Lọc Truyện

Thiên Mệnh Chí Tôn - Trần Khiêm

U ám, yên tĩnh.

Đây là cảm giác đầu tiên sau khi Trần Khiêm bước. vào nhà họ Trần.

Anh lo lắng đề phòng, chưa bao giờ có thứ gì làm anh hoảng loạn như vậy, thậm chí anh không muốn bước. về phía trước, sợ mình sẽ lại nhìn thấy cảnh tượng như trong cổ mộ.

Nhưng anh vẫn chậm rãi đi.

Kết quả phát hiện, dường như từ vài ngày trước, nhà họ Trần náo nhiệt đã không còn bước chân của kỳ ai.

Lông tơ Trần Khiêm dựng lên, anh mở linh thức của mình muốn tìm kiếm tất cả vết tích sự sống.

Nhưng lại rỗng tuếch.

Tốc độ của Trần Khiêm cực nhanh, thoáng chốc đã lật tung nhà họ Trần lên.

Kết quả làm Trần Khiêm vừa buồn bã vừa vui mừng. Bởi vì anh phát hiện toàn bộ nhà họ Trần không hề có dấu chân, không giống như cảnh tượng của hẹn ước Thánh Thủy.

Mọi người đi đâu hết rồi? Đây là nguyên nhân Trần Khiêm buồn bã.

Còn về vui mừng, là vì không phát hiện thi thể, không thể nói người thân mình đã xảy ra chuyện Mình còn một tia hy vọng đúng không?

Thoáng chốc, Trần Bình An và La Tử Yên cũng lần lượt cảm thấy.

Nhìn bộ dạng suy sụp của Trần Khiêm, không cần hỏi cũng biết kết quả là gì.

Đặc biệt là Trần Bình An, ông ấy xem xét sân, tâm trạng trở nên phức tạp.

“Đầu mất tích, cháu đã dùng linh thức tìm kiếm nhưng quanh đây chẳng có gì cả!”

Trần Khiêm siết chặt tay khẽ nói. “Tiểu Khiêm, cậu đừng lo lắng, như vậy thì nói không chừng tình hình sẽ có thay đổi tốt đẹp, bọn họ sẽ không saol”

La Tử Yên đến bên cạnh Trần Khiêm, khẽ kéo cánh tay Trần Khiêm nói.

“Ừm, nhưng mà cuối cùng người này là ai? Là cùng một người à? Đầu tiên mang thi thể của anh Lăng Tiêu đi, bây giờ còn không rõ tung tích của người nhà họ Trần!”

Trần Khiêm nhíu mày suy nghĩ.

“Hả?” 

Đúng lúc này, hai người Trần Khiêm và Trần Bình An cùng đề phòng.

Cùng nhìn về giếng nước trong nhà. Giếng nước này đã có lịch sử.

Lúc này nhóm Trần Khiêm nhìn nó vì nghe bên trong phát ra một ít âm thanh.

Trần Bình An cực nhanh, lập tức xẹt qua duỗi tay tìm tòi, lôi một người từ trong giếng nước ra.

Đây là một người đàn ông trung niên mập mạp, toàn thân ướt đầm đề, rõ ràng là do chìm trong giếng nước.

Thảo nào, ông †a trốn trong giếng, mình dùng linh thức tìm cũng không tìm được ông ta.

Bởi vì bản thân giếng nước là một nơi âm khí cực kỳ nặng.

“Ông là ai? Tại sao lại trốn trong giếng nhà tôi?” Trần Khiêm nhíu mày hỏi.

Người này rất lạ, chắc chắn không phải người nhà họ Trần.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!