Lọc Truyện

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

"Đại nhân chính là cường giả trong bậc Thần Cảnh, nhất định có thể thông qua khảo hạch của Thánh Y Điện, trở thành thành viên nòng cốt của Thánh Y Điện."

"Hơn nữa, đại nhân tuổi còn trẻ, lại có thể có tu vi như thế, xem chừng thì khả năng được Aslet đại nhân xem trọng sẽ lớn vô cùng."

Myron hiểu lầm ý Lâm Bình. Cho là Lâm Bình cũng muốn đi tham gia khảo hạch tuyển chọn của Thánh Y Điện. Muốn gia nhập Thánh Y Điện, cho nên mới nói như vậy.

"Đi thôi." Lâm Bình cười một tiếng.

Sau đó, ba người phóng lên cao, đi về hướng Tây Nam của vùng không gian này.

Chỉ có điều, bởi vì hai người Myron cùng Lisa, đều là Hóa Cảnh. Mặc dù có thể cưỡi gió mà đi, nhưng không có cách nào cưỡi gió được mấy giờ liền. Hơn nữa, ở trong mắt Lâm Bình, tốc độ của bọn họ cũng thật sự là quá chậm, cơ hồ giống như ốc sên bò vậy. Cho nên, sau đó đám người Lâm Bình lại dứt khoát hạ xuống đất, tìm ba con ngựa, rồi mới đi tiếp đến Thánh Y Điện.

Vừa vặn, dọc theo con đường này, cũng là để cho Lâm Bình góp nhặt kiến thức ở tiểu thế giới này.

Tiểu thế giới này, mặc dù không có lớn như Loạn Ma Hải Vực, nhưng cũng có các loại thế lực lần lượt thay nhau. Mà hai người Myron cùng Lisa đều tới từ một thành nhỏ ở biên thùy được đặt tên là "Gazavert".

Cha của Myron, chính là người thống trị “Gazavert”, chính là một võ giả tu vi Thần Cảnh. Còn Lisa chính là hậu duệ của một gia tộc lớn ở thành trì lân cận. Tuy nhiên cái gọi là “gia tộc lớn” cũng chỉ lớn trong tòa thành trì kia của các cô mà thôi. Dẫu sao, cha của Lisa, cũng chỉ là Hóa Cảnh mà thôi. Trong gia tộc, không có lấy một người Thần Cảnh.

Mà Lâm Bình đi suốt một đường, đi qua cả mấy cái thành trì nhỏ, cũng phát hiện, những thế lực của người thống trị, chắc cùng lắm chỉ là tu vi Thần Cảnh mà thôi. Chỉ có ở trong một thành trì hơi lớn, mới cảm nhận được khí tức Chân Thần.

Cuối cùng, Lâm Bình nói xa nói gần, mới nghe ngóng được từ trong miệng của Myron cùng Lisa hiểu được số lượng Chân Thần của tiểu thế giới này, sợ rằng chỉ có chừng mười người. Nhiều nhất cũng sẽ không vượt qua con số hai mươi.

Mặc dù số lượng Chân Thần cụ thể, hai Hóa Cảnh bọn họ, cũng biết cụ thể có bao nhiêu. Nhưng ở cái thế giới này, vẫn luôn có một câu trả lời hợp lý.

Thánh Y Điện chiếm hết nửa số cường giả trong thiên hạ. Những cường giả này, chỉ chính là Chân Thần. Mặc dù cách nói có thể có chút khoa trương, nhưng đủ để nói rõ Thánh Y Điện mạnh mẽ đến nhường nào. Cũng có thể từ trong đó mà suy đoán một chút, số lượng Chân Thần của cái tiểu thế giới này.

Địa vị của Thánh Y Điện ở cái thế giới này, cơ hồ là ngang bằng với địa vị của Thần Ma cung ở Loạn Hải Ma Vực vậy. Song, bất đồng duy nhất là, Thần Ma cung có thể xác định là người thống trị Loạn Hải Ma Vực. Còn Thánh Y Điện chẳng qua là thế lực mạnh mẽ, cũng không phải là thống trị chân chính của tiểu thế giới này.

