Lọc Truyện

Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

“Anh dựa vào cái gì?” Trong tiềm thức Trương Định muốn nói ra những lời này, nhưng là anh ta vẫn không nói ra, bởi vì nói ra miệng thì tương đương như đánh vào mặt chính mình vậy.
Vừa rồi chính mình đã luôn miệng nói không có lý do gì cũng có thế sa thải!
Vì vậy cuối cùng ba người mặt xám mày tro đi thu dọn đồ đạc.
Lạc Tú sáp xếp một lúc, sau đó vỗ vai Lý Đông Phương.
“Làm việc chăm chỉ, trước tiên anh thử sức với vị trí giám đốc tiêu thụ xem sao.”
“Ông chủ, tôi có thế làm được không?” Rõ ràng Lý Đòng Phương có chút không tự tin, đương nhiên nhiều hơn là không thích ứng được. Bởi vì trong nháy mắt, người đồng nghiệp bên cạnh đã biến thành ông chủ của mình, dù là ai cũng không phản ứng kịp.
“Tôi rất tin tưởng anh.” Lạc Tú vỗ vai Lý Đông Phương.
Lúc này điện thoại của Lạc Tú lại đổ chuông, Lạc Tú cúi đầu nhìn thì thấy lại là mẹ của Trương Thục Phi đang gọi.
“Này, Tiểu Lạc, tôi nghe nói rằng cậu đã chia tay với Thục Phi,
phái không?”
“Tiểu Lạc à, cỏ biết cậu thật lòng thích Thục Phi nhà chúng tôi. Cô có cách giúp cậu, tuy nhiên cô nghe nói có phải ba cậu mượn cho cậu một trăm vạn hay không? Nếu cậu đem một trăm vạn này…”
“Cút!”
“Ôi chao, sao cậu máng….”
Tút tút, Lạc Tú đã cúp điện thoại.
Anh của kiếp trước đã đem cho một trăm vạn tệ này, sau đó bị lừa gạt. Kiếp này, những người đã từng châm chọc, khinh thường, dùng ánh mắt xem thường nhìn anh có là cái thá gì chứ?
Cũng giống như Trương Định, anh của kiếp trước ở trong công ty ngày nào cũng bị Trương Định máng như một con chó, còn thường xuyên trừ lương của anh. Anh của kiếp này, Trương Định đã trở thành con kiến trước mặt anh.
Lấy ra một điếu thuốc, Lạc Tú đứng ở cửa công ty hút thuốc. Lúc này, ba người Trương Định, Lý Tuyết ôm đồ đi ra ngoài.
Trương Định đột nhiên có chút không cam lòng quay đầu lại chế nhạo Lạc Tú.
“Tên họ Lạc kia, anh đừng tự đắc, chuyện này chúng tôi sẽ không để yên đâu!”
“Con mẹ nó, mày không đê’ yên cho ai? Có gì thì mày cứ nói ra hết đi, Hồng Bưu tao tiếp thay cho cậu Lạc!”
Kế từ lần trước khi phát hiện hóa ra Lạc Tú là thầy của Diệp Song Song, tên đại ca giang hồ Thông Châu này vẫn luôn muốn tìm cơ hội đến cửa xin lỗi.
Dù sao không chỉ bởi vì Lạc Tú là thầy của Diệp Song Song, mà còn vì thực lực của Lạc Tú.
A Đao là một tên lính đánh thuê, lúc đầu Hồng Bưu lôi A Đao ra khỏi ngục chính là vì năng lực của A Đao. ít nhất là hiện tại, chỉ cần không gặp phải những người được gọi là nhân sĩ võ lâm, trước mẳt A Đao chưa thua ai.
Nhưng lần trước A Đao thua, thua bời một người trẻ tuổi. Sau đó Hồng Bưu đã hỏi A Đao, nhưng A Đao lại lác đầu, anh ta hoàn toàn vẫn chưa chạm đến đáy của Lạc Tú.
Xã hội này tôn thờ kẻ mạnh, dù là nơi núi sâu, rừng già, thành phố lớn, hay thậm chí là toàn bộ xã hội loài người.
Vì vậy, hôm nay Hồng Bưu đến đây là đế nhận lổi.
Ban đầu Trương Định còn định trước khi đi thì tìm một thứ nào đó đe dọa Lạc Tú, nhưng vừa vặn lại đụng phải họng súng.
Câu nói kia của Hồng Bưu vừa ra khỏi miệng, Trương Định trực tiếp bị dọa cho choáng váng, sao Hồng Bưu lại đến đây?
Hơn nữa tại sao lại nói đỡ cho Lạc Tú?
Bọn họ quen nhau à?
Trương Định rất rõ ràng, đó là Hồng Bưu, đại ca giang hồ của
Thông Châu, không phải chỉ có cái danh ảo thôi đâu. Đừng thấy trong nhà Trương Định anh ta cũng có tài sản hơn một nghìn vạn mà lầm, nếu thật sự đác tội Hồng Bưu, vậy thì không ai có thể đảm bảo cho anh ta.
Trong khoảng thời gian ngắn, Trương Định như một con chó bị kẹp đuôi, đứng tại chỗ không dám nói gì.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!