Lọc Truyện

Thịnh Sủng Đệ Nhất Phu Nhân - Thập Nguyệt Sơ (FULL)

Một đêm hỗn loạn.

Màn đêm u tối, gió thổi lạnh lẽo, một màu đen tuyệt vọng, bao phủ lên bầu không khí ưu thương.

Một người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp hoàn mĩ, lớp trang điểm tỉ mỉ trên mặt bị nước mắt làm nhòe đi, hoàn toàn không còn dáng vẻ của một nàng công chúa cao cao tại thượng của một phút trước.

Cô giống như một đóa dạ lan hương nở rộ trong đêm, chưa kịp được người khác tán thưởng đã tàn lụi trong gió lạnh của màn đêm.

Mà người đàn ông đẹp trai ôm lấy “cô bé lọ lem” yếu đuối mà anh ta yêu, hung hăng đẩy cô xuống đất, cũng giống như vứt một mảnh chân tình cô dâng cho anh ta xuống mặt đất, tùy ý chà đạp.

Tất cả mọi người đều cảm thán: Nhìn xem, cô bé lọ lem và hoàng tử thật hạnh phúc! Bọn họ thật xứng đôi. Công chúa xấu xa rốt cuộc cũng gặp báo ứng.

Nhưng, hoàn hoàn không có ai hỏi rằng, công chúa có đau lòng không, có thật sự có lỗi hay không...

Chẳng qua cô chỉ yêu một người đàn ông, theo đuổi giấc mơ tìm kiếm hoàng tử mà bất kì cô gái nào cũng từng có...

Trên TV công chúa vẫn còn đang khóc, Bạch Lăng không nhịn được phỉ nhổ phim truyền hình bây giờ, càng ngày càng. kém cỏi, càng ngày càng thoát ly hiện thực.

Trên thế giới này hoàn toàn không có công chúa lọ lem, không có bà tiên tốt bụng, tiếng chuông mười hai giờ đêm vang lên, hoàng tử vẫn là hoàng tử, công chúa vẫn là công chúa, mà cô bé lọ lem vẫn chỉ có thể ở trong góc nhà, làm bạn với lũ chuột.

Bỗng nhiên đèn tắt, căn phòng rơi vào bóng tối... Bạch Lăng không kịp đứng lên, liền cũng chìm vào bóng đêm.

Sau khi tỉnh lại, trước mắt cô hiện ra một ngọn đèn vàng sáng chói, giống như đèn đường vậy...

Đầu cô vô cùng đau, giống như bị người ta châm từng nhát vào đầu vậy.

Bạch Lăng ôm đầu lăn lộn dưới đất, bên tai vang lên tiếng phụ nữ thở gấp như có như không.

“A... Không muốn, Dạ... anh Dạ... cô ta... cô ta tỉnh rồi!”

“Còn có tâm tư để ý đến cô ta, xem ra là anh chưa đủ cố gắng rồi!"

“Anh Dạ... Cầu... cầu xin anh...”

Bạch Lăng cảm thấy có chút kỳ lạ, chậm rãi mở mắt ra.

Dưới ánh đèn vàng, hình ảnh mờ mờ trước mắt cô dần trở nên rõ ràng.

Chỉ là, thiết chút nữa cô lại bị cảnh tượng trước mặt dọa đến ngất đi.

Cả người trần truồng, điên cuồng hoạt động, cặp mông trần trụi, trong đầu Bạch Lăng nhanh chóng hiện lên những. cụm từ quen thuộc.

Bản hạn chế, bản nhân thú, bản không che, HD, phát sóng trực tiếp, thuyết minh tiếng Trung...

Bạch Lăng không nhịn được nuốt vài ngụm nước miếng, cô lập tức che mũi mình lại, chỉ sợ một giây sau sẽ có vài giọt màu đỏ tươi chảy ra, hai tai cũng dần đỏ ửng.

Cô cũng không phải loại phụ nữ thà chết không thất thân, cũng không phải cô gái nhỏ ngây thơ cái gì cũng không biết. Một màn này, dù là người ngu cũng biết họ đang làm chuyện gì.

Người đàn ông đang ra sức "hành động" đưa lưng về phía cô, không rõ mặt mũi.

Nhưng nhìn qua cũng có thế thấy, dáng người của anh ta rất tốt, khỏe mạnh cao ráo, không một chút thịt thừa, cũng không cơ bắp quá mức, đường cong hoàn mỹ, giống như tác phẩm của thần vậy, cả người dường như cất chứa một lực lượng vô tận.

Bàn tay anh ta bá đạo nắm lấy vòng eo nhỏ nhắn của người phụ nữ trên giường, rõ ràng là đang làm chuyện mà khiến người ta khó mở miệng nhắc đến nhất, nhưng lại làm một cách khiến cho người ta cảm thấy không hề có chút dung tục, bẩn thỉu nào.

