Lọc Truyện

Thiếu Soái, Vợ Anh Bỏ Trốn Rồi

Vì nhức tay mà Đồng Đồng Tâm tỉnh giấc, hậu quả do nằm bò ra bàn ngủ chính là như vậy, hai cánh tay vừa tê vừa nhức, người rất khó chịu.

A!

Cô sắp trễ giờ làm rồi!

Đồng Đồng Tâm không nghĩ gì nữa, đứng dậy đi thẳng đến cửa văn phòng tổng giám đốc.

Lúc này chuyện công việc quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác.

Điền Duy Hoàng làm việc xong quay lại thấy Đồng Đồng Tâm đã không còn ở văn phòng mình nữa, trong lòng cảm thấy mất mát không giải thích được.

Anh luôn hy vọng mỗi giây mỗi phút đều được nhìn thấy cô, vì anh thật sự là kiểu nhìn cô nhìn hoài không chán.

Nếu thời gian có thể quay ngược, anh rất muốn quay lại đấm cho mình của lúc đó một cú, nói cho tên đó rằng phải mau chóng tìm Đồng Tâm về, không được bỏ lỡ nữa.

Nhưng trên đời làm gì có thuốc hối hận, bỏ lỡ sẽ là cả đời…

Khi trợ lý Trịnh Trung Uy đứng bên cạnh phân loại tài liệu cho Điền Duy Hoàng, vô tình phát hiện gần đây ánh mắt cậu cả luôn phảng phất nét đau buồn.

Ngay chính bản thân Điền Duy Hoàng cũng không phát hiện đôi mắt đen luôn lạnh lùng mà sắc bén có thể nhìn thấu kẻ địch lúc này đã phủ lên một lớp sương mỏng, bao phủ trái tim anh.

“Đồng Tâm, anh cả cô xuất sắc như thế, cô không thích anh ấy à?” Đồng Đồng Tâm vừa đến văn phòng, mới thở phào một hơi thì nữ đồng nghiệp Tề Linh Vân bên cạnh đã ghé sát tới tò mò hóng hớt.

“Anh ấy là anh cả của tôi mà! Sao lại thích anh ấy được?” Đồng Đồng Tâm cười khan trả lời.

Tề Linh Vân không nhịn được nói: “Thích mà tôi chỉ không phải là thích kiểu kia, sao cô mẫn cảm thế?”

“Tôi… Tôi đâu có! Tóm lại tôi không thích anh cả, như vậy là đúng rồi!” Đồng Đồng Tâm nói không lựa lời, giải vây cho mình.

Không biết vì sao cô sợ nhất người khác hiểu lầm giữa mình và anh cả có gì đó.

Đồng Đồng Tâm muốn phủi sạch quan hệ với Điền Duy Hoàng, không được có một chút mập mờ!

“Tôi chỉ hỏi bừa thôi mà.” Tề Linh Vân mỉm cười, không hỏi thêm gì nữa xoay người ngồi thẳng lưng, tiếp tục làm việc của mình.

Mà chuyện Đồng Đồng Tâm là con gái riêng của nhà họ Điền đã được toàn bộ người trong Tập đoàn Điền thị biết.

Ngay cả Điền Trung Quân đang đi công tác ở tỉnh khác cũng biết chuyện, nhưng anh ta là vô tình nhìn thấy trong nhóm công ty, mấy nữ đồng nghiệp cấp bộ trưởng trong nhóm buôn chuyện nên biết.

Con gái riêng thì con gái riêng!

Tốt hơn để mọi người biết Đồng Tâm là vợ hợp pháp của anh ta nhiều.

Điền Trung Quân chỉ suy nghĩ như vậy rồi thôi.

Anh bàn chuyện công việc với Quý Tư Nghiên, trên đường về khách sạn, Điền Trung Quân tự lái xe về.

Khi ra ngoài, anh vẫn quan tâm Quý Tư Nghiên nhiều hơn một chút như trước đây.

Quý Tư Nghiên ngồi ở ghế phụ, luôn chủ động tìm chủ đề trò chuyện với Điền Trung Quân.

Lúc này không biết thế nào, chủ đề của hai người lại đột nhiên liên quan đến Điền Duy Hoàng.

“Em nghe nói bên cạnh anh cả anh chỉ có một trợ lý Trịnh Trung Uy, hơn nữa còn là nhân viên trung thành ông cụ Điền sắp xếp cho anh ấy. Quân, anh có định giới thiệu thư ký cho anh cả anh không?” Quý Tư Nghiên còn có ý khác.

Mà không cần cô ta nói rõ, Điền Trung Quân cũng hiểu ý khác trong lời cô ta.

Điền Trung Quân vừa lái xe vừa dửng dưng đáp: “Em cũng biết trợ lý Trịnh Trung Uy bên cạnh anh cả anh là nhân viên trung thành mà ông nội cố ý sắp xếp cho anh trai. Nếu anh lại giới thiệu thư ký nữa chưa chắc đã được anh ấy coi trọng.”

“Thư ký thì cần gì phải được coi trọng, chỉ cần có thể trở thành tai mắt của chúng ta là được. Hơn nữa Quân, biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Với bất cứ ai cũng không được mềm lòng, nhất là anh trai anh, chỉ khi anh tàn nhẫn thì chúng ta mới có được thành tựu lớn!” Quý Tư Nghiên nhếch môi.

Điền Trung Quân khẽ cau mày.

Sắp xếp tai mắt bên cạnh anh cả tuy là một chuyện dễ, nhưng nếu muốn theo dõi sợ rằng khó qua được cửa Trịnh Trung Uy bên cạnh anh ấy.

Quý Tư Nghiên lại thuyết phục: “Không thử thì sao biết có được hay không. Quân, anh mới là vua tương lai của Tập đoàn Điền thị!”

