Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz (truyenazz.com.vn) sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thần Võ Thiên Tôn (Vô Thượng Sát Thần - Tu La Đại Thần Đế) - Tiêu Thần (FULL)

Chỗ sâu con ngươi Tiêu Phàm lóe qua một vòng lãnh quang, trong lòng lạnh giọng nói:

- Vừa mới thức tỉnh đã muốn giết ta, nửa tháng này còn kéo dài thêm mấy ngày mới được.

- Thiếu Phi, ngươi yên tâm, Nhị Thúc hiện tại đang tìm hắn, chỉ cần tìm ra hắn, cho dù Đế Chủ muốn đỡ cho hắn, ta cũng phải hắn sống không bằng chết.

Không đợi Hoa Thiên Bảo mở miệng, Hoa Thiên Minh liền cực kỳ bá đạo nói ra.

- Ta biết Nhị Thúc tốt với ta nhất, ta muốn tự tay giết hắn, lấy hắn da, rút hắn gân!

Trong con ngươi Hoa Thiếu Phi sáng lấp lóa, trên mặt đều là nụ cười dữ tợn.

Phốc! Cũng đúng lúc này, sau lưng Hoa Thiếu Phi đột nhiên truyền đến một trận thanh âm quái dị, hơn nữa, cái này vẻn vẹn chỉ là bắt đầu, thanh âm càng lúc càng lớn, càng ngày càng tấp nập, trong không khí tràn ngập một loại vị đạo quái dị.

Tiêu Phàm đã sớm chuẩn bị chạy tới cửa ra vào, nói: - Đúng rồi, Hoa thiếu gia, cho ngươi ăn Bổ Khí Thông Hồn Đan mặc dù đối với huyết khí cùng sinh cơ có chỗ tốt, nhưng đối với dạ dày sẽ có chút tác dụng phụ.

Phốc! Lại một tiếng, Hoa Thiếu Phi đứng dậy, cực tốc hướng nhà xí đi đến, ngay cả chào hỏi cũng không kịp đánh.

- Kéo chết ngươi ranh con!

Trong lòng Tiêu Phàm giận mắng, nguyên bản hắn chỉ muốn giáo huấn Hoa gia, chờ sau khi móc sạch bảo khố Hoa gia thì sẽ chữa cho tốt bệnh Hoa Thiếu Phi.

Nhưng Tiêu Phàm bây giờ lại thay đổi chú ý, tên gia hỏa này hận không thể giết mình, không chơi hắn một phen, thì thực cho rằng bản thân dễ ức hiếp.

- Hoa gia chủ, nhớ kỹ mỗi ngày cho Hoa thiếu gia uống thuốc, hơn nửa tháng ta lại đến, đến thời điểm nhất định thuốc đến bệnh trừ.

Tiêu Phàm đột nhiên nói ra:

- Thời gian đã muộn, tại hạ cũng nên cáo từ.

- Huyền Tông Sư, nếu không liền lưu tại Hoa Phủ, ta gọi mấy người đẹp hảo hảo phục thị ngươi, chúng ta còn chưa cảm tạ ngươi.

Hoa Thiên Minh nói ra.

- Quả nhiên là muốn mời chào ta.

Trong lòng Tiêu Phàm cười thầm, bất quá hắn mặt ngoài lại lộ ra vẻ động dung, cuối cùng lại lắc đầu nói:

- Đa tạ Hoa Nhị Gia, chờ chữa cho tốt thiếu gia, chúng ta lại hảo hảo uống mấy chén.

- Ha ha, nhất định!

Nhìn thấy Tiêu Phàm xưng Hoa Thiếu Phi làm thiếu gia, Hoa Thiên Minh lập tức cười lên, bởi vì đây là Tiêu Phàm ám chỉ hắn, ta nguyện ý gia nhập Hoa Phủ.

Bằng không, Tiêu Phàm làm sao có thể xưng hô Hoa Thiếu Phi làm thiếu gia.

- Hiện tại ta còn có chút việc, trước hết cáo từ.

Tiêu Phàm chắp tay một cái, sau đó bị Hoa Thiên Minh đưa ra Hoa Phủ.

Rất nhanh, Hoa Thiên Minh lại nhớ tới trong sân nói:

- Đại Ca, tiểu tử này nhìn đến vẫn là rất nguyện ý gia nhập Hoa gia, đến thời điểm ấy cho hắn mấy thị nữ, cam đoan đuổi hắn đều sẽ không rời đi.

- Như thế tốt lắm.

Hoa Thiên Bảo gật đầu, trong lòng vẫn có chút không quá tin tưởng Tiêu Phàm, lại nói:

- Sự tình Tiêu Phàm như thế nào?

Hoa Thiên Minh đắng chát vô cùng, lắc lắc đầu nói:

- Đại Ca, Tiêu Phàm không thấy, từ vài ngày trước cũng không thấy tăm hơi, hiện tại căn bản tìm không thấy hắn, có lẽ đã rời Long Hoàng Đế Đô.

- Không có khả năng rời đi, hắn là đến tham gia Sát Vương Thí Luyện, còn chưa chờ đủ một tháng khẳng định còn trong Long Hoàng Đế Đô, tìm cho ta, đào sâu ba thước cũng phải tìm ra hắn.

Hoa Thiên Bảo lạnh giọng nói.

- Vâng, Đại Ca!

Hoa Thiên Minh gật đầu.

Huyền Hoàng có thể chữa cho tốt Hoa Thiếu Phi, Tiêu Phàm cũng không cần giữ lại, chỉ là bọn hắn không biết, Huyền Hoàng chính là Tiêu Phàm bọn hắn muốn tìm.

Tiêu Phàm rời Hoa gia, trực tiếp thẳng trở lại khách sạn, khởi động Hồn Giới trong phòng nhỏ, lại khôi phục hình dạng như cũ.

Trong tay hắn cầm khối cục gạch đen thui, dò xét hồi lâu nhưng căn bản nhìn không thấu cục gạch này.

Tiêu Phàm không khỏi cau mày một cái, nói:

- Đồ vật này có thể làm cho Bạch Thạch dị động, hẳn là bất phàm đi, chẳng lẽ có đồ vật ở trong gạch?

Nghĩ vậy Tiêu Phàm liền không biết làm sao, cục gạch đen là thủy hỏa bất xâm, Chú Tạo Sư đều không làm gì được nó, hắn làm thế nào được?

- Không thể không nói, trọng lượng cục gạch thật đúng là nặng, nếu là dùng để vỗ đầu, đoán chừng người bình thường cũng chịu không nổi.

Ước lượng lấy cục gạch đen trong tay, Tiêu Phàm thầm nghĩ trong lòng.

Hắn luôn cảm giác gạch đen bất phàm, trong lòng làm quyết định lần sau nhất định phải tìm cơ hội thử dùng gạch đen đập người sẽ có cảm giác gì.
 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!