Anh cúi người hôn Văn Văn, vậy là hai bên đã có câu trả lời trong lòng rồi. Nhẹ nhàng kéo dây áo mỏng manh kia xuống, thuận tiện bỏ cái áo bắt đầu mọi chuyện kia. -Sao đi ngủ mà mặc đến hai lớp áo vậy? -Không phải tại anh ở đây sao? Văn Văn dịch người, Việt thuận cởi áo lót ra. Thân trên đã thoát y sạch sẽ. Ngại quá, cô lấy tay che ngực trần của mình. Việt cúi xuống hôn vào hõm cổ của cô. -Thơm mùi hoa nhài này. Anh cứ rải rắc những nụ hôn đỏ chót trên cổ, trên vai của cô. -Bỏ tay để anh ngắm nào... Văn Văn căn bản không có sức chống lại, anh cầm lấy hai cánh tay nhỏ nhắn dùng một tay cố định trên đỉnh đầu cô. Việt lại vùi đầu vào giữa khe ngực của cô, thơm lấy thơm để. -Em mát quá đấy. Văn Văn quay mặt đi, tóc cô đã che đi vẻ ngượng ngùng lúc này nhưng vành tai đỏ ửng kia đã bán đứng cô. Đừng nói nữa.. em ngại lắm rồi. Anh vuốt tóc cô, khuôn mặt bị dục vọng xâm chiếm là đây. Đẹp thế này mà ngại á? Dường như một tay không đủ để anh khám phá hết cơ thể này. Mặc kệ tay cô anh phải dùng tay cho việc cần thiết. Anh lại mút lấy mút để một bên ngực của cô, chẳng khác gì đứa nhóc to con cả, bên còn lại thì vấn về cho nhũ hoa hồng hào cứng cả lên. -Việt.. em khó chịu... dưới đó. Cô như mất giọng, không nói nên lời nữa. Việt bỏ dỡ việc, nhướn người lên phủ đôi môi khô khốc kia... -Bảo bối... em khó chịu thế nào? -Ừm.. nó ướt.. khó chịu lắm... Việt đứng thẳng lên, cởi chiếc quần của mình ra.
Văn Văn nhìn hoàng tử bé của anh căng phồng lên thế thì sợ hãi.. -Không! Nó sẽ đau lắm. Dừng lại đi! Việt doạ cô sợ rồi. Anh lại cúi xuống hôn lên trán cô, không quên lau những giọt mồ hôi lấm tấm trên mặt cô.
Đây là lần đầu.. anh sẽ nhẹ nhàng mà. -Thật chứ? Tiểu Y bảo lần đầu đau lắm! -Vì đó là em chưa quen... Ôm lấy anh đi. Văn Văn nghe lời làm theo. Cơ thể người đàn ông này.. thật cường tráng, che hết tầm nhìn của cô rồi. Bây giờ, trước mắt cô là khuôn mặt điển trai của Việt, là bộ ngực màu đồng, cơ hiện rõ mồn một.
-Anh yêu em không? -Yêu đến phát điên rồi đây. Ở trên xoa dịu tâm trí cô, ở dưới lại hung hăng giật rách quần lót của cô. Anh toan lùi xuống ngắm cô bé nhỏ nhắn kia thì bị cô giữ lại..
-Em rất tự ti về cơ thể mình đấy. Nó rất đẹp mà? -Không... khi em còn lý trí.. đừng.. -Vậy anh không thể để em còn lý trí được!
Việt hôn cô, những nụ hôn kéo tâm trí bay đi xa tiềm thức. Cô lần mò thứ gì đó trước mắt rồi vô tình chạm vào những cơ bụng chắc đá của anh. Khuôn mặt thêm phần đỏ ran, cô thì thầm: -Việt... em thấy khó chịu rồi... -Sao lại khó chịu? -Em.. em không biết.. em muốn... -Muốn gì? Văn Văn không dám nói. Việt lươn lẹo "đi dạo" xung quanh cô bé. -Em xem ga giường ướt hết rồi này. Anh là muốn chính miệng cô thốt ra những câu nói mời gọi đây! Không vội, đêm còn dài, với công việc ngày mai anh đã sắp xếp xong cho cô nên sáng mai không phải dậy sớm, tối nay vờn cô cho vui. Anh khá thích thú với cặp gò bông của Văn Văn. Nó không quá khổ nhưng trên phim ảnh nhưng cũng không phải nhỏ nhắn khiến cuộc vui chóng tàn. Anh rất thích làm cho đầu nụ hoa cứng lên và lấy tay cà cà, như nặn đất sét vậy. -Em xem cơ thể của em phản ứng kìa. -Anh đúng là tên sói mà. -Sao? Chịu được không? Anh hôn lên phần da mỏng trên tay cô làm cô thêm run, phía dưới chảy ướt hết rồi.
-Em muốn... -Muốn gì cơ? Nói rõ xem. -Em.. muốn... muốn anh! Câu nói có chút khiến anh mất bình tĩnh, muốn đâm thẳng vào trong cô. -Nào ôm lấy anh đi.
Cô nghe lời làm theo.
-Nhẹ nhàng nhé... Việt vuốt tóc cô. Hạ thân từ từ đi vào trong cô. -Ah... đau...ah~ Văn Văn lần đầu trải nghiệm nên chưa thích ứng được, cô rên rỉ làm Việt cũng khổ sở.
-Ngoan hít thở đều nào.
Cô làm theo, rồi từ từ hai người cùng chung một nhịp. Tuy cố hết sức nhưng vẫn rất đau, Văn Văn rớt nước mắt luôn. -Em chịu không nổi nữa đâu... Việt?
***
*****
Việt lúc này đang lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác khoái lạc này. kkk kkkkk của cô không ngừng co thắt "anh", từ từ xích ra lại mạnh mẽ đâm vào. Mỗi lần sâu hơn chút, ga giường dịch lên chút, cơ thể Văn Văn bị