Lúc này, lông mày Điền Trung Quân càng nhíu chặt hơn, một tia lạnh lùng hiếm thấy loé lên trong mắt anh ta.

Thấy Điền Trung Quân không đáp, Quý Tư Nghiên tạm thời ngậm miệng, nhưng cô ta sẽ không dừng lại ở đó.

Hai người về phòng khách sạn, Quý Tư Nghiên chủ động đi xả nước tắm.

Những ngày qua cô ta không chỉ hỗ trợ anh ta trong công việc mà còn chăm lo trong cả phương diện cuộc sống.

Điền Trung Quân tắm xong đi ra, trên người chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm đã ngồi xuống giường đọc tài liệu.

Cơ ngực và cơ bụng lộ ra một nửa của anh ta rất quyến rũ, so với vẻ trẻ con năm năm trước, hiện tại anh ta đã trưởng thành và vững vàng hơn.

Quý Tư Nghiên chỉ tắm qua trong phòng tắm rồi để trần đi ra.

Da cô ta mịn màng, những giọt nước trong suốt như pha lê còn vương trên da cô ta.

Điền Trung Quân đặt tài liệu trên tay xuống, khi ngước lên nhìn Quý Tư Nghiên, yết hầu anh ta bất giác chuyển động.

Quý Tư Nghiên chậm rãi đi dến chỗ Điền Trung Quân, nhìn ánh mắt kỳ lạ của anh ta.

Ả đặt tay lên vai Điền Trung Quân, cúi đầu xuống chạm nhẹ lên môi anh ta.

Dưới cái cổ trắng ngần như gốm sứ của ả, nơi như ẩn như hiện khiêu khích cháy lên ngọn lửa trong đáy mắt anh ta.

Quý Tư Nghiên chơi trò muốn nghênh còn cự, chỉ hôn nhẹ rồi rời đi, nhưng Điền Trung Quân lại chịu nghe theo cô ta, bàn tay to đưa ra ôm lấy eo ả, kéo ả ngồi lên đùi mình làm cho nụ hôn thêm sâu.

Điền Trung Quân hôn quá mạnh, lưỡi gần như chạm đến cổ họng ả, không khí trong phổi như bị anh ta lấy đi hết, khó chịu khiến Quý Tư Nghiên phải giãy giụa, muốn thoát khỏi nụ hôn của anh ta.

Phát hiện ra cô ta khó chịu, Điền Trung Quân không hôn nữa nhưng cũng không buông ra.

Trước mắt rõ ràng là khuôn mặt Quý Tư Nghiên nhưng trong thoáng chốc lại biến thành dáng vẻ trong sáng, ngọt ngào của Đồng Đồng Tâm.

Anh ta ôm chặt lấy ả, như muốn khảm ả vào cơ thể mình: “Anh muốn em…” Đồng Tâm!

Ánh mắt Điền Trung Quân sâu thẳm, u tối, giọng nói khàn khàn khó nén, khi nói câu này tựa như dã thú sắp săn mồi.

Anh ta cũng không biết vì sao mỗi lần muốn làm với Quý Tư Nghiên, trong lòng lại luôn nghĩ đến Đồng Tâm.

Ánh mắt Điền Trung Quân hơi trầm xuống.

“Vậy chuyện sắp xếp thư ký cho anh cả anh…” Quý Tư Nghiên nói đến đó rồi dừng.

Toàn thân Điền Trung Quân ướt đẫm mồ hôi, hơi thở gấp gáp hơn bình thường rất nhiều.

Quý Tư Nghiên cảm thấy hiện tại mình rất tự tin có thể điều khiển được người đàn ông này!

Điền Trung Quân ôm chặt ả không buông, chỉ có lồng ngực phập phồng lên xuống.

Cô ta cảm nhận được anh ta đã rất nóng lòng rồi, vẻ mặt thay đổi vài lần, cuối cùng nhẹ giọng, hỏi một cách nũng nịu: “Anh có đồng ý không?”

Đôi môi mỏng của Điền Trung Quân gợi lên ý cười không rõ: “Đổi cách khác thoả mãn anh, anh sẽ đồng ý với em!”

Quý Tư Nghiên cau mày, không trả lời.

“Không muốn à?” Điền Trung Quân nhướng mày: “Vậy…”

Điền Trung Quân còn chưa nói xong, Quý Tư Nghiên đã ngắt lời: “Em đồng ý.”

Đồng ý dâng hiến mọi thứ của mình cho anh…

Quý Tư Nghiên đứng dậy khỏi đùi Điền Trung Quân, từ từ ngồi xổm xuống, đưa tay cởi thắt lưng áo choàng tắm trên eo anh ta.

Sau khi mọi chuyện kết thúc, Điền Trung Quân mở mắt nhìn người phụ nữ trước mặt là Quý Tư Nghiên, khuôn mặt đẹp trai không khỏi nở nụ cười khổ.

Vừa nãy trong đầu anh ta nghĩ gì?

Mỗi lần ở bên Quý Tư Nghiên, anh đều nghĩ đến Đồng Tâm.

Nếu Đồng Tâm không vui thì mình nên làm gì?

Thấy Quý Tư Nghiên không vui, Điền Trung Quân sẽ coi cô ta là Đồng Đồng Tâm, đưa tay ôm cô ta vào lòng nhẹ giọng dỗ dành: “Anh đồng ý với em, anh sẽ nghĩ cách sắp xếp thư ký bên cạnh anh cả.”

Nghe Điền Trung Quân nói vậy, Quý Tư Nghiên mới nở nụ cười, vui vẻ hôn lên đooi môi mỏng của anh ta.

Hai người mỉm cười, nhìn nhau đắm đuối.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!