Lọc Truyện

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

“Lâm Bình?”

“Lâm Phàm?”

Hai hầu gái này đã sinh sống ở đây từ nhỏ, cả đời này cũng chưa từng rời khỏi hòn đảo này nên trong lúc nhất thời vẫn chưa kịp phản ứng.

Chỉ cảm thấy hai cái tên này có chút quen tai, dường như đã từng nghe qua ở đâu đó.

Thế nhưng.

Sau khi thanh niên râu ria xồm xoàm lúc đầu cười say, mặt mày sa đọa, nằm trên mặt đất không ngừng tìm bình rượu kia nghe thấy hai cái tên “Lâm Bình” và “Lâm Phàm” xong, bỗng nhiên sửng sốt một lát.

Sau đó, thanh niên râu ria xồm xoàm kia vội lắc đầu thật mạnh, rồi lại trừng mắt nhìn, dường như đang cố làm mình tỉnh táo lại, muốn xác nhận xem mình có nghe nhầm hay không.

Mãi đến khi thanh niên râu ria xồm xoàm kia không còn thấy nhiều bóng chồng trước mắt mình nữa, anh ta mới nghiêng đầu nhìn về phía Lâm Bình.

Trong tích tắc anh ta nhìn thấy Lâm Bình.

“Hở?”

Thanh niên râu ria xồm xoàm kia lại sững sờ một lần nữa.

Nhưng vừa gặp phải một chuyện gì đó không thể tưởng tượng nổi.

Sau đó...

“Lâm Bình!”

Thanh niên râu ria xồm xoàm kia đột nhiên trợn to hai mắt, giờ phút này cơn say chếnh choáng cũng đã tán đi hơn nửa.

Cả người anh ta đột nhiên bật dậy, mặt mũi đầy vẻ khó tin.

“Anh Vũ, sao anh lại biến thành dáng vẻ như thế này?”

Mãi đến tận bây giờ Lâm Bình mới lại mở miệng.

Đương nhiên, người thanh niên râu ria xồm xoàm trước mắt kia chính là một trong những người quen cũ của Lâm Bình tại vùng biển Loạn Ma này.

Đồng thời anh ta cũng là một trong những thanh niên xuất sắc nhất trong cả vùng biển Loạn Ma.

Vũ Thanh Phong đã từng giao đấu với Lâm Bình tại cầu Đăng Thiên, nhưng thua nên mất đi vũ khí của mình. Sau đó anh ta lại đến tìm Lâm Bình, tốn không ít bảo vật trong đất trời để chuộc lại vũ khí.

“Anh Lâm, là anh thật sao? Anh trở về thật rồi hả?”

Vũ Thanh Phong dụi mắt, xác định lại một lần nữa. Sau khi biết không phải là mình đang mơ, cũng không phải mình bị hoa mắt, biết thanh niên áo đen trước mắt mình thật sự là Lâm Bình, giọng nói của Vũ Thanh Phong cũng trở nên run rẩy.

“Lâm Bình?”

“Lâm Phàm?”

Lúc này hai hầu gái kia cũng phản ứng kịp, hiểu ra hàm nghĩa của hai cái tên “Lâm Bình” và “Lâm Phàm” này.

Đồng thời bọn họ cũng hiểu ra, người thanh niên mặc áo đen trước mặt này rốt cuộc là ai.

Ngay lập tức, ánh mắt hai người hầu gái gương mặt trong sáng này nhìn về phía Lâm Bình cũng trở thành vừa mừng lại vừa sợ.

Thứ khiến bọn họ sợ là Lâm Bình trong truyền thuyết liên sát hơn mười vị Chân Thần, uy danh vô cùng hiển hách tại vùng biển Loạn Ma này lại xuất hiện ở đây.

Mà họ mừng là vì hình như người thanh niên tên Lâm Bình này có quen biết với cậu chủ nhà mình, mà quan hệ có vẻ khá tốt.

Đương nhiên, bọn họ vẫn sợ Lâm Bình hơn.  Dù sao đây cũng chính là người đã giết sạch hơn mười vị Chân Thần ở vùng biển Loạn Ma này, được rất nhiều người tôn xưng là Ma Thần.

“Là tôi.”

Lâm Bình khẽ gật đầu.

“Tôi phát hiện, suốt dọc đường đến đây đều không thấy bất kỳ một vị Chân Thần hay Thần Cảnh nào của vùng biển Loạn Ma này. Kể cả trên đảo Không Minh của anh cũng không thấy bất kỳ một Chân Thần hay Thần Cảnh nào. Rốt cuộc là có chuyện gì?”

“Còn nữa, dù gì anh cũng là một trong những thanh niên xuất sắc nhất của vùng biển Loạn Ma, sao lại biến thành dạng này?”

Lâm Bình khẽ cau mày.

Hiện giờ, Vũ Thanh Phong không những có dáng vẻ cực kỳ sa đọa, hơn nữa Lâm Bình còn phát hiện, từ lâu anh ta không còn là cường giả Thần Cảnh như lúc trước nữa.

Tu vi hiện tại của anh ta chỉ còn là Hóa Cảnh mà thôi.

Thậm chí còn chỉ là Hóa Cảnh hậu kỳ, còn chưa tới Hóa Cảnh đỉnh phong.

“Một trong những thanh niên xuất sắc nhất sao?”

“Hiện giờ tôi chỉ là một tên phế vật mà thôi.”

Trên mặt Vũ Thanh Phong hiện lên vẻ khổ sở.

“Đúng rồi anh Lâm, nếu trước đó anh không ở vùng biển Loạn Ma nhưng bây giờ lại xuất hiện, chứng tỏ là anh có cách để rời khỏi vùng biển Loạn Ma. Vậy thì anh mau rời khỏi đây đi, đi càng xa càng tốt. Trừ khi là anh đã trở thành Thần Vương trong truyền thuyết, nếu không thì đừng bao giờ quay lại vùng biển Loạn Ma này.”

Vũ Thanh Phong mặt mũi tràn đầy sự thống khổ, đồng thời anh ta cũng vội vàng nói vậy.

“Là vì tên Thần Thi kia sao?”

Lâm Bình hỏi.

“Thần Thi là ai?”

Vũ Thanh Phong hơi sững sờ.

“Có phải là một tên cường giả lạ lẫm, toàn thân mặc áo bào đỏ đã giết chết Thiên Ma và Lạc Thần, giết chết toàn bộ Chân Thần, Thần Cảnh của vùng biển Loạn Ma không? Anh trở thành dáng vẻ này cũng là liên quan tới hắn ta đúng không?”

Lâm Bình thấy Vũ Thanh Phong không biết “Thần Thi” là gì, lên tiếng nói.

“Ý anh là Huyết Ma sao?”

Vũ Thanh Phong lại tiếp tục sững sờ.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!