Lọc Truyện

Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

 

E rằng cả đời này Lạc Tủ cũng không thế nào chạm tới cuộc sống như của Trần Hữu, và những gì Trần Hữu có thể cho cô ta cũng là thứ mà cả đời này Lạc Tú không thê’ cho cô ta.
Trương Thục Phi thở dài, có điều lần này Lạc Tú luôn khiến cô ta có cảm giác rất khác biệt, nhưng Trương Thục Phi không
phân biệt được khác nhau ở chỗ nào.
“Mấy hôm trước không phải anh đi du lịch ở núi Thái Sơn sao? Sáng nay em xem tin tức nói ở đó bị sét đánh há?” Trương Thục Phi đổi chủ đề.
“Không nghe nói gì hết.” Lạc Tú không trả lời, nhưng khóe miệng nhếch lên nụ cười mỉa mai, anh đang chờ đế xem kịch hay.
Đúng lúc này thì trong nhà có tiếng phụt, rồi lại một tiếng phụt khác, tiếp theo là tiếng phụt phụt vang lên không ngớt.
Trương Thục Phi nghi ngờ quay đầu lại, rồi bước vào, nhưng vừa bước vào thì lập tức lùi ra, mặt mũi tím tái, bịt kín miệng mũi, hai mát rưng rưng.
Mà ngay sau đó ba mẹ của Trương Thục Phi cũng chật vật chạy ra ngoài.
Hôi quá, hôi đến ngạt thở.
Có một mùi hôi thổi từ trong phòng bay đến, và những tiếng phụt phụt vẫn tiếp tục vang lên.
Nếu bước vào lúc này sẽ thấy Trần Hữu nồng nặc mùi hôi thối, thậm chí cả căn phòng gần như ngột ngạt không thớ nổi.
Trần Hữu cũng choáng váng, nước mắt cháy dài vì quá hôi thối.
Cuối cùng Trần Hữu cũng không thể chịu được nữa, đành phải chạy ra ngoài, bới vì lúc này anh ta đang xì hơi liên tục, mà lại
hôi thối vô cùng.
Cả căn phòng đã đầy mùi hôi thối, hơn nữa bản thân anh ta không thế ngừng xì hơi một cách khó hiếu.
Điều quan trọng nhất, đây chính là nhà của cô gái mà anh ta đang theo đuổi, thế mà anh ta lại làm trò trước mặt ba mẹ người ta. Nếu chỉ xì hơi một hai cái thì có lẽ không ai để ý nhưng anh ta vẫn không ngừng xì hơi, cá căn phòng đều hôi kinh khủng, điều này thật quá đáng.
Nhất lè đối với một người như Trân Hữu, loại hành vi xấu hổ này khiến anh ta hận không thê’ tìm được một cái lỗ đế chui vào.
Anh ta cám thấy hình tượng trong sạch và cao quý mà mình đã vất vả dựng lên trước mặt Trương Thục Phi và gia đình cô ta đã bị hủy hoại hoàn toàn.
Trần Hữu vừa đi ra thì phát hiện cả nhà Trương Thục Phi đang nôn mửa dữ dội, bời vì vừa rồi họ mới ăn cơm, Trần Hữu xì hơi liên tục đã khiến họ ghê tởm mà nôn ra.
Lạc Tú đã chuẩn bị từ lâu nên đứng tránh xa Trần Hữu.
‘Tôi nói này anh bạn, anh định khiến cho toàn bộ tiểu khu này trở nên hôi thối hết hay sao vậy?” Lạc Tú mỉa mai.
“Anh!”
Vốn dĩ Trần Hữu định phản bác, nhưng âm thanh phụt phụt vẫn tiếp tục vang lẻn, mùi hỏi thối không ngừng ập đến, ngay cả mẹ của Trương Thục Phi lúc này cũng có ánh mát kỳ quái
khi nhìn Trần Hữu.
Mặc dù ngoại trừ câu nói của Lạc Tú thì tất cả mọi người đều không nói gì nhưng Trân Hữu nhìn thấy ánh mát kinh tởm của Trương Thục Phi và gia đình cô ta, khiến anh ta càng cảm thấy xấu hố vô cùng.
Dù da mặt Trần Hữu dày đến đâu thì anh ta vẫn cám thấy rất xấu hốf lúc này da mặt dày đã cảm thấy nóng bừng, đã nảy sinh ý đồ muốn chạy khỏi đây.
Lúc này, Lạc Tú dùng ngón tay búng nhẹ điếu thuốc trong tay, không ai để ý rầng điếu thuốc kia lại giống như một viên đạn, cứ thế bần thẳng vào chiếc Cayenne của Trần Hữu.
Ngay sau đó, kèm theo một tiếng nổ bùm, một trong hai bánh cúa chiếc Cayenne cũng nố tung.
Tiếng nô’ này đã khiến mọi người giật mình sợ hãi.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!