Lọc Truyện

Thiên Mệnh Chí Tôn - Trần Khiêm

Toàn bộ sơn trang cực kỳ lớn, bao trùm cả nửa ngọn núi.

Mặc dù phong cảnh bên ngoài sơn trang rất đẹp nhưng thật sự không có gì để chơi.

Suối nước nóng thật thụ, nơi dùng cơm trong trang viên mới là vị trí trung tâm.

Trần Khiêm đã tương đối quen thuộc được một ít, nói: “Chúng ta đi thẳng vào trong đi, ăn cơm trước đã, ăn xong rồi thì tầm suối nước nóng!”

“Bên trong, tôi lên mạng thấy chẳng phải bên trong thu phí mà còn không cho vào sao?”

Lý Duệ tò mò hỏi.

Thật ra có thể dạo chơi bên ngoài sơn trang là anh ấy đã rất thỏa mãn rồi.

Phải biết rằng, cho dù là bên ngoài cũng không phải là nơi ai muốn vào cũng được.

“Không sao!"

Trần Khiêm cười cười, tòa sơn trang này, mặc dù là chị mở nhưng lại dùng chứng minh thư của anh.

Nên tất nhiên thoải mái hơn.

Từ bên ngoài đi vào bên trong phải đi qua một cây cầu cổ. xưa.

Lúc bọn Trần Khiêm đi đến thì thấy đám người Triệu Nhất Phàm, giờ phút này bọn họ đang chụp hình.

“Mọi người nhìn kia, là đám người Trần Khiêm! Họ vào. bằng cách nào?”

Lâm Kiều nhìn thoáng qua thì thấy bọn Trần Khiêm đang. đi đến, lập tức kinh ngạc nói.

Mà Triệu Nhất Phàm thì đang tán gẫu với Trang Cường.

Nghe Lâm Kiều nói, cô ta nhíu mày, nhìn sang hướng đám người Trần Khiêm.

Quả nhiên là bọn họ.

“Sao họ lại vào đây được?” Triệu Nhất Phàm hơi ngạc nhiên, hỏi.

“Mẹ nó! Chẳng lẽ là lén chui từ chỗ khác vào hả?” Người nói chuyện chính là Lý Hạo, bạn của Trang Cường. Giờ đây anh ta nhìn đám Trần Khiêm, hơi khinh thường.

Thật ra câu nói này cũng là suy nghĩ trong lòng đám nữ sinh Triệu Nhất Phàm.

Họ suy nghĩ.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!