Lọc Truyện

Thiếu Tướng Đại Nhân: Sủng Vợ Tận Trời

Ba chữ trong câu nói "Em rể tôi" làm cho Âu Tuấn vừa dơ tay ra chạm với anh ấy bị cứng đờ giữa không trung.

Âu Tuấn và hai anh em Giản Anh, Giản Thành tuổi tác ngang nhau, hai nhà lại là thế giao cho nên đã quen biết nhau từ hồi còn nhỏ, cho dù Âu Tuấn lớn lên trong quân doanh không thường xuyên gặp bọn họ nhưng cũng là bạn bè rất tốt.

Từ nhỏ, dáng người Âu Tuấn đã cao, mặc dù ít hơn Giản Anh một tuổi nhưng cậy dáng người cao nên từ nhỏ đến lớn Giản Anh chưa bao giờ được như mong muốn nghe Âu Tuấn gọi mình một tiếng anh Ba Giản.

Trước mắt lập tức không kiềm được muốn chiếm hời này, cho dù chỉ là lời nói trên đầu lưỡi.

Âu Tuấn liếc anh ấy một cái, anh cũng lười tranh chấp với anh ấy.

Ngược lại, khi Giản Linh nghe thấy anh ấy nói vậy thì không kiềm được vồ đến muốn bóp Giản Anh.

Đám người hay sinh sự của bộ đặc thù dũng cảm liều chết chắn trước mặt Giản Anh, bảo vệ an toàn cho anh ba Giản Anh.

Lần lượt khuyên: "Đội trưởng Giản đang muốn làm gì vậy, có chuyện gì thì từ từ nói đi mà!"

"Quân tử động khẩu không động thủ, đội trưởng Giản!"

Giản Linh thì bị Âu Tuấn từ phía sau giữ chặt eo như nhổ củ cải vậy nhổ từ dưới đất lên.

Giản Linh rời mặt đất giống như là con rùa rời khỏi nước vậy duỗi hai tay, hai chân ra đạp nước.

"Giản Anh, anh có ý gì!" Giản Linh trừng mắt lên với anh nhà mình: "Em còn có nợ chưa tính với anh đấy! Em nói mà, tại sao em nằm viện chỉ có anh là không đến thăm, anh chột dạ rồi phải không, anh là chó săn của ông nội!"

Nếu nói chuyện Giản Linh và Âu Tuấn mơ hồ bị ép sống chung với nhau, vậy quả thực là do Giản Anh dù sao không nói cái khác, nhà ở Vườn Quảng Nhã là tên của Giản Anh.

Giản Anh hiểu rõ tính cách của bé Năm nhà mình, nghe cô nói thế thì cũng không tức giận, anh ấy giống với Giản Thành, dù là lúc nào thì cũng ôn hoà mà không mất đi sự tao nhã, lúc này anh ấy cười nheo mắt với Giản Linh: "Nếu anh là chó săn thì em là gì."

"Gâu! Em cắn chết anh cho rồi." Giản Linh hung dữ cắn không khí, hàm răng trắng tinh chạm vào nhau phát ra âm thanh lanh lảnh kèn kẹt.

Giản Anh bất đắc dĩ lắc đầu nhìn Âu Tuấn.

Mặt Âu Tuấn không đổi sắc, vẫn ôm Giản Linh với tư thế nhổ củ cải như lúc nãy, cảnh tượng vô cùng buồn cười.

Giản Anh nhịn không được mỉm cười: "Âu Tuấn, thật là làm khó cho cậu rồi."

Âu Tuấn liếc anh ta một cái, vẻ mặt cũng không có gì là bực mình: "Nhờ anh ban tặng."

Hình như đúng là cánh tay đang giữ một củ cà rốt trắng tinh vậy.

Giản Linh tiếp tục vùng vẫy, quay đầu nói với Âu Tuấn: "Âu Tuấn, anh buông tôi ra! Tôi thật mất mặt, một nơi đông người như thế này, anh buông tôi ra!"

Khoé môi Âu Tuấn nở nụ cười như ẩn như hiện: "Có thể buông ra nhưng cô không được động đậy."

"Không động đậy là rùa, Giản Linh quay đầu nhìn anh: "Này không phải, rốt cuộc là anh về phe ai vậy, không phải là chúng ta cùng chung mối thù với Giản Ba ư?"

Đám người của bộ đặc thù ở bên cạnh hòa giải: "Ơ hay! Đội trưởng Giản đều là người một nhà đừng so đo như vậy mà…"

Giản Linh: "..." Lòng lạnh quá, nuôi một bầy sói mắt trắng.

