Lọc Truyện

Thầy xem bói phong lưu

CHƯƠNG 22: KHÍ VẬN NGHỊCH THIÊN

Cả nhà cùng nhau ăn một bữa cơm tối đầy náo nhiệt, cả ba đời đều tụ họp lại, coi như là bù đắp lại những bữa cơm tất niên đã bỏ lỡ hiều năm qua. Người của nhà họ Lưu trên dưới ai cũng biết chuyện của chị cả Lưu Huệ Vân, hơn nữa Lưu Quân Văn và Lưu Thảo Du có thể nói là một tay Lưu Huệ Vân nuôi lớn, cho nên không có chút cảm giác xa lạ nào, ngược lại khiến cho căn nhà nhỏ vốn yên tĩnh trở nên náo nhiệt hơn.

Ở bên ngoài có không ít người già ở nhà nhỏ bên cạnh nghe thấy động tĩnh của nhà lão Lưu, liền lần lượt đi ra xem, sau khi nghe thấy tiếng cười sang sảng của Lưu Ngọc Thành, trong lòng lại không ngừng thở dài.

Họ rõ hơn bất cứ ai, chỉ cần bản thân bọn họ còn sống, thì gia tộc sẽ không thể sụp đổ, sống càng lâu, thì gia tộc càng phát triển, Lưu Ngọc Thành thân thể cường tráng khỏe mạnh, sau này có bao người vui bao người buồn đây.

Lưu Kim Thiên luôn mất tập trung suốt cả bữa ăn, trong lòng anh ta vẫn đang nghĩ đến việc Lâm Sáng giải thích về chuyện tán gái, đối với một người vô cùng yêu thích vấn đề này như Lưu Kim Thiên mà nói, lúc này giống như một con mèo tham ăn chỉ ngửi được mùi cá nhưng không tìm được nó.

Đợi ăn xong cơm tối, Lưu Kim Thiên nói muốn sắp xếp một bữa tiệc để Lưu Kinh Luân ăn mừng chiến thắng ở giai đoạn này, cho nên đã kéo Lâm Sáng và Lưu Kinh Luân ra ngoài.

Vừa ra khỏi cửa, họ liền lái chiếc xe A8 của ông đi về phía Hậu Hải rồi.

Thành phố B có một vài quán bar vô cùng nổi tiếng, trong đó nổi tiếng nhất là hai nơi Hậu Hải và Tam Lý Đồn. Nhiều năm trước chỉ có việc làm ăn của Tam Lý Đồn là phát triển thịnh vượng, chuyện kinh doanh đều giống như nhau, không để ý một chút là xuống dốc ngay, ở bên Tam Lý Đồn cũng chính là như vậy.

Đến khi các quán bar lớn bắt đầu dính vào mấy chuyện bậy bạ rồi, chỗ này cũng trở nên dơ bẩn hơn nhiều. Người tuy rằng không ít, nhưng lại thiếu đi hương vị của năm đó.

Hậu Hải phát triển chưa được mấy năm, hơn nữa phong cảnh của Hậu Hải thanh tịnh và đẹp đẽ hơn Tam Lý Đồn, các vị khách thích ăn chơi những năm nay đều thích đến Hậu Hải.

Lưu Kim Thiên chính là người tài giỏi nhất trong số những vị khách đến đây chơi, làm sao có thể không hiểu được những khúc mắc này chứ, hơn nữa nghĩ đến việc mấy hôm trước, sợ rằng hôm nay lại có kẻ không biết trời cao đất dày như Trần Bắc Hoàng tới quấy nhiễu, cho nên dẫn theo hai người Lâm Sáng, Lưu Kinh Luân đến nơi quen thuộc này.

“Hậu Hải này nghe nói là một trong những điểm long mạch của thành phố B, cho nên những năm gần đây không ít người đều muốn tới đây hưởng chút long khí, giá nhà ở đây cũng tăng lên không ít.” Lưu Kim Thiên quét mắt qua những con xe sang trên đường, nhếch mép nhàn nhạt nói.

Lâm Sáng nhếch mày không nói gì, thành phố thành phố B quả thực là long mạch kéo dài dưới núi Côn Luân, nhưng thành phố B đã bị nhà phong thủy biến thành thùng sắt từ lúc thành lập thành phố rồi, trừ hai địa điểm là Cố Cung và Trung Hải, long khí không để lộ chút nào ra ngoài.

