Trong lòng hắn cảm thán liên tục, có những lúc sự tình chính là kỳ diệu như vậy, phúc là chỗ dựa của họa, trong họa có phúc, trong phúc có họa, chưa đến cuối cùng thì không ai nói trước được?
Oanh! Từng tiếng vang truyền đến, lúc Tiêu Phàm triệu hồi ra Long Ngao Chiến Hồn, khí thế Tiêu Phàm cũng đạt tới đỉnh điểm, nham tương chung quanh quay cuồng, bị khí thế Tiêu Phàm gạt mở ra, dũng mãnh lao tới chung quanh.
Toàn bộ biển dung nham cũng bắt đầu sôi trào, sóng lửa không ngừng lượng lờ trên hư không, phát ra từng đợt thanh âm ầm ầm.
- Hả?
Đột nhiên Tiêu Phàm cúi đầu, nhìn xuống phía dưới mặt đất, lại nhìn tới chỗ sóng nhiệt ngập trời, so với vị trí của hắn còn nóng rực hơn không ít.
Tiêu Phàm mị mị hai mắt, kinh ngạc nhìn phía dưới, chẳng lẽ phía dưới kia còn có thứ gì, bằng không nhiệt độ tại sao lại cao như vậy?
- Có Vô Tận Chi Hỏa, nhiệt độ này với ta mà nói không có bất kỳ uy h**p gì, đi xem chút cũng không sao, dù sao phía trên khả năng còn có người Diêm La Phủ canh giữ.
Trong lòng Tiêu Phàm thầm nhủ vài câu, liền đi thẳng xuống phía dưới.
Nham tương phía trước bị khí thế Tiêu Phàm chấn nhiếp, toàn bộ mãnh liệt hướng về hai bên, tự động nhường ra một con đường.
Tốc độ Tiêu Phàm rất nhanh, hắn càng đi xuống, nhiệt độ chung quanh cũng ngày càng nóng, mồ hôi lớn chừng hạt đậu từ trên đầu hắn lăn xuống.
Nhiệt độ này với hắn mà nói mặc dù không tính là gì, nhưng Tiêu Phàm cũng cảm giác phải cố hết sức, hắn không biết mình đi xuống dưới trong bao lâu, trong lòng sinh ra ý nghĩ từ bỏ.
Nhưng mà, Tiêu Phàm lại cảm thấy phía trước có một thanh âm đang kêu gọi hắn, loại kêu gọi này khiến Tiêu Phàm hơi chần chừ.
Cảm giác này, lần trước tại U Minh Thâm Giản hắn cũng từng có, nhưng cũng chính vì thế, trong lòng Tiêu Phàm mới kiêng kỵ như vậy, phải biết, lần trước hắn suýt chút mất mạng.
Mặc dù linh cảm có thời điểm là chính xác, nhưng một người tin vào linh cảm sẽ chỉ làm người đó chết càng nhanh.
- Hồng hộc ~~
Lúc Tiêu Phàm muốn đánh trống lui quân, Tu La Kiếm trong tay hắn đột nhiên b*n r* một đạo lợi mang sắc bén, lợi mang xông thẳng xuống phía dưới biển dung nham.
Phốc xuy một tiếng, Nham Tương Hải trực tiếp tách ra từ trung gian, Tiêu Phàm nhìn lại theo kiếm mang, sau một khắc, hai mắt hắn bỗng trừng một cái, run nhẹ đến mấy lần.
Chỉ thấy cách hơn vài chục trượng, một tòa cung điện kim bích huy hoàng lọt vào tầm mắt hắn, ngói lưu ly huyết sắc, đại trụ kình thiên kim sắc, khiền người ta cảm thấy một loại khí tức nặng nề, trang nghiêm, trang trọng mà bá đạo.
- Tu La Điện chủ điện?
Tiêu Phàm kinh ngạc phun ra mấy chữ, cũng khó trách hắn khiếp sợ như vậy, Tu La Điện không phải là ở bên trong Tu La Bí Cảnh à, làm sao lại xuất hiện ở đây chứ?
- Chờ đã!
Tiêu Phàm đột nhiên nghĩ tới cái gì, trầm ngâm nói:
- Lần trước Ý Thức ở trong Tu La Bí Cảnh đã trông thấy được Tu La Điện Chủ đời trước chia Tu La Điện làm mấy phần, Huyết Lâu chỉ là trắc điện mà thôi, chủ điện cũng bị Tu La Điện Chủ ném ra ngoài Tu La Bí Cảnh, tiến vào trong hư không vô ngần.
Tiêu Phàm trong nháy mắt hiểu rõ, Tu La Bí Cảnh phía trên chỉ dùng để che dấu Tu La Điện chủ điện chân chính phía dưới mà thôi, Tu La Điện chủ điện căn bản không bị Tu La Điện Chủ đời trước ném vào trong hư không.
Nghĩ vậy, Tiêu Phàm cười khổ một hồi, nói thầm:
- Đoán chừng những Sát Vương trải qua Thí Luyện Sát Vương tiến vào Tu La Bí Cảnh đều sẽ nhìn thấy Tu La Điện Chủ điện bị ném vào hư vô, ai nghĩ đến Tu La Điện Chủ điện đang ở trước mặt chứ?
Tiêu Phàm kỳ thật nghĩ sai rồi, chỉ có bản thân hắn nhìn thấy Tu La Chủ Điện bị ném vào trong hư không vô ngần, không phải mỗi người đều nhìn thấy những thứ giống nhau.
Lãnh Tiếu Nhận, Mộ Dung Dạ, Ảnh Phong, Phong Lang cùng Huyết Vô Tuyệt nhìn thấy những thứ hoàn toàn khác nhau, đây cũng là nguyên nhân khiến bọn hắn vẫn cho là Tu La Điện Chủ điện ngay tại Tu La Bí Cảnh.
Tứ Đại Sát Vương như Lãnh Tiếu Nhận càng là vì Tu La Nô Ấn nên đã nhiều năm tìm Tu La Chủ Điện.
- Phải rồi, về sau người sáng lập Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ cũng từng tiến vào Tu La Bí Cảnh, nhưng mà không đạt được cái gì, nếu đã như vậy, tại sao Diêm La Phủ còn đến nơi này tìm kiếm Tu La Điện chứ?
Đột nhiên, Tiêu Phàm tựa như nhớ ra cái gì, hai mắt khẽ híp một cái.
Trong đầu hắn lóe qua rất nhiều suy nghĩ, sau đó hít một hơi lạnh:
- Hi vọng không phải như ta nghĩ, mặc kệ, tiến vào Tu La Điện chủ điện trước đã rồi tính, có lẽ bên trong có Cửu Trọng Vô Tận Chiến Quyết.
Nghĩ vậy, tim Tiêu Phàm đập rộn lên, nhanh chóng bay xuống phía dưới.