là chuyện bình thường, may mà hắn nhìn thấu bộ mặt thật sự của cô ta, nếu không còn không biết bị lừa bao lâu. 

“Suất biên chế này không thuộc về bất cứ ai, tôi không cướp của cô, tự tôi dành được!” 

Lâm Vân lạnh lùng nói: “Nếu cô cảm thấy khó chịu, đi tìm bên trên, đừng phát điên ở chỗ tôi, mời cô đi ra ngoài, đừng cản trở công việc của tôi!” 

“Anh…” 

Triệu Thu Nam tức run người, cô ta trừng mắt nhìn Lâm Vân: “Bây giờ cho anh làm loạn, chờ Phùng Thông trở về, anh sẽ biết mặt!” 

Nói xong, đập cửa đi ra. 

Lâm Vân nở nụ cười lạnh lùng, chờ Phùng Thông trở về? Hắn ta còn có thể trở về? 

…... 

Sau khi tan làm, Lâm Vân vừa đi ra bệnh viện thì nhìn thấy giám đốc Lý đứng ở cửa bệnh viện, mỉm cười đi đến bên cạnh Lâm Vân: “Bác sĩ Lâm!” 

“Giám đốc Lý!” Lâm Vân cười chào hỏi: “Có chuyện gì vậy?” 

“Bác sĩ Lâm chữa khỏi bệnh cho cha tôi, tôi còn chưa cảm ơn cậu!” 

Giám đốc Lý cung kính nói: “Cha tôi bảo tôi mời cậu đi một chuyến, ông ấy muốn gặp cậu!” 

Trong lòng Lâm Vân có chút ngạc nhiên, hắn cũng không quen biết cha của giám đốc Lý, không biết đối phương là ai. 

Nhưng từ thái độ của đám người Trương Minh Viễn thì có thể nhìn ra địa vị của đối phương không bình thường. 

Có thể quen biết với nhân vật lợi hại cũng không phải chuyện xấu, vì vậy hắn đồng ý. 

Hai người ngồi vào trong xe, rất nhanh, xe đã đi đến vùng ngoại thành, đi vào trong một khu biệt thự. 

Cảnh ở nơi này rất đẹp, tiếng chim hót hòa với những đóa hoa rực rỡ sắc màu, như đi vào chốn tiên cảnh. 

Một ông lão đang ngồi uống trà trên tảng đá dưới tán cây, giám đốc Lý đi đến, cung kính nói: “Cha, bác sĩ Lâm đến!” 

“Nhanh, nhanh mời vào!” Ông cụ Lý nói. 

Sau khi gặp được Lâm Vân, trong lòng ông hơi giật mình, không ngờ Lâm Vân trẻ như vậy. 

“Bác sĩ Lâm, mời ngồi!” Ông cụ Lý cười nói: “Không ngờ bác sĩ Lâm trẻ như vậy nhưng lại có được y thuật khởi tử hồi sinh.” 

“Ông Lý quá lời!” Lâm Vân gật đầu. 

Nhưng sau đó, hắn nhìn thấy thẻ bài trên ngực ông cụ Lý, hơi nhíu mày. 

Ông cụ Lý sửng sốt, lập tức hỏi: “Bác sĩ Lâm, có gì không ổn sao?” 

“Ông Lý, có thể cho tôi nhìn thứ này không?” Lâm Vân chỉ vào thẻ bài, nói. 

“Tất nhiên là được!” 

Ông cụ Lý gỡ thẻ bài xuống, đưa cho Lâm Vân, sau đó nói: “Tôi được một ông bạn cũ tặng cho chiếc thẻ bài này, tục truyền được cao nhân chỉ điểm, có thể mang đến vận may!” 

Lâm Vân cẩn thận đánh giá thẻ bài, sau đó đặt xuống, sắc mặt có chút nghiêm trọng. 

Ông cụ Lý cũng ngây người: “Bác sĩ Lâm, làm sao vậy, có gì không ổn sao?” 

Lâm Vân nói: “Ông Lý, sau khi có được thẻ bài này, trong khoảng thời gian ngắn, cảm giác được thân thể rất thoải mái, nhưng rất nhanh, bắt đầu mơ thấy ác mộng đến tận khi tỉnh dậy, đúng không?” 

Ông cụ Lý sửng sốt, cẩn thận nhớ lại, sau đó gật đầu: “Hình như… Hình như là vậy, không lẽ tấm thẻ này có vấn đề?” 

Lâm Vân gật đầu, chỉ vào thẻ bài: “Ông Lý, ông nhìn kỹ, bên trên tấm thẻ này là gì?” 

Ông cụ Lý cầm thẻ bài, nhìn kỹ, nhíu mày nói: “Hình như là một đứa trẻ!” 

“Đúng vậy!” Lâm Vân nói: “Là một đứa trẻ, tấm thẻ này phong ấn oan hồn của một đứa trẻ, ông đeo tấm thẻ này, oan hồn không ngừng xâm nhập vào thân thể của ông, sau đó khiến ông hoàn toàn mất đi lý trí, cuối cùng sẽ khống chế thân thể của ông, biến thành một cái xác không hồn!” 

“Bốp!” 

Ông cụ Lý run lên, cốc trà rơi xuống đất, vỡ nát. 

Giám đốc Lý đứng bên cạnh cũng rất khiếp sợ, nói: “Bác sĩ Lâm, ý của cậu là có người muốn nương tấm thẻ này để hại cha tôi?” 

“Tôi không nói như vậy!” Lâm Vân nói: “Có lẽ… Có lẽ người đó cũng không biết tác dụng của tấm thẻ này, còn tưởng rằng là bùa hộ mệnh!” 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!