Lọc Truyện

Tiên Y Chí Tôn - Lâm Vân (FULL)

Lâm Vân mơ màng mở mắt, nhìn thấy bốn phía đen nhánh. 

“Đây… Đây là nơi nào?” 

Chỗ xa lạ này làm hắn có chút sợ hãi. 

Đột nhiên, một tia sáng màu xanh lóe lên, đi thẳng vào trong đầu của hắn. 

Sau đó trong đầu hắn xuất hiện rất nhiều thứ, các loại văn tự cổ xưa và tri thức kỳ quái. 

Cái gì mà phương pháp rèn luyện thân thể, công pháp tu hành, thuật luyện khí, đan dược, phong thủy huyền học… 

Nhưng mấy thứ này quá nhiều, quá lộn xộn, hắn không thể nhìn rõ tất cả. 

Hắn cố gắng cảm thụ hình ảnh có được trong đầu, cuối cùng mấy chữ to màu vàng xuất hiện - . 

…... 

Lâm Vân mở mắt, phát hiện bản thân đang nằm trên đường cái. 

“Vừa rồi… Là mơ?” 

Nhưng sau đó, trong đầu hắn xuất hiện phương pháp tu hành , trong đó có một thần thông tên là kiếm khí Đại Tự Tại Huyền Kim. 

Thần thông này ngưng tụ linh lực trong cơ thành kiếm khí, chém kẻ địch, sau khi tu thành, có thể chém núi cắt biển. 

Lâm Vân bò dậy, giấc mơ kỳ quái vừa rồi chân thật giống như thật sự tồn tại, khắc sâu trong đầu hắn. 

Sau đó, hắn nhớ lại những chuyện vừa xảy ra trong phòng trọ của Triệu Thu Nam, hận nghiến răng nghiến lợi, đôi nam nữ chó chết này, không những cho hắn đội nón xanh, còn đánh hắn một trận gần chết, ném trên đường cái, cực kỳ đáng giận. 

Triệu Thu Nam, con kỹ nữ này, còn có Phùng Thông, mày đánh tao, tao sẽ nhớ kỹ mọi chuyện, chắc chắn tao sẽ trả lại gấp trăm lần, ngàn lần cho đôi nam nữ chó chết bọn mày. 

Lâm Vân sờ mũi, vừa rồi thằng chó Phùng Thông kia đánh hắn, dùng sức cực lớn, hơn nữa có vài đấm đánh thẳng lên trên mặt hắn, hắn còn nghe thấy tiếng gãy xương, lúc đó còn nghĩ thầm có lẽ xương mũi đứt gãy. 

Nhưng hắn lại phát hiện mũi của mình hoàn hảo không bị gì cả, giống như không chịu bất cứ thương tổn gì. 

Hắn giật mình, chuyện gì thế này? Không lẽ do giấc mơ kỳ quái vừa rồi? 

Lúc này, điện thoại của Lâm Vân vang lên. 

Hắn cầm lấy điện thoại, nhìn thấy người điện đến là Tôn Di Nhiên, là cấp trên của Lâm Vân, chủ nhiệm khoa Ngoại của bệnh viện Đông Hải. 

Sau khi bắt máy, Lâm Vân nói: “Chủ nhiệm Tôn, chào cô, cô gọi điện cho tôi có chuyện gì vậy?” 

Bên kia truyền đến một âm thanh lạnh băng: “Lâm Vân, cậu đang ở đâu? Lập tức đến bệnh viện!” 

Lâm Vân nghe âm thanh tức giận ở đầu dây bên kia, trong lòng rất khó hiểu, không biết chuyện gì đã xảy ra, vội vàng nói: “Chủ nhiệm Tôn, sao vậy? Xảy ra chuyện gì sao?” 

“Chính cậu làm gì cậu còn không biết sao?” Tôn Di Nhiên lạnh lùng nói: “Bây giờ cậu lập tức đến bệnh viện, tôi không muốn nói nhiều với cậu!” 

