Lọc Truyện

Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm

Đám Albert vừa chết xong, trong một vùng rừng rậm nguyên thủy ở Châu Âu, một gốc cây đại thụ chọc trời vừa rồi còn cành lá sum xuê, tràn đầy sức sống.

Nhưng mà ngay sau đó, lá cây xanh biếc liền biến thành màu khô vàng, rơi một vùng lớn xuống.

Dưới gốc cây này, một đám tinh linh thủ hộ ở xung quanh cảm nhận được dị thường của cây đại thụ, thì nhao nhao đi tới.

- Chuyện này là sao vậy?

Một nữ tinh linh nhìn như mười mấy tuổi tò mò hỏi.

Cô ta nhìn như mười mấy tuổi, chỉ vì tinh linh phát triển rất chậm, thực ra cô ta đã hơn 60 tuổi rồi.

Hơn 60 năm qua, cây già này chưa từng xảy ra loại chuyện như vậy.

Bên cạnh đại thụ, mấy tinh linh trưởng thành nhìn đại thụ nhanh chóng mất đi sức sống, thì vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.

- Lập tức phong tỏa vùng này, không cho phép những người khác tiến vào, phái người đi báo cáo cho đại trưởng lão, nhị trưởng lão và tam trưởng lão, còn nữa không được phép nói cho những người khác biết chuyện ngày hôm nay.

Trưởng lão tinh linh kia nói với vẻ nghiêm trọng.

Những người ở xung quanh không dám hỏi nhiều, gật đầu.

… T

rong thần miếu và giáo đường ở Châu Âu, bỗng nhiên có tiếng vang thật lớn, giống như có bom nổ mạnh.

Không ít tăng lữ, tế tự vội vàng xông vào trong thần miếu, chỉ thấy pho tượng Chiến Thần được cung phụng ở bên trong đã không còn tồn tại, chỉ còn một đống mảnh đá vỡ nát.

Sắc mặt không ít tế tự thay đổi, không ngừng lạy tảng đá bị vỡ nát, chỉ có một số ít mặt xám như tro tàn, trong mắt đều là tuyệt vọng.

Lúc này hẳn là Ares đang đánh nhau với Mạc Phàm Hoa Hạ.

Nhưng tượng thần bị vỡ nát có ý nghĩa gì, bọn họ hiểu rõ nhất, tượng thần vỡ nát tuyệt đối không phải là lần đầu tiên, trong thần điện này vốn có rất nhiều pho tượng thần linh, đếu đã biến mất trong lịch sử, chỉ sợ Chiến Thần Ares đã bị đánh bại rồi.

- Làm sao bây giờ, đại tế ti.

Bên cạnh đại tế ti, một người đàn ông nhìn đại tế ti mãi mà không nói gì, hỏi với vẻ gian nan.

- Thông báo hội nghị đi, bảo bọn họ nhanh chóng nghĩ biện pháp.

Đại tế ti hữu khí vô lực nói, cả người như già đi gấp bội lần.

Bọn họ dùng vũ khí tiên tiến với Mạc Phàm, còn thức tỉnh thần linh đi đối phó cậu ta, đều không thể làm gì được, trái lại thần linh bị giết, chuyện này phiền phức lớn rồi.

Không chỉ cây đại thụ tử vong, tượng thần vỡ nát, bên trong một cổ bảo màu đen, bỗng nhiên một đám người mặc trang phục bá tước thời trung cổ kêu lên.

- Tay của tôi bị sao thế này?

- Của tôi cũng vậy.

- Chuyện này là sao đây?

Chỉ thấy làn da vốn trắng nõn của bọn họ nhanh chóng khô quắt lại, tràn đầy nếp nhăn, tóc cũng biến từ màu vàng thành màu trắng, mọi người lập tức biến từ ba mươi thành lão nhân hơn trăm tuổi.

Không chỉ như vậy, một người sờ răng nanh trong miệng mình, sắc mặt lập tức thay đổi.

- Răng của tôi cũng không có, đây là lão tổ…

Bá tước này còn chưa nói hết lời, thì không còn hơi thở.

Bọn họ đều là Vampire do Dracula chuyển hóa, mỗi người đều đã không biết sống bao nhiêu năm.

Dracula vừa chết, nguyền rủa bất tử trên cơ thể bọn họ cũng sẽ mất theo, biến thành người bình thường.

Cơ thể người bình thường, tất nhiên không chống cự được mục nát thời gian dài như vậy.

Đồng thời khắp nơi trên thế giới, tất cả Lang Nhân đều xảy ra chuyện tương tự như Vampire.

Một số Lang Nhân mới được chuyển hóa biến thành người bình thường hoàn toàn, Lang Nhân chuyển hóa lâu rồi thì thành khối xương già.

Đồng thời.

Trên tế đàn của Ma Pháp Công Hội và gia tộc Roth ở Châu Âu, ba cục đá đặt lên trên đột nhiên sáng vài cái rồi nhạt đi.

