Lọc Truyện

Thiên Mệnh Chí Tôn - Trần Khiêm

Trước kia thi bằng lái, đến tiền đăng ký Trân Khiêm cũng không có, bây giờ thì đã có rồi.

Trần Khiêm cực kỳ chờ mong. Chỉ là...

Không biết ai đang mắng mình nhỉ, sao dạo này mình hay. hắt xì thế?

Hmmm...

Trong lúc Trần Khiêm chuẩn bị về ký túc xá năm.

Di động chợt vang lên.

Là trưởng ký túc xá Dương Huy gọi điện.

“Anh Huy, gì vậy?”

“Lão Trần, cậu đang ở đâu ấy? Về ký túc xá nhanh đi, Triệu Nhất Phàm mời bọn mình ra ngoài chơi thế nên anh em

muốn bàn với cậu là có đi hay không, chủ yếu là vì Từ Hà nói, bảo Triệu Nhất Phàm gọi bọn mình, tôi...”

Trần Khiêm nghe mà cứ cảm thấy từ sau khi Dương Huy thích Từ Hà, anh ấy không còn sự mạnh mẽ dứt khoát như trước nữa.

Cũng không thể nói như vậy, lúc Trần Khiêm yêu đương, cũng có khác gì chị em phụ nữ đâu.

'Thay Dương Hạ nghĩ hết chuyện này đến chuyện kia, suy nghĩ đến cảm nhận của cô ta, thậm chí Dương Hạ vui anh sẽ vui, Dương Hạ buồn anh cũng sẽ buồn, không có lý do gì.

Có lẽ yêu một người, chính là như thế.

“Ây da! Tôi không đi đâu, huống chi, Triệu Nhất Phàm không muốn gặp tôi!”

Trần Khiêm nói. “Không, đây mới là nguyên nhân anh em muốn tìm cậu thảo luận, bởi vì lần này Triệu Nhất Phàm còn chỉ đích danh nói muốn đưa cậu đi chơi!”

Dương Huy nói.

“Hả?” Trần Khiêm lại ngạc nhiên.

Không thể nào, chẳng phải Triệu Nhất Phàm này chỉ cần nhìn thấy mình là lại phiền chán muốn chết sao?

Sao lần này lại mời mình đi chơi.

Nói thật, buổi trưa Trần Khiêm đã uống rượu, còn ăn rất nhiều món.

Không hề đói tí nào. Chủ yếu là xã giao suốt nửa ngày, thật sự rất mệt. Thật sự không muốn đi.

Ngày nào rảnh rỗi cũng tụ tập đi chơi, mình còn phải chuẩn bị chuẩn bị thi bằng lái.

Có lẽ là ý trời nhỉ.

Cuộc sống của con nhà giàu, phần lớn đều bắt đầu từ những cuộc tụ tập.

Mà bản thân mình thì chưa bao giờ thể hiện thân phận nhưng các loại tụ tập giải trí đã xuất hiện xung quanh.

Mặc dù luôn từ chối nhưng nhóm Dương Huy thấy Trần Khiêm không đi thì cũng sẽ không muốn đi.

Làm Trần Khiêm rất bối rối.

Cuối cùng cũng bất đắc dĩ đồng ý.

Về ký túc xá thay quần áo.

Nhóm Trần Khiêm bước xuống lầu, ra cổng trường tụ tập.

“Nhất Phàm, sao tự dưng lại đãi ăn vậy, chúng ta đi đâu chơi đây?”

Đương nhiên Mã Hân Nhiên cũng đi, tò mò hỏi.

“Ha ha, nói thật lòng thì không phải tớ mời đâu, mà là Trang Cường! Nhà họ sắp khai trương nhà hàng ở phố thương mại Kim Lăng, chiều nay mới phê duyệt xong, nhà hàng Minh Hoàng, từ giờ trở đi, sẽ được nhà họ Trang quản lý!”

Mặt Triệu Nhất Phàm toát ra sự kiêu ngạo, đồng thời cũng nhướn mắt nhìn nét mặt lúc này của Trần Khiêm.

Hừt

Trần Khiêm cậu hay, Trần Khiêm cậu cừ lắm, có thể mời mọi người ăn cơm ở nơi xa xỉ nhất trong sơn trang.

Làm Trang Cường và Triệu Nhất Phàm cực kỳ xấu hổ. Nhưng mà... Sau này thì sao chứ?

Trần Khiêm cậu, vẫn nghèo hèn như vậy thôi.

Có thể đưa mọi người đến sơn trang lần nữa không?

Mà Trang Cường thì khác, chẳng những có nhà máy mà còn có một khu đất trong phố thương mại Kim Lăng.

Nhờ cậy ông trùm trong Kim Lăng là Lý Chấn Quốc, con đường phát triển trong tương lai rất tươi sáng.

Triệu Nhất Phàm mời Trần Khiêm đến đây.

Là vì muốn thấy sự xấu hổ của Trần Khiêm khi anh biết anh không thể nào sánh băng Trang Cường.

Nhưng, Triệu Nhất Phàm hơi thất vọng.

Bởi vì Trần Khiêm giống một người đang nhịn đánh rằm vậy, không có cảm xúc gì, bình tĩnh lạnh lùng.

Sẽ có lúc phải khóc thôi! Cứ chờ xem.

Triệu Nhất Phàm thầm nghĩ

Này Nhất Phàm, nhà hàng nhà Trang Cường khai trương, cậu dẫn theo nhiều người như vậy cũng không hay lắm đâu, dù sao chúng ta đâu thân với cậu ta...”

Lúc này, Mã Hân Nhiên lo lầng nói.

Lâm Kiều đang đứng bên cạnh dặm lại lớp makeup, hơi bí ẩn phấn khích tuyên bố với mọi người:

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!