Nói xong, Tôn Di Nhiên cắt đứt điện thoại. 

Trong lòng Lâm Vân rất khó hiểu, chuyện tôi làm? Tôi làm chuyện gì? 

Nhưng lúc này cũng không có thời gian nghĩ nhiều như vậy, cậu vội vàng vẫy một chiếc xe taxi, chạy đến bệnh viện. 

…... 

Nói đến Tôn Di Nhiên, đây là một nhân vật nổi tiếng. 

Cô rất xinh đẹp, rất nhiều người theo đuổi, rất có tiếng ở thành phố Đông Hải, nhưng từ trước đến nay đều lạnh như băng, vì vậy được gọi là người đẹp băng. 

Hơn nữa, cô còn là thiên tài được tất cả mọi người biết đến, 23 tuổi lấy được bằng thạc sĩ kép của trường y đại học Oxford, theo học chuyên gia phẫu thuật nổi tiếng thế giới, làm bác sĩ ở chiến địa Knight, hoàn thành một cuộc phẫu thuật đủ để đi vào sử sách y học. 

Sau khi về nước, các bệnh viện lớn trong nước đều đưa ra mức lương cao mời cô về làm, nhưng đều bị cô từ chối, cuối cùng cô trở về làm ở bệnh viện Đông Hải không quá nổi tiếng, làm tất cả mọi người mở rộng tầm mắt. 

Không ai biết nguyên nhân là gì. 

Lâm Vân vội vàng trở về bệnh viện, gõ cửa phòng của Tôn Di Nhiên. 

“Vào đi!” Một âm thanh lạnh băng vang lên. 

Sau khi đi vào, Lâm Vân nhìn thấy bên trong còn có một người mặc quần áo bảo vệ, trưởng khoa bệnh viện Trần Quốc Minh. 

Lâm Vân đi đến trước mặt Tôn Di Nhiên, hỏi: “Chủ nhiệm Tôn, cô tìm tôi? Làm sao vậy? Chuyện gì đã xảy ra?” 

“Ầm!” 

Tôn Di Nhiên đập mạnh lên bàn, tức giận nói: “Lâm Vân, tôi rất thất vọng về cậu!” 

Trần Quốc Minh cầm một cái túi, ném lên trên bàn: “Cậu nhìn cái này đi!” 

Lâm Vân mở túi, nhìn thấy bên trong có rất nhiều dược phẩm và thiết bị loại nhỏ đắt tiền của bệnh viện. 

Trần Quốc Minh chỉ vào đồ trong túi, lạnh lùng nói: “Lâm Vân, mấy thứ này được phát hiện trong tủ thay quần áo của cậu, cậu thật sự rất to gan, lại dám trộm đồ của bệnh viện, giá trị của mấy thứ này đã vượt qua mười vạn, nếu báo cảnh sát, cậu chờ ngồi tù đi!” 

“Cái gì?” 

Lâm Vân như bị sét đánh, nói: “Tôi thật sự không biết chuyện gì xảy ra, tôi chưa từng trộm đồ của bệnh viện, thật sự!” 

Trần Quốc Minh chỉ vào mặt Lâm Vân, mắng: “Triệu Thu Nam báo lên, nói cô ấy nhìn thấy cậu trộm thiết bị loại nhỏ của bệnh viên bán ra bên ngoài, chúng tôi điều tra tìm thấy trong tủ thay quần áo của cậu, nhân chứng vật chứng đều có, cậu còn muốn chống chế?” 

Nói xong, Trần Quốc Minh cầm điện thoại, nói với Tôn Di Nhiên: “Chủ nhiệm Tôn, tôi thấy chúng ta không cần nhiều lời, báo cảnh sát luôn đi!” 

Tôn Di Nhiên yên lặng một lúc, sau đó nói: “Thôi, tuổi tác của cậu ấy còn nhỏ, chúng ta cũng lấy lại được đồ, đừng so đo.” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!