Phía dưới ba tảng đá có khắc ba tên: Merlin, Meire, Albert.

Tuy chỉ là một cục đá, nhưng nhanh chóng tạo ra sóng biển ngàn thước ở mấy quốc gia và trong gia tộc.

Sóng biển này giống như bệnh truyền nhiễm, dẫn tới một vùng hoảng sợ như ngày tận thế.

Bảy đại quốc đương thời, chín cao thủ trong truyền thuyết hợp lực vây giết Mạc Phàm, bọn họ vốn có niềm tin sẽ giết được Mạc Phàm, cuối cùng lại chết hết toàn bộ.

Chỉ sợ không còn chuyện gì đáng sợ hơn chuyện này nữa rồi.



Lúc hoảng sợ lan truyền mấy đại quốc, trên vùng băng hải, chín vùng tinh vân mỗi vùng chiếu ra một đạo quang, chiếu lên người Mạc Phàm.

Ở dưới hào quang này, Kim Đan trong cơ thể Mạc Phàm chậm rãi chuyển động, mỗi lần chuyển động một vòng, Kim Đan sẽ to hơn một chút, Ma Văn ở bên trên cũng nhiều hơn một chút.

Hơn một tiếng sau, chín vùng tinh vân biến mất toàn bộ, Kim Đan của Mạc Phàm to hơn trước một vòng, Ma Văn cũng từ một đạo biến thành năm đạo.

Đám Tần Vô Nhai thấy Mạc Phàm mở to mắt, vội vàng đi tới.

- Chúc mừng thực lực của Mạc tiên sinh tăng lên nhiều.

- Chỉ từ Kim Đan sơ kỳ tới trung kỳ mà thôi, không có gì ghê gớm.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Năm đạo Ma Văn này cũng có ý nghĩa là Kim Đan ngũ cấp, hắn đã từ Kim Đan sơ kỳ tăng tới Kim Đan trung kỳ.

Đám Tần Vô Nhai líu lưỡi, lực lượng của chín cao thủ Nguyên Anh đỉnh phong bị giết, chỉ khiến Mạc Phàm tăng từ Kim Đan sơ kỳ lên tới trung kỳ, bọn họ không biết nên dùng thiên phú dị bẩm để hình dung Mạc Phàm hay là dùng phế vật để hình dung mình.

- Vậy bảy quốc gia, Mạc tiên sinh muốn xử lý thế nào?

Hiên Viên Vô Kỳ cung kính hỏi.

Tuy đám Albert bị Mạc Phàm giế t chết, nhưng bảy nước đứng sau đám Albert vẫn còn đó.

Mạc Phàm có thể diệt đám Albert, nhưng nếu ra tay với những nước này, mọi chuyện sẽ ầm ĩ lớn.

- Nước sau lưng Hải Thần Cung thì thôi, sáu các ông mỗi người tới một quốc gia, mang toàn bộ linh vật của đám Albert tới Giang Nam, nếu có người dám ngăn cản, giết, không ai can thiệp thì không cần để ý tới bọn họ, còn những người hạ lệnh sử dụng vũ khí tiên tiến với tôi, ném toàn bộ xuống nơi mà tôi bị vũ khí tiên tiến tấn công đi, chuyện này cũng do các ông làm.

Mạc Phàm suy nghĩ một lát nói.

Đám Albert đã bị giế t chết, đối với những người khác bảy nước này vẫn rất lớn mạnh, nhưng đối với hắn mà nói thì không đáng nhắc tới, cho dù mấy nước này hợp lực lại, cũng không có biện pháp làm gì được hắn, cho đến bây giờ hắn đều không có hứng thú diệt những quốc gia như vậy.

Nhưng biệt thự của Mạc gia ở Giang Nam cần linh vật kiến tạo một lần nữa, cũng không thể tha cho những người hạ lệnh ra tay với hắn.

Đám Hiên Viên Vô Kỳ hơi thở phào nhẹ nhõm, yêu cầu của Mạc Phàm đối với bảy nước không quá phận một chút nào.

Thời chiến tranh năm đó, mấy quốc gia kia diệt cao thủ Nguyên Anh của Hoa Hạ, cuối cùng cướp đi lượng lớn linh vật của Hoa Hạ bọn họ, đúng lúc lần này lấy lại toàn bộ.

Ngoài ra trừ phi bảy nước kia muốn bị diệt, nếu không sẽ không ngu ngốc tới mức từ chối yêu cầu của bọn họ.

- Chúng tôi sẽ lập tức đi làm chuyện này, nhất định sẽ khiến cậu hài lòng, Mạc tiên sinh, còn cậu thì sao?

Hiên Viên Vô Kỳ tò mò hỏi.

- Các ông cứ đi làm chuyện của mình đi, tôi còn một chuyện khác phải làm.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Khi hắn nói chuyện, hắn vươn một tay ra về phía thi thể Albert, linh hồn của Albert lập tức bị hắn tóm lấy, bay vào trong tay hắn.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!