Sau một phen trò chuyện, đối với tình huống tiểu thế giới của này, Lâm Bình cũng đã đại khái hiểu được. Hơn nữa, Lâm Bình cũng có thể xác định một chuyện chính là, Hóa Cảnh giống như Myron cùng Lisa (tự xưng là người siêu phàm), bọn họ cũng không biết, ngoại trừ tiểu thế giới này của họ còn có cái gọi là Địa cầu tồn tại.

Mà ở trên đường, đúng như Myron suy nghĩ, đúng là lại có người nhìn trúng vẻ xinh đẹp của Lisa, muốn trêu đùa. Có điều, sau khi Lâm Bình để lộ ra khí tức Thần Cảnh, dù trong phe cánh của đối phương có tồn tại khí tức Thần Cảnh. Nhưng sau thấy Lâm Bình tướng mạo trẻ tuổi, lại có khí tức của Thần Cảnh, thì không dám tùy tiện trêu vào nữa.

Đây cũng khiến cho Myron đại thở phào một cái, trong lòng vui mừng, may mắn là bọn họ ở trên đường gặp phải Lâm Bình. Nếu không, con đường đi tới Thánh Y Điện này, sợ rằng phiền toái không ngừng.

"Lisa, nếu như cô không ngại, tôi đề nghị hay là cô thay đổi dung mạo của mình một chút đi. Đến khi sau này, thực lực của cô đủ cường đại, đủ mạnh thì hãy quay về diện mạo vốn có ban đầu." Sau đó, Lâm Bình nhàn nhạt chỉ điểm một câu.

Dọc theo con đường này, vóc người cùng vẻ ngoài xinh đẹp của Lisa cũng thu hút không ít người có ý đồ bất chính. Nếu như không phải là có anh ở đây, sợ rằng những chuyện như trước sẽ còn lặp lại hoài. Chuyện bị chọc ghẹo trêu đùa, sàm sỡ sẽ là điều không thể tránh khỏi.

Nhưng Lâm Bình phát hiện, bất kể là Myron hay là Lisa, hai người bọn họ thật giống như không có ý muốn giấu giếm dung mạo của mình, chẳng có chút ý thức nguy hiểm nào.

"Đại nhân nói rất đúng, chúng ta tại sao không nghĩ đến chuyện này nhỉ?” Ánh mắt của hai người Myron cùng Lisa, đều hơi sáng lên.

Đối với người ngoài, Lisa có thể giấu nhan sắc xinh đẹp của mình đi, để cho những người khác sẽ không sinh ra tâm tư bất chính đối với Lisa. Đến lúc nào, Lisa cùng Myron hai người ở chung với nhau, khi đó Lisa lại đem vẻ xinh đẹp của mình, để lộ cho Myron là được.

Lâm Bình mỉm cười, khẽ lắc đầu một cái.

Lâm Bình đoán chừng, cái này thật ra thì không chừng chuyện này có liên quan đến văn hóa từ nhỏ của họ, không ngần ngại phô diễn điểm ưu tú của mình cho người khác nhìn thấy. Cuối cùng, trải qua thời gian hơn một ngày, đám người Lâm Bình cũng đi đến Thánh Y Điện.

Thánh Y Điện, tọa lạc trong thành Thánh Y.

Mà thành Thánh Y, cũng là thành trì lớn nhất của thế giới này. Chính là thành trì xây vây quanh Thánh Y Điện, bị Thánh Y Điện thống ngự.

Mà chủ nhân Thánh Y Điện, không phải ai khác, chính là Aslet.

Khi Lâm Bình đi đến thành Thánh Y, thành Thánh Y đã náo nhiệt vô cùng.

Mà tất cả những ai muốn tham dự khảo hạch của Thánh Y Điện, toàn bộ đều cần phải đi đến bên ngoài Thánh Y Điện ghi danh trước, kích thước ở sân đó rộng bằng chừng mười sân đá banh lớn nhỏ trên quảng trường.

