Lọc Truyện

Thần Y Trở Lại (Thần Y Thấu Thị) - Ngô Bình

Chương 17

Ngô Bình lạnh lùng đáp: “Triệu Kỳ Lượng, cậu không cần giải thích. Cái tát này là cậu nợ tôi! Từ nay về sau, hai chúng ta không ai nợ ai!”

Nhìn dáng vẻ đoạn tình của Ngô Bình, Triệu Kỳ Lượng há miệng định nói gì đó nhưng lại bị Tôn Tình lạnh lùng chặn họng: “Ngô Bình, bỏ cái thái độ trịch thượng của anh đi! Tôi nói cho anh biết, Triệu Kỳ Lượng giờ đã có nhà rồi, tốt hơn anh nhiều!”

“Anh tỉnh lại giùm đi! Loại người bị đuổi học, lại còn từng ngồi tù như anh thì có ma nào thèm? Tôi chỉ đưa ra lựa chọn mà tất cả các cô gái trong trường hợp này sẽ đưa ra”, Tôn Tình cười lạnh, lớn tiếng giễu cợt bạn trai cũ: “Là anh không xứng với tôi! Cho nên tôi mới đá anh!”

Ngô Bình giờ chán chẳng thèm nói với người phụ nữ này nữa. Anh quay lưng định rời khỏi đó, nhưng lại nghe thấy một giọng nói quen thuộc:

“Chồng à, sao anh lại ở đây?”

Ngô Bình sững lại, anh quay lưng lại thì nhìn thấy một cô gái xinh đẹp mặc một bộ sườn xám tơ tằm màu đỏ đang bước tới gần, trên vạt áo thêu một bông hoa hồng trắng. Làn da trắng ngần, vóc dáng quyến rũ, phong thái yểu điệu thướt tha. Không phải Đường Tử Di thì còn ai vào đây nữa?

Đường Tử Di kéo tay anh, nép vào lòng anh, sau đó liếc nhìn Tôn Tình đang chết đứng, bĩu môi nói: “Chồng à, đây là bạn gái cũ của anh sao? Xấu quá, chẳng trách anh lại bỏ cô ta”.

Nói rồi, Đường Tử Di kéo tay Ngô Bình quay lưng rời khỏi đó.

Tôn Tình tức muốn hộc máu, nhưng không thể mở miệng phản bác bởi khi đứng trước Đường Tử Di thì cô ta chẳng khác nào một con gà đứng trước mặt phượng hoàng, chênh lệnh một trời một vực!

Triệu Kỳ Lượng nhìn theo mà cũng lặng người. Sống đến từng này tuổi đầu, lần đầu anh ta thấy một cô gái đẹp đến mức này.

“Anh nhìn cái gì vậy?”, Tôn Tình giận dữ đá anh ta.

“Sao cô lại tới đây?”, Ngô Bình rất ngạc nhiên, nghĩ lại trước đó Đường Tử Di nói có việc gấp phải đi.

Đường Tử Di khẽ mỉm cười đáp: “Ban nãy nói chuyện với bác gái trên xe, bác gái nói anh cũng đến Vân Kinh, lại còn ngồi cùng chuyến tàu, cho nên vừa xuống ga là tôi đi tìm anh”.

Nhìn thấy gái đẹp, mắt Lư Tuấn Phi cũng sáng lên, cười nói: “Vừa hay tôi lái xe tới, chúng ta cùng đi đi”.

“Được, cảm ơn anh”, Đường Tử Di rất tự nhiên mỉm cười đáp.

Ba người đi về phía bãi đỗ xe, bỏ lại Triệu Kỳ Lượng và Tôn Tình đứng đằng sau không nói nên lời.

Trong bãi đỗ xe, một chiếc ô tô hàng nội địa cũ kỹ lóe sáng đèn, đó là xe của Lư Tuấn Phi.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!