Chương 99
Nỗ lực nuôi dưỡng các con, cho chúng nó một cuộc sống yên bình và trọn vẹn.
Lúc này, cô chỉ muốn nuôi bọn nhỏ nên người, chuyện quá khứ cứ để nó chìm vào dĩ vãng…
Nhưng có kẻ không chịu để yên.
Cô đã rơi vào cảnh không nơi nương tựa nên họ nghĩ cô dễ bắt nạt sao?
“Cô Phong, cô không sao chứ?” Thấy Phong Thiên Tuyết
đanh mặt, Lôi Vũ ân cần hỏi: “Có chuyện gì à?”
“Không có gì…” Phong Thiên Tuyết hơi bồn chồn: “Sáu giờ tối nay tôi phải ra ngoài một lát, phiền cô lấy chút thuốc giảm đau cho tôi với”.
“Uống thuốc giảm đau không tốt đâu” Cô ta mỉm cười nhìn cô: “Tôi đi với cô nhé, nếu vậy tình huống nào có cũng không cần lo lắng.”
“Liệu có làm phiền cô quá không?” Phong Thiên Tuyết hơi ngạc nhiên, cô bác sĩ này tốt bụng quá rồi.
“Dạ Vương yêu cầu tôi chăm sóc cô không phải chỉ về phương diện điều trị mà còn những việc khác nữa.” Lôi Vũ ngồi xổm xuống rồi đút thuốc cho cô: “Uống thuốc xong tôi sẽ cho người giúp cô sửa soạn, năm giờ chúng ta xuất phát.”
Stylist cho Phong Thiên Tuyết mặc một bộ trang phục thoải mái nhưng không mất đi nét trang nhã, cổ được quấn khăn lụa trắng che vết thương.
Mái tóc dài uốn lượn tự nhiên thoải mái xõa trên vai, khuôn mặt được trang điểm nhẹ.
Cách ăn mặc trong trẻo, thanh nhã lại không thể che đi phong thái cao sang vẻ đẹp ấn tượng bẩm sinh của cô!
Nhìn bản thân trong gương, Phong Thiên Tuyết cảm thấy khá xa lạ…
Trong bốn năm qua, cô chưa một lần trang điểm, không dưỡng da, rất ít khi soi gương, suy nghĩ luôn xoay quanh
chuyện kiếm tiền và nuôi gia đình…