Người phụ nữ rất quyến rũ, xinh đẹp, là con lai, dáng người cao gầy bốc lửa, giống như một minh tinh điện ảnh, nhưng động tác kia lại giống như một kỹ nữ đê tiện, điên cuồng nghênh hợp động tác của người đàn ông phía trên.

Mà theo ánh mắt của một người phụ nữ là cô, bộ ngực. kia, ít nhất cũng phải 36D.

Cơ thể trần truồng hiện ra dưới ánh đèn của cầu thang, khiến huyết mạch người ta phải dâng trào.

Có thể nói, cô gái này chính là một báu vật, một báu vật tuyệt phẩm.

Bạch Lăng lắc lắc đầu mấy lần, những chuyện này không phải là chuyện cô nên quan tâm lúc này.

Cô nhớ rõ mình vừa mới bị sa thải, ủ rũ ở nhà mua say.

Xem phim Bong bóng chiếu lúc 8 giờ, tại sao vừa mở mắt ra lại thấy cảnh này?

Bên kia hai người đã làm xong việc, người phụ nữ giống như đống bùn nhão, co quắp ngã trên mặt đất, run rẩy trong dư âm của cao trào.

Nhưng đôi mắt của cô tạ, lại đắc ý nhìn Bạch Lăng khiêu khích, điều này khiến cô không khỏi cảm thấy vi diệu.

Người đàn ông xoay người lại, dáng người gợi cảm, làn da hơi ngăm, toàn thân trần trụi, hoàn toàn lộ ra trước mặt Bạch Lăng, dọa cho cô hít vào một ngụm khí lạnh, hai tai càng đỏ hơn, muốn quay đầu không nhìn anh nữa, nhưng ánh mắt lại cứ dán chặt vào người anh, không theo ý chí của cô mà dịch chuyển.

Dung mạo của người đàn ông này đẹp như điêu khắc, tuấn mĩ không tì vết, bên trong vẻ âm nhu chính là vài phần lạnh lùng cùng mạnh mẽ, khí khái hào hùng, cả người tản ra khí chất mạnh mẽ bá đạo, giống như một con sư tử mạnh mẽ trên thảo nguyên, bất cứ lúc nào cũng có thể tập kích con mồi.

Dung mạo của người đàn ông này đẹp như điêu khắc, tuấn mĩ không tì vết, bên trong vẻ âm nhu chính là vài phần lạnh lùng cùng mạnh mẽ, khí khái hào hùng, cả người tản ra khí chất mạnh mẽ bá đạo, giống như một con sư tử mạnh mẽ trên thảo nguyên, bất cứ lúc nào cũng có thể tập kích con mồi.

Mặc dù không mặc quần áo, nhưng khí chất ngạo nghễ tôn quý trên người anh vẫn không hề phai bớt, giống như sinh ra đã cao quý hơn người.

Anh ta... Tuyệt đối là người đàn ông đẹp nhất mà Bạch Lăng từng thấy trong suốt 27 năm cuộc đời, không giống với loại vẻ đẹp trung tính có chút mềm mại phổ biến bây giờ.

Chỉ là toàn thân anh tản ra một loại khí chất lạnh lùng, nghiêm túc, khiến người ta không rét mà run, giống như người yếu đứng trước kẻ mạnh vậy, sợ hãi theo bản năng.

Mái tóc mềm mại che khuất đôi mắt của anh, nhưng Bạch Lăng vẫn có thể cảm giác được, ánh mắt anh, lạnh lẽo không chút nhiệt độ, không có bất kỳ cảm xúc nào, hoàn toàn lạnh lẽo. Ánh mắt ấy nhìn cô như thể cô chỉ là rác rưởi ven đường, ngay cả tư cách khiến anh tức giận cũng không có, dù chỉ là nhìn cô một chút, đấy cũng đã là ban ơn cho cô rồi.

Bỗng nhiên người đàn ông vươn tay nảm chặt cắm cô, sức lực của anh lớn đến mức như thể muốn bóp nát xương cắm cô vậy.

Bạch Lăng cảm thấy xương cằm đau đớn đến muốn vỡ ra:

“Đau quá... Đau quá... Anh... Mau buông tay..."

Cô ra sức kéo cánh tay mạnh mẽ của anh, giống y như một con thú nhỏ không có năng lực phản khác, chỉ có thể cố gắng giãy dụa, chỉ tiếc đối với anh mà nói, sức lực này của cô chỉ giống như đang gãi ngứa mà thôi.

“Hừ...”

Người đàn ông lạnh lùng hừ một tiếng, thô bạo thả cằm cô ra, sau đó quay người về phòng, mặc kệ luôn cả báu vật nóng bỏng cực phẩm kia vẫn còn đang ở bên ngoài.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!