Lọc Truyện

Thiên Đường Không Lối Thoát - Mộng Phù Hoa (FULL)

Lâm Minh Châu khựng lại, trong mắt hiện lên sự lạnh lùng: "Chuyện đó không liên quan đến anh."

Lê Quang Minh nhìn một cái liền thấy, vết thương trên mặt Lâm Minh Châu là bị đàn ông đánh, nghe cô nói bằng giọng điệu này, anh liền nghĩ đến một khả năng: "Chồng chưa cưới của cô ra tay sao?"

Lâm Minh Châu vừa nghĩ đến những chuyện Cao Trọng Đại làm với mình thì chán ghét muốn nôn, sau đó liền cảm thấy phản cảm với Lê Quang Minh.

Đàn ông chẳng có ai tốt cả!

"Nói chuyện đó không liên quan đến anh, anh còn hỏi nhiều như vậy làm gì, tôi muốn về phòng bệnh." Lâm Minh Châu dùng sức vùng ra khỏi vòng tay của Lê Quang Minh.

"Mạng của cô là tôi cứu, cô nói xem chuyện đó có liên quan đến tôi không?" Sâu trong mắt Lê Quang Minh xuất hiện một sự hứng thú.

Lâm Minh Châu dừng bước lại, đúng vậy, sao cô lại quên mất là mình vẫn nợ tên lưu manh này ơn cứu mạng nhỉ, cô bất đắc dĩ đỡ trán, nói: "Như vậy đi, anh cho tôi cách liên lạc, chờ tôi xuất viện rồi sẽ trả tiền cho anh."

"Cô muốn phủi sạch quan hệ với tôi nhanh vậy sao?" Ánh mắt sắc bén của Lê Quang Minh hiện lên sự lạnh lùng.

Bên cạnh anh chưa bao giờ thiếu phụ nữ cả, nhưng cô là người đầu tiên muốn trốn tránh anh như vậy, đương nhiên khiến anh vô cùng hứng thú, càng đừng nói đến mùi hương thanh khiết khiến anh khó quên của cô.

"Chúng ta vốn không có quan hệ gì, đừng có nói đến chuyện phủi sạch, tôi sẽ báo ơn cứu mạng của anh, nhưng bây giờ tôi mệt lắm, phiền anh nhường đường một chút, tôi muốn đi nghỉ ngơi." Bây giờ Lâm Minh Châu chỉ cảm thấy cả tinh thần và thể xác đều mệt mỏi, cần nghỉ ngơi thật tốt mới được.

"Được, để tôi đưa cô về." Lê Quang Minh cũng vô cùng ga lăng nói.

Lâm Minh Châu bất đắc dĩ thở dài một hơi: "Tùy anh vậy."

Lâm Minh Châu trở lại phòng bệnh liền nằm lên giường nghỉ ngơi, không để ý đến Lê Quang Minh ở sau lưng.

Nhưng lòng cô vẫn căng như dây đàn, cảnh giác mọi hành động của anh, dù sao trước đó anh cũng đã từng làm những chuyện quá đáng với cô, cô không thể không đề phòng được.

Nhưng Lâm Minh Châu đợi cả buổi, đến lúc cô sắp ngủ mất, cứ tưởng rằng anh đã chán rồi thì trên mặt đột nhiên mát lạnh.

Cô choàng mở mắt, một gương mặt đẹp trai liền xuất hiện trước mặt, hơn nữa còn đang ở rất gần cô.

"Anh..." Cánh môi của Lâm Minh Châu hé mở, Lê Quang Minh liền đặt một ngón tay lên đó, khẽ nói: "Đừng nói chuyện, mặt cô sưng quá, phải chườm đá mới được."

Động tác của anh vô cùng dịu dàng khiến Lâm Minh Châu không biết làm sao, cô hơi đỏ mặt, gật đầu.

Túi chườm đá từng chút một lăn trên mặt cô, da thịt trắng nõn cũng dần trở lại như lúc ban đầu.

Lê Quang Minh bỏ túi chườm đá qua một bên, bóp thuốc mỡ giảm sưng cao cấp ra tay, đang định bôi lên chỗ bị thương của Lâm Minh Châu thì bị cô tránh né.

Lâm Minh Châu không thích tiếp xúc với người lạ cho lắm, cô không tự nhiên mở miệng: "Cảm ơn anh, những chuyện còn lại tôi tự làm được."

Lúc nãy có túi chườm đá ngăn cách, cô không để ý, nhưng giờ người đàn ông này muốn dùng tay thoa thuốc cho cô, để phòng ngừa chuyện bất ngờ, cô phải từ chối.

Lê Quang Minh có vẻ nhìn thấu suy nghĩ của cô, khóe miệng hơi nhếch lên, hỏi: "Cô đang sợ... Hay là đang xấu hổ."

Đương nhiên là sợ!

Cô vẫn chưa quên hai người đã xảy ra chuyện gì đâu.

Nhưng cô không thể nói, ngộ nhỡ nói ra, chọc anh mất hứng, người gặp họa sẽ là mình.

Nhưng cũng không thể thừa nhận là xấu hổ được, tóm lại là cô nên im lặng...

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!