Lọc Truyện

Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

Lam Thục Đoan đeo kính râm, mặc một chiếc quần bò sáng màu khiến cặp đùi thẳng tâp và thon thả của cô ấy trông càng mảnh mai hơn.
“Xin chào, cho hồi cô đang tìm ai vậy?” Bảo vệ khỏng nhận ra cô ấy vì cặp kính râm kia.
Lam Thục Đoan tháo kính râm ra, rồi nói.
“Xin chào, tôi muốn tìm Lạc Tú.”
“Cô, cô, cô là Lam Thục Đoan hả? Cô chính là người diễn vai công chúa trong phim Thiên Vực Kỳ Duyên phải không?” Nhản viên bảo vệ sửng sốt.
Lam Thục Đoan nổi tiếng đến mức nào chứ, chỉ cần nhìn vào các quảng cáo, phim truyền hình, phim điện ảnh và hai chương trình giải trí nổi tiếng trên ti vi gần đây là biết cô ấy nối tiếng như thế nào. Đây thực sự là một ngôi sao lớn, một tiếu hoa đán đang rất nối tiếng.
Một ngôi sao lớn có thương hiệu, ngôi sao hạng nhất.
Chỉ e rằng cả đời này tên bảo vệ cũng chưa được tận mắt
nhìn thấy con người thật của Lam Thục Đoan, cho nên trong khoảng thời gian ngắn đã kích động đến mức nói năng lộn
xộn.
“Thục Đoan, cô có thể cho tôi xin chữ ký được không? Tôi chính là fan hâm mộ trung thành của cô đấy.” Nhân viên bảo vệ rất kích động.
“Hay là đế lát nữa tôi đi ra sẽ ký cho vậy, tôi đến đây là tìm Lạc Tú đế bàn công chuyện.” Lam Thục Đoan nhâc nhở.
Thật ra Lam Thục Đoan cũng không ngờ rang tên Lạc Tú lạnh lùng đó sẽ chủ động đến tìm mình, hơn nữa bôi vì sự việc tối hôm qua mà Lam Thục Đoan vẫn ờ nhà không dám ra ngoài. Cũng may nơi ờ của Lam Thục Đoan cách nơi này không xa lắm.
Khi Lạc Tú gọi điện thoại cho cô ấy, Lam Thục Đoan vội thay quần áo rồi tới đây ngay.
“Được được được, đế tôi đưa cô vào, đế tôi đưa cô vào.”
“Mọi người đến đây xem này, ngôi sao lớn Lam Thục Đoan đến rồi.” Nhân viên bảo vệ hét lên.
Lập tức đám đông kéo đến. Đối với dân văn phòng mà nói, họ rất ít có cơ hội gặp gỡ những ngôi sao màn bạc, hơn nữa trong đó lại có rất nhiều người là fan hâm mộ của Lam Thục Đoan.
Thế là họ thi nhau đồng loạt chụp ảnh và quay video.
“Thế nào hả anh Lạc? Khi nào thì ngôi sao lởn của anh mới tới đây?” Lúc này Trương Định vẩn ớ trong phòng kinh doanh.
Đột nhiên, anh ta thấy bèn ngoài ồn ào nên đa đi ra ngoài, vừa nhìn đã thấy Lam Thục Đoan bị mọi người vây quanh.
Dù sao đó cũng là người nối tiếng, khi cô ấy đứng trong đám đông thì như chim hạc lạc giữa bầy gà.
Chết tiệt, đúng là đến thật hả?
Trương Định không thế tin, Hồ Mỹ Kim cũng không tin, ngay cả Trương Thục Phi cũng không tin.
Nầm mơ, nhất định là đang mơ, làm sao có thể chứ?
“Xin hỏi Lạc Tú có ở đây không?” Mãi cho đến khi Lam Thục Đoan hỏi Trương Định thì anh ta mới hoàn hồn trờ lại.
“Có.”
“Vào đây tán gầu đi.” Lạc Tú đã đứng ở cửa văn phòng kinh doanh và chào Lam Thục Đoan.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!