Hậu Hải nói một cách hay ho thì gọi là nơi rồng tắm, nói một cách khó nghe thì chính là nơi rồng đi tiểu tiện đại tiện, dù cho có chút long khí, cũng không được bao nhiêu là thuần khiết.

Nhưng nói thật, phong thủy ở Hậu Hải quả thực rất tốt. Ngoài trừ việc là nơi tắm rồng nguyên khí phì nhiêu thì không cần nói, lại thêm tất cả kiến trúc đều được xây dựng dựa lưng vào hồ, theo như thuật phong thủy thì gọi là bố cục “Lưng dựa nước, mặt hướng đường”, quả thực là một nơi hưng thịnh cho việc kinh doanh.

Nghĩ đến phong thủy Bắc Hải, Lâm Sáng đột nhiên nhớ tới ánh mắt oán hận cuối cùng của Trần Bắc Hoàng ở cục cảnh sát, sợ rằng việc này tuyệt đối không êm đẹp như vậy, nói không chừng tên kia sau này sẽ gây ra việc gì, mấy ông cậu bọn họ không cách nào trực tiếp gây chuyện với nhà họ Trần, nhưng bản thân có thể cho anh ta một đao, để anh ta biết được hậu quả của việc đắc tội với thầy xem tướng.

Nghề xem tướng phong thủy này, từ thời Đường hưng thịnh đến nay, dù cho là ở trên triều miếu đường hay là trên giang hồ, từ trước đến giờ luôn được con người sùng bái coi trọng. Việc bố trí bố cục phong thủy sát trận để làm ảnh hưởng đến vận may của kẻ thù không còn xa lạ gì, giết người vô hình, hơn nữa còn tổn hại đến con cháu, đây mới là nguyên nhân thầy xem tướng phong thủy được người khác coi trọng kính sợ đến như vậy.

“Anh họ, đợi một lát nữa vào quán bar, tìm cho em một phòng yên tĩnh một chút, em phải xem thử khí vận của thằng nhóc con Trần Bắc Hoàng kia.” Lâm Sáng trầm ngâm một lúc sau đó từ từ nói với Lưu Kim Thiên đang ở bên cạnh.

Sau khi trải qua việc Lâm Sáng nói đâu trúng đó, ba người thật sự bị bắt vào cục cảnh sát rồi, Lưu Kim Thiên đã gần như tin tưởng vào bản lĩnh của Lâm Sáng, mà bây giờ nghe Lâm Sáng nói, hơn nữa lại còn dùng để đối phó với đối thủ cũ của mình, đương nhiên gật đầu liên tục, không những thế mà trong lòng còn không ngừng kích động.

Lưu Kim Thiên nghe qua không ít truyền thuyết về thầy xem tướng phong thủy, cao thủ đổi trắng thay đen, đảo loạn càn khôn thần bí khó lường, bây giờ có thể tận mắt nhìn thấy, làm sao mà có thể không cảm thấy hưng phấn cơ chứ.

Một tiếng sau, Lâm Sáng nhìn chằm chằm vào đồng xu trải trên bàn trước mặt mình mà cảm thấy khó khăn, từ lúc xuất sư đến nay đây là lần đầu tiên anh gặp phải chuyện hoàn toàn không thể suy đoán được khí vận của đối phương như thế này.

Lâm Sáng hồi tưởng lại dáng vẻ của Trần Bắc Hoàng còn sót lại trong đầu mình, sau khi tiếp tục dùng các loại tướng thuật mà lão đạo sĩ đã dạy mình để suy đoán một lượt, liền không nhìn được mà thì thầm: Khí vận của tên tiểu tử này thật sự là nghịch thiên, nói không chừng sau này còn có thể…

Khí vận của Trần Bắc Hoàng vô cùng kỳ quái, từ tướng mạo của anh ta có thể thấy được vẫn là khí vận suy yếu, nhưng nếu như dùng quẻ bói để xem, khí vận lại vô cùng hưng thịnh, ở đâu cũng là nguy hiểm trùng trùng, nhưng ở đâu cũng có quý nhân phù trợ, có thể bước quá được vô số nấc thang cuộc đời.

Lại ném đồng tiền xu trong tay xuống một lần nữa, Lâm Sáng cuối cùng có thể nhìn ra một chút manh mối. Số mệnh của Trần Bắc Hoàng nhận được sự che chở vô cùng lớn của âm trạch, cho nên mới có thể khiến cho khí vận vốn suy yếu của anh ta trở nên vô cùng hưng thịnh.

“Lâm Sáng, thế nào rồi? Nhìn ra được cái gì rồi?”

