Lọc Truyện

Thiếu Soái, Vợ Anh Bỏ Trốn Rồi

Tô Minh Tuyết nhìn lướt trong phòng, ánh mắt nhìn về phía cánh cửa phòng sách, sau đó cũng đi về phía bên kia.

Cô đi vào thư phòng, nhìn thấy ở phía sau bàn sách, Điền Duy Hoàng quần áo xộc xệch, cà vạt lỏng lẽo nằm trên sofa, hai mắt nhắm nghiền, hơi thở dài mà sâu, không khỏi nở nụ cười quyến rũ.

Mái tóc luôn được Điền Duy Hoàng chải chuốc vô cùng cẩn thận hiện tại đang rối bù lộ ra một chút cảm tính, gương mặt tuấn tú còn mang theo một chút ửng hồng khác thường, có lẽ là vì thuốc đã phát huy tác dụng.

Tô Minh Tuyết vừa đi về phía Điền Duy Hoàng, vừa cởi áo khoác trên người ra, bên trong chỉ mặc một chiếc đầm mỏng màu đen.

Chiếc đầm này, bên trên không che được ngực, bên dưới không che được mông, mặc vào cũng không khác gì không mặc.

Bởi vì là lụa mỏng cho nên cảnh đẹp cứ như ẩn như hiện, càng làm người ta suy nghĩ bậy bạ, có thể tạo hiệu quả làm người khác muốn nhào lên lột sạch.

Điền Duy Hoàng không cởi giày da, cẳng chân gác hờ hửng, áo khác vest tùy ý vứt ở một bên. Anh cởi hai nút trên cùng của áo sơ mi, xương quai xanh lõm sâu, cơ ngực săn chắc dán sát vào áo sơ mi, màu da như ẩn như hiện.

Anh như thế này, so với bình thường thì lại có thêm một chút gợi cảm, thiếu đi một chút lạnh lùng.

Tim Tô Minh Tuyết đập rất nhanh, trán toát mồ hôi, chảy dọc theo gương mặc. Cho dù lúc này anh đang rơi vào trạng thái không tỉnh táo thì vẫn có thể làm cổ vừa căng thẳng vừa áp lực.

Cô hít thở sâu, từ từ ngồi xổm xuốn, tay run run cởi bỏ thắt lưng của anh.

Đột nhiên...

Người đàn ông nằm trên sofa đột nhiên mở bừng mắt, trái tim Tô Minh Tuyết muốn nhảy ra khỏi cổ họng, theo bản năng lui ra sau, nhưng lại bị người nằm trên sofa ôm eo.

Trời đất quay cuồng...

Tô Minh Tuyết ngã xuống sofa, mà Điền Duy Hoàng đã đè trên người cô, cơ ngực cứng rắn và phần ngực mềm mại của cô chạm sát vào nhau, cô có thể nghe thấy tiếng tim đập nhanh hơn ngày thường rất nhiều lần của anh.

Mà giây phút này, Tô Minh Tuyết cũng căng thẳng tim đập nhanh.

Người đàn ông này thật sự đẹp trai đến mức làm phụ nữ không khép được chân.

Đây là lần đầu tiên Tô Minh Tuyết quan sát Điền Duy Hoàng gần đến thế.

Người đàn ông có vầng tráng dày rộng, mày kiếm như mực, mũi cũng rất cao. Ngũ quan có đường nét ngắn gọn như vậy, lộ ra cảm giác nam tính mạnh mẽ.

Dù sao cũng là người từng làm bộ đội, cơ thể lộ ra khí thế cương trực, cực kỳ nam tính.

Điền Duy Hoàng nắm chặt tay Tô Minh Tuyết, đáy mắt luôn sâu thẳm bởi vì tác dụng của thuốc mà hiện lên một chút tơ máu, anh dùng ánh mắt khóa chặt cô, hơi thở nặng hơn, giống như muốn xé nát cô ăn vào bụng.

Tô Minh Tuyết nhìn người đàn ông đè trên người cô, cho dù đã cố giữ bình tĩnh, nhưng giọng nói vẫn không khống chế được run rẩy, cố ý học theo giọng điệu và âm sắc của Đồng Đồng Tâm, yếu ớt nói: “Anh cả, em là Đồng Tâm!”

“Đồng Tâm...” Điền Duy Hoàng dùng ánh mắt như chim ưng khóa chặt cô, giọng nói cũng khàn hơn bình thường: “Em... Vì sao em lại đến chỗ anh?”

Tô Minh Tuyết lập tức vui mừng ra mặt, xem ra là khói thuốc mê cô lén đặt trong phòng anh từ trước đã phát huy tác dụng.

Cô mua được khói thuốc mê này từ trong tay một bạn nam của “Dạ Mị”, không màu không mùi, cho nên trước đó cô cũng không biết tác dụng của thuốc như thế nào.

Nhưng giờ phút này, cả cơ thể Điền Duy Hoàng đều nóng bỏng, mỗi tế bào đều kêu gào giống như chỉ cần chạm nhẹ là sẽ bùng nổ, chỉ có những nơi dán sát với da thịt của Tô Minh Tuyết cô mới có được một chút mát lạnh.

Tô Minh Tuyết run rẩy lông mi, cánh mũi toát ra mồ hôi, nhưng tên đã lên dây không thể không bắn, nếu bây giờ cô hối hận, sau này sẽ không có cơ hội này nữa.

Cô cố gắng kéo khóe môi, hai tay ôm chặt cổ anh, đôi chân thon dài cũng vuốt ve cơ thể anh, không nói lời nào, chỉ nhướng người lên muốn hôn anh.

“Cô không phải Đồng Tâm!” Điền Duy Hoàng nghiêng người tránh đi nụ hôn của cô, đáy mắt đen tối không rõ, tiếng hít thở lại thô nặng hơn lúc nãy: “Đồng Tâm chưa bao giờ chủ động hôn tôi!”

Đã đến nước này rồi mà người đàn ông này còn có lí trí phân tích mấy chuyện đó!

Tô Minh Tuyết cực kỳ kinh ngạc nhìn Điền Duy Hoàng, nở nụ cười khó hiểu, hai tay ghì chặt cổ anh đè xuống, muốn hôn lên môi anh, lại bị anh vô tình nghiêng đầu từ chối.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!