"Đại nhân, chi bằng chúng ta đi ghi danh trước đi, sau đó sẽ tìm một chỗ nghỉ ngơi?"

Sau khi tiến lại lắc đầu một cái: "Nếu đã đến thành Thánh Y rồi thì chúng ta lúc này tách ra đi."

"A?" Myron cùng Lisa hai người đều giật mình.

Nhưng ngay sau đó, hai người đã mau phản ứng lại, tu vi của Lâm Bình chính là Thần Cảnh, mà bọn họ cùng lắm chẳng qua là Hóa Cảnh thôi, có thể kết bạn, đi cùng một đường với họ là đã nể mặt họ lắm rồi.

Đến Thánh Y thành nơi này rồi, xem ra, vị thần cảnh đại nhân này cũng không muốn đồng hành cùng họ nữa.

Myron cùng Lisa hai người đều có chút mất mát.

Có điều, hai người cũng không thể hiện gì ra ngoài. Sau khi cảm ơn Lâm Bình rối rít, bấy giờ mới định rời đi.

"Đúng rồi, thật ra thì, hai người cũng không cần đến Thánh Y Điện ghi danh làm gì.” Sau đó, Lâm Bình nói một câu.

"Cái gì?"

"Tại sao?"

Myron cùng Lisa hai người, lần này đều có chút kinh ngạc. Hai người bọn họ đến thành Thánh Y mục đích chính còn không phải là đến để tham gian vào kì tuyển chọn của Thánh Y Điện hay sao?

Hai người hy vọng có thể vào Thánh Y Điện, trở thành thành viên trong Thánh Y Điện, học tập công pháp Thánh Y Điện, thay đổi mạnh hơn, tương lai có thể trở thành Thần Cảnh.

Nhưng bây giờ, vị Thần Cảnh đại nhân này, lại nói bọn họ không nên ghi danh?

"Bởi vì, Thánh Y Điện sắp không còn tồn tại nữa. Cô cậu cho dù có ghi tên, thật ra cũng chẳng còn tác dụng gì nữa. Lần này, cứ coi như đến xem một chút thôi. Lượm lặt chút kiến thức." Cảm tình của Lâm Bình đối với đôi tình nhân Myron cùng Lisa cũng không tệ, nên lại nhiều lời đôi câu.

Hai người Myron cùng Lisa, đối với những lời này của Lâm Bình, trầm mặc một hồi không nói năng gì. Nếu như không phải là Lâm Bình đối với bọn họ có ơn, bọn họ đã sớm rời đi trước rồi, đâu có dẫn theo kẻ điên như Lâm Bình đến đây làm gì.

Hơn nữa, dám ở thành Thánh Y thành nói Thánh Y Điện không còn tồn tại, đó nhất định chính là tìm chết mà.

Một khi bị người của Thánh Y Điện biết. Coi như Lâm Bình có là Thần Cảnh đi chăng nữa, vậy cũng tuyệt đối là chết không có chỗ chôn.

"Đại nhân, ngài không nên nói những câu như vậy. Nếu không may bị người của Thánh Y Điện biết, hoặc giả bị ai nghe được sau đó báo lên thì những đại nhân kia của Thánh Y Điện nhất định sẽ không để cho ngài yên.”

Sau đó, Myron vội vàng nói nhỏ mấy câu với Lâm Bình rồi mới cùng tạm biệt Lâm Bình. Có điều bất kể là Myron hay Lisa, hai người cũng không để bụng lời của Lâm Bình. Nếu nói là Thánh Y Điện bị những thế lực khác tiêu diệt thì cũng tuyệt đối không thể. Đối với Myron và Lisa mà nói, chuyện Thánh Y Điện bị tiêu diệt là chuyện tuyệt đối không có khả năng.