Lưu Kim Thiên chớp mắt nhìn chằm chằm vào động tác tay của Lâm Sáng, cùng với những đồng tiền đang được rải ra trên bàn, căng thẳng hỏi. Tuy rằng anh hoàn toàn không biết chút gì về những thứ này, nhưng từ biểu cảm của Lâm Sáng thì có thể thấy, người em họ này của anh gặp phải vấn đề khó khăn rồi.

“Anh họ, tên Trần Bắc Hoàng này trước đây có phải là ăn chơi trác táng, phá nhà phá cửa, sau đó đột nhiên gặp phải chuyện gì đó mà tính tình đột nhiên thay đổi đột ngột, hơn nữa vận thế thay đổi trở nên tốt đẹp không?” Lâm Sáng suy nghĩ một lúc, nhìn Lưu Kim Thiên hỏi.

Lưu Kim Thiên suy nghĩ một chút, vỗ vào chân mình nói: “Thật sự là có chuyện như vậy, tên tiểu tử này trước đây ăn chơi trác táng còn hơn cả anh, từ sau khí anh lớn của cậu ta qua đời, thằng nhóc con này giống như thay đầu đổi mặt, hoàn toàn đổi tính, làm việc gì cũng giống như mấy con chó vậy, vậy mà, cũng làm được chút thành tích, khiến cho thằng nhóc này trở nên nổi bật hơn.”

Nghe những lời này, sắc mặt Lâm Sáng trở nên trầm hơn. Xem ra tên tiểu tử này đã dính được chút ánh sáng từ âm trạch của anh lớn của anh ta, khí vận mới trở nên hưng thịnh như thế. Dù cho bây giờ bản thân anh có thể nhìn ra điểm nhỏ quan trọng trên khí vận của anh ta, dùng một chút thủ đoạn nhỏ làm cho khí vận yếu đi, nhiều nhất chỉ có thể khiến khí vận của Trần Bắc Hoàng không có tác dụng trong một đoạn thời gian, không có cách nào giải quyết được vấn đề từ ngọn nguồn được.

Còn việc dùng thủ đoạn mạnh mẽ hơn để giải quyết vấn đề này, Lâm Sáng hoàn toàn chưa nghĩ tới, tuy rằng anh biết cách làm như thế nào để nghịch thiên thay đổi số mệnh, nhưng kế hoạch này rất lớn, sợ rằng bản thân chưa bày trí xong, thì đã bị đối phương phát hiện rồi.

Hơn nữa bố cục nhắm vào dương trạch kiểu này, sợ rằng phải gỡ bỏ một số kiến trúc mới được, tùy tiện phá nhà của mấy người làm ông cụ cách mạng, dù cho là Lưu Ngọc Thành đích thân ra mặt cũng không dễ làm.

Sau khi trầm tư suy nghĩ, Lâm Sáng lại rải đồng tiền trong tay ra, lần này đồng tiền này xoay trên bàn một lúc lâu rồi trực tiếp rơi xuống đất. Trong lòng Lâm Sáng cảm thấy kinh ngạc kỳ quái, nghiêm giọng mắng: “Mẹ nó, bên cạnh tên Trần Bắc Hoàng này lại có cao thủ giúp anh ta che giấu thiên cơ, sau này muốn suy đoán khí vận của anh ta sợ là càng khó hơn!”

“Lâm Sáng, việc này phải làm thế nào? Chả lẽ anh em chúng ta lại bị thằng nhóc đó đè đầu sao?” Nghe Lâm Sáng nói, trong lòng Lưu Kim Thiên trở nên lạnh lẽo, run rẩy nói.

Lâm Sáng cũng không ngờ bản thân vừa vượt qua cửa biển, liền gặp phải thế cục như hiện tại, bây giờ chỉ có thể mặt dày nói: “Không sao, từ từ tìm kiếm, nhất định sẽ có cách thôi…”

Trong lúc nói, điện thoại của Lưu Kim Thiên đột nhiên rung lên, sau khi nghe điện thoại nói vài câu, sắc mặt Lưu Kim Thiên trắng bệch.

Anh ta ngẩng đầu nhìn Lâm Sáng, cười khổ: “Tên tiểu tử đó không biết rốt cuộc lại trèo lên cái cây cao nào, làm loạn với chúng ta như vậy, không ngờ lại được thăng lên một cấp, cấp này ở tuổi 28, mà còn ở cục cảnh sát, cứ tiếp tục như thế này, chúng ta sẽ bị chỉnh đó.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!