Một đám người đùa vui ồn ào đi vào Yến Cửu Lâu, Giản Anh gọi các loại món ăn cao cấp, xem như là xin lỗi bé Năm và Âu Tuấn.

Họ vừa ăn vừa nói chuyện phiếm.

"Nghe nói anh cậu về rồi phải không?" Giản Anh hỏi.

Âu Tuấn gật đầu.

Giản Anh: "Đã gặp bé Năm nhà anh chưa?"

Vẻ mặt của Giản Anh đột nhiên có chút căng thẳng.

Âu Tuấn hỏi: "Anh căng thẳng cái gì?"

Giản Anh nghĩ một chút: "Anh cũng không biết, hình như từ nhỏ mỗi khi thấy ông cụ Âu và  Âu Dật là anh lại có chút sợ hãi, hai người này nghiêm túc quá, bé Năm nhà anh không chột dạ chứ?"

Nói rồi, Giản Anh liếc nhìn Giản Linh đang ngồi đó vô cùng đắc chí ăn một đĩa thịt thỏ khô xào ớt cay.

Âu Tuấn theo ánh mắt của Giản Anh nhìn sang, hờ hững nói với Giản Anh: "Chột dạ? Cô ấy có thể sợ ai chứ? Gặp ông cụ nhà tôi cô ấy cũng có thể chọc cho ông cụ cười."

Nói rồi, Âu Tuấn lập tức nhìn Giản Anh, ánh mắt rất là… khinh thường.

Giản Anh: "..." Cái dáng vẻ ghét bỏ "Anh kém xa bé Năm" của cậu, thật sự tưởng tôi nhìn không ra ư?

Một bữa ăn vui vẻ ăn xong.

Âu Tuấn rất phục tính cách của Giản Linh, lúc trước ở trước cổng còn có dáng vẻ ước gì có thể cắn chết Giản Anh.

Kết quả sau khi Giản Anh cho người đưa những món ăn mà cô thích như cua hoàng đế, thịt thỏ khô xào ớt cay và nhím biển hấp trứng. Giản Linh lập tức hoàn toàn quên hết chuyện lúc trước muốn cắn chết Giản Anh.

Cùng chung mối thù gì đó cũng quên sạch hoàn toàn, một bữa ăn có thể nói là chủ khách đều vô cùng vui vẻ.

Trước mắt, những người hay sinh sự của bộ đặc thù đã cơm no rượu say, nghĩ Âu Tuấn đã sắp vào nhận chức ở bộ đặc thù, thế nên cũng dũng cảm xúi giục Giản Linh tổ chức xây dựng đội ngũ.

Giản Linh ăn no nên tâm trạng rất tốt, hơn nữa quả thật cũng cảm thấy Âu Tuấn đến bộ đặc thù đáng để mọi người chúc mừng.

Thế nên cô dựa vào ghế nghiêng đầu nheo mắt hỏi: "Mọi người muốn đi đâu xây dựng đoàn đội? Khách sạn suối nước nóng?"

"Lần trước là đi khách sạn suối nước nóng phải không? Bây giờ thời tiết nóng nực, ngâm nước nóng cũng không thú vị…" Lục Phi chê bai một câu.

Giản Anh nghe thấy mọi người muốn tổ chức xây dựng đoàn đội thì đề nghị: "Vậy thì đi đến khu du lịch nông thôn ở ngoại ô Yến Nam đi, có núi có nước, rất mát mẻ vừa có thể ăn thức ăn nhà nông, vừa có thể câu cá, nấu nướng hoặc là cắm trại gì gì đó.

Người của bộ đặc thù có vụ án thì làm việc, không có thì thường xuyên ở trong biệt thự. Nên đương nhiên sẽ rất hứng thú  với những thú vui của nhà nông như câu cá, nấu nướng, cắm trại này.

"Cái này rất tốt cái này rất tốt, cắm trại… Nghe có vẻ như rất là thú vị." Lục Phi nói rồi nhìn Giang Dương Minh: "Đưa kính viễn vọng của anh với, còn có thể chụp bầu trời sao."

Đôi mắt hơi nheo lại của Giản Linh mở tròn ra: "Cắm trại? Tha cho tôi đi! Hộ khẩu của tôi ở thành phố."

Giản Anh liếc cô một cái: "Em sống ở trong núi mấy năm đấy." Nói rồi Giản Anh cắn mạnh bốn chữ "hộ, khẩu, thành, phố" Giản Linh vò đầu: "Haiz, không phải là đã sống đủ những ngày như vậy rồi sao, có gì thú vị chứ?"

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!