Việc Myron và Lisa hai người này không ai tin lời của anh, Lâm Bình không có chút nào bất ngờ cả. Lâm Bình cũng chỉ lắc đầu một cái, nhìn theo bóng lưng của họ rồi bỏ đi lang thang trong thành Thánh Y này. Một bên đi thăm thú lung tung, một bên đi đến hướng Thánh Y Điện.

Có điều, dọc theo đường đi, Lâm Bình cũng không phát hiện cái gì khiến cho anh cảm thấy hứng thú. Cái này cũng khiến Lâm Bình khá thất vọng. Song, khi Lâm Bình đi tới quảng trường khổng lồ trước Thánh Y Điện, hai tròng mắt của Lâm Bình, chính là thoáng qua một vật bóng loáng.

Trên cửa chính cao lớn bệ vệ của Thánh Y Điện, bỗng thấy một cuộn da dê nằm torng hai lòng bàn tay ở trên cửa. Mà trên cuộn da dê kia, thật giống như khắc một ít chú tự gì đó trông như là kinh văn.

"Xin hỏi, đó là cái gì thế?" Lâm Bình hỏi người bên cạnh.

"Đó là 'Thần chi sách', chính là chi bảo trấn điện của Thánh Y Điện. Lần này Thánh Y Điện tổ chức khảo hạch tuyển chọn, không chỉ là dựa vào thiên phú và thực lực so đấu, cũng phải xem cơ duyên."

"Nhất là, Aslet đại nhân từng nói, lần này, ngài muốn đích thân thu nhận một vị Thần Cảnh làm đệ tử chân truyền. Khảo hạch sau cùng, chính là xem thử có cảm ngộ được “Thần Chi Sách” hay là không.”

Người nọ bị Lâm Bình hỏi, vốn đang nghĩ trong đầu là người này không bình thường. Thậm chí ngay cả "Thần Chi Sách” cũng không biết mà cũng chạy tới tham gia khảo hạch Thánh Y Điện.

Nhưng sau khi nhìn đến Lâm Bình, phát hiện Lâm Bình là Thần Cảnh, đối phương lại thành thật trả lời. Dẫu sao, ở thế giới này, Thần Cảnh mặc dù không tính là ít, nhưng cũng tuyệt đối không phải là cát bốc đại một nắm là có. Một vị Thần Cảnh, đủ để trở thành một phe phái đứng đầu một thành trì đó.

"Vậy nói, “Thần Chi Sách” này cuộc là cái gì chứ?" Lâm Bình hỏi lần nữa.

Đối phương: "..."

"Là một quyển kinh văn, nghe nói là lấy máu thần viết thành, ẩn chứa trong đó một bộ môn pháp khó có thể tưởng tượng được."

Đối phương lần nữa nói một câu, trong lòng không ngừng khinh bỉ Lâm Bình.

Cảm thấy đường đường là Thần Cảnh, thế mà thậm chí ngay cả "Thần chi sách" là cái gì cũng không biết. Thật mất thể diện Thần Cảnh mà.

Có điều, suy nghĩ trong lòng hắn thế nào, Lâm Bình dĩ nhiên không xen vào được. Huống chi cho dù là có biết đi chăng nữa, Lâm Bình cũng sẽ không để ý.

Sau khi lấy được câu trả lời, Lâm Bình trên mặt gợn lên một tia cười lạnh, rồi sau đó, bước thẳng đến hướng của “Thần Chi Sách”.

Trước khi chém chết Aslet, đoạt lấy “Thần Chi Sách” coi bộ cũng không tệ.

Mặc dù Lâm Bình cũng không nhận ra những kinh văn phía trên kia, rốt cuộc là ý gì, nhưng nếu “Thần Chi Sách” này là trấn điện chi bảo của Thánh Y Điện, Lâm Bình tất nhiên sẽ không để ý đến nó là gì nữa. Lại nói, Lâm Bình không biết, cũng không có nghĩa là Ba Đen không biết.

Còn như xui đến mức Ba Đen cũng chẳng biết viết gì nhưng Ba Đen vẫn có thể đoán ra được điểm phi phàm của cuộn da dê này. Lâm Bình tự nhiên cũng có thể lợi dụng giá trị của “Thần Chi Sách” mà đem ra trao đổi với Ba Đen.

