Lọc Truyện

Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh (Bản Dịch - Mới)

 Lúc này có ba năm người đến trước hàng thịt, Lưu Minh cảm thấy không đúng, liền dừng bước chân, đứng trong đám đông, muốn xem rốt cuộc ba người này muốn làm gì.  

 

Gã trung niên dẫn đầu trọc đầu, trên mặt còn có vết sẹo, giống như một con rết màu đen bò lên mặt, trông khá dữ tợn.  

 

“Tiểu Thạch Đầu, món nợ của chúng ta có phải nên tính rồi không!”  

 

Gã mặt sẹo bừng bừng khí thế đi đến trước hàng thịt, đạp một cái vào bàn.  

 

“Anh sẹo, anh có thể cho thêm mấy ngày không, thời gian này tôi thực sự có hơi kẹt, hơn nữa hàng thịt cũng không buôn bán được mấy!”  

 

Thạch Thái Nhiên nói với vẻ mặt quẫn bách: “Thế này đi, tôi cắt cho mấy anh em một miếng thịt về ăn!”  

 

Nói xong, Thạch Thái Nhiên thái xong một dải thịt lớn, cho vào túi, vẻ mặt tươi cười đưa qua.  

 

“Tên nhóc thối, ai cần thịt nát của mày, tao khuyên mày tốt nhất là thật thà một chút. Nếu không đừng trách anh em chúng tao không khách sáo!”  

 

Lúc này một tên côn đồ đeo khuyên mũi, khuyên tai đánh văng túi thịt trong tay Thạch Thái Nhiên, chỉ vào mặt anh ta, vô cùng hống hách nói.  

 

“Đại ca, anh yên tâm, tôi chắc chắn sẽ cố hết sức trả nhanh!”  

 

Trước đây không ai dám chỉ vào mặt Thạch Thái Nhiên mắng mỏ, tuy tên nhóc này trông nho nhã, nhưng lại rất nóng tính, chỉ cần có người dám chỉ vào mặt anh ta, chắc chắn không nhiều lời, anh ta sẽ xử người đó, nhưng bây giờ anh ta lại cúi đầu khom lưng xin lỗi tên côn đồ đó.  

 

Lưu Minh cũng không ngờ, chớp mắt người anh em này của mình đã trầm tính hơn không ít.  

 

Có lẽ trước đây anh ta chỉ có cái miệng lợi hại, nhưng bây giờ Lưu Minh có thể cảm nhận được tên nhóc này sau này chắc chắn sẽ làm được việc lớn.  

 

Quá cứng nhắc sẽ dễ thất bại.  

 

Bây giờ Tiểu Thạch Đầu đã bị sương gió của cuộc sống nhổ đi gai ngọn trên người, trở thành miếng ngọc chưa mài.  

 

“Tao cũng không làm khó mày, cho mày thêm một tuần, nếu còn không nhìn thấy tiền, đừng trách mấy anh em không khách sáo!”  

 

Gã mặt sẹo ném lại một câu, rồi đưa các anh em của mình nghênh ngang bỏ đi.  

 

Lưu Minh cũng lặng lẽ ra về, có những chuyện chắc chắn phải hỏi, nhưng không phải bây giờ.  

Sau khi về nhà, Lưu Minh bắt đầu rửa rau thái thịt vô cùng thuần thục, chẳng còn cách nào, con nhà nghèo sớm biết làm mọi việc.  

 

Trước đây ở trên núi với lão Bất Tử, ông lão đó hay chạy đến nhà quả phụ Trương, có lúc ở đến một hai ngày không về.   

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!