"Myron, anh xem kìa, vị đại nhân kia cũng tới."

Mà vào lúc này, Lisa phía xa xa, bỗng nhiên phát hiện bóng người Lâm Bình. Vội vàng kéo Myron bên cạnh nói. Myron theo ánh mắt của Lisa, nhìn sang, quả nhiên là thấy được bóng người Lâm Bình.

"Xem ra, vị đại nhân này cũng vẫn là muốn tới ghi danh, tham gia tuyển chọn của Thánh Y Điện mà." Myron lẩm bẩm.

Trước Lâm Bình nói Thánh Y Điện sẽ bị tiêu diệt, quả thực là để cho Myron trong lòng, nhất thời chẳng còn sùng kính.

"Thật là kỳ quái, chúng ta chẳng qua là người siêu phàm mà thôi, vị đại nhân kia thế mà lại là cường giả Thần Cảnh. Cứ cho là cùng đi tham dự vào buổi tuyển chọn của Thánh Y Điện. Chúng ta căn bản cũng không uy hiếp được vị đại nhân kia. Anh tại sao phải lừa gạt chúng ta, nói chúng ta không cần tới ghi danh chứ?" Lisa cũng có chút không thể tưởng tượng nổi.

"Hoặc giả là nói đùa với chúng ta đấy, chúng ta nhanh đi xếp hàng ghi danh đi. Nếu không, nhiều người như vậy, còn không biết phải xếp hàng tới khi nào đâu." Myron cũng nghĩ không thông thì dứt khoát không nghĩ nhiều nữa, kéo Lisa bắt đầu đi xếp hàng.

...

...

Lâm Bình sau khi xác định “Thần Chi Sách” là cái gì, liền đi thẳng đến cửa chính cao lớn bệ vệ của Thánh Y Điện.

"Chẳng lẽ không biết, nơi này không thể đến gần à?"

"Nếu muốn ghi danh tham gia tuyển chọn, vậy thì xếp hàng theo quy định, ghi danh!"

Nhưng mà, khi Lâm Bình đến cách “Thần Chi Sách” năm trăm thước, liền bị một người đàn ông cường tráng, đầu trọc ngăn lại.

Vẻ mặt hắn ta hung dữ nhìn chằm chằm vào Lâm Bình.

Trên người ông ta mặc quần áo trang sức Thánh Y Điện, rất hiển nhiên, chính là người của Thánh Y Điện mang khí tức Thần Cảnh.

"Ai nói tôi tới ghi danh tham gia tuyển chọn?" Lâm Bình khóe miệng cong lên thành một nụ cười lạnh.

"Không phải đến ghi danh tham gia khảo hạch?" Người đàn ông đầu trọc, hơi sững sờ.

Nhưng khi nhìn đến trên mặt Lâm Bình không có vẻ cung kính hoặc là vẻ kính sợ đối với Thánh Y Điện chút nào, ngược lại cười lạnh. Người đàn ông đầu trọc trong lòng bỗng nhộn nhạo. Một loại cảm giác không ổn lắm, dâng lên trong lòng hắn ta.

"Ngươi rốt cuộc là người nào? Tới đây làm gì?" Người đàn ông Thần Cảnh đầu trọc, sắc mặt trong nháy mắt cũng lạnh xuống, cảnh giác nhìn về phía Lâm Bình.

"Tôi là người nào? Tới làm gì?"Lâm Bình ý cười nhạt bên khóe miệng lại đậm hơn, "Tôi là ai không quan trọng. Anh chỉ cần biết tôi đến để giết Aslet là được.”

"Cái gì?"

Người đàn ông đầu trọc kia trong nháy mắt, bị câu nói có sức chấn động cao này của Lâm Bình làm hoang mang, nhất thời không biết phải phản ứng thế nào. Nhưng chẳng kịp đợi cho hắn ta có lại phản ứng, cản lại Lâm Bình đã bị đánh bay ra ngoài. Mà cả người Lâm Bình cũng bay lên không, xuất hiện ở phía trước cuộn da dê trên cửa.

"Aslet, chịu chết đi!"

Một đạo thanh âm hết sức vang dội, giống như tiếng sấm vậy, cuồn cuộn vang vọng vào, ở trong phạm vi Thánh Y Điện nổ vang, để cho không ít người thực lực thấp, đều là bị chấn một trận choáng váng, màng nhĩ bị đau.

"Ai?"

Giờ khắc này, quảng trường ngoài Thánh Y Điện của thành Thánh Y, hàng ngàn hàng vạn người ở đó, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Lâm Bình. Ai nấy hoảng sợ.

Người này là ai? Ăn gan hùm mật gấu rồi à?

Mà Myron cùng Lisa hai người, theo tiếng kêu nhìn lại, sau khi thấy bóng người Lâm Bình, hai người đứng chết trân tại chỗ.

"Anh, anh ta tới giết Aslet đại nhân?”

Trong lòng Myron nổi lên sóng gió kinh hoàng.

Giờ khắc này, anh ta bỗng nhiên có chút hiểu ra, tại sao vị đại nhân kia lại nói, Thánh Y Điện sẽ bị tiêu diệt.

Hóa ra, là anh ta muốn tới tiêu diệt Thánh Y Điện?

Nhưng anh ta cũng chỉ là Thần Cảnh thôi, muốn chết hay sao?

...

...

Mà theo Lâm Bình quát một tiếng, anh cũng đưa tay bắt tới phía cuộn da dê kia.

Trong nháy mắt Lâm Bình đưa tay nắm lấy, anh liền cảm thấy một luồng năng lượng hết sức cường đại phản kích lại mình, bắn ngược tới từ trên cuộn da dê nọ. Đôi mắt Lâm Bình trợn tròn. Bàn tay của anh, lại bị năng lượng bắn ra từ bên trong cuộn da dê kia làm cho bị đau.

Cái này làm cho Lâm Bình khó hiểu không thôi.

Lâm Bình trong nháy mắt là lần nữa gia tăng năng lượng, dốc nhiều lực hơn, chỉ có điều, vào giờ khắc này, năng lượng bắn ngược của cuộn da dê cũng mạnh hơn so với trước đó.

Nếu vậy người tột đỉnh Chân Thần như Lâm Bình đây cũng không cách nào lấy được đồ. Mà trong lòng bàn tay, lại xuất hiện một vết thương, máu tươi theo đó nhỏ xuống.

"Cái này thật đặc biệt..."

Thật là chí bảo mà!

Lâm Bình không chỉ không tức giận, ngược lại là trong lòng vui mừng.

Rất nhanh, Lâm Bình phát hiện, anh dùng năng lượng càng lớn. Thì năng lượng phản lại của cuộn da dê này cũng càng lớn theo. Lâm Bình nhanh chóng thay đổi cách làm, thu lại tất cả năng lượng, lại một lần nữa đưa tay ra bắt.

Lần này, lại không có chút năng lượng phản lại nào. Kinh văn bên trong cuộn da dê dùng máu thần mà viết thành cứ như vậy mà lọt vào trong tay của Lâm Bình.

...

...

Bên trong Thánh Y Điện.

Aslet chắp hai tay sau lưng, đứng ở chỗ cao nhất trong phòng nghị sự. Mà hai bên trái phải của hắn có mấy người ngồi theo thứ tự.

Có điều, rõ ràng có thể thấy. Mấy chỗ ngồi sát bên Aslet cơ hồ đều là trống không.

Hơn nữa, không giống với náo nhiệt cùng huyên náo của quảng trường bên ngoài.

Không khí nơi này, có chút bí bách.

Thật lâu sau đó, Aslet lúc này mới lại mở miệng:

"Chư vị, lần khảo hạch tuyển chọn này, chỉ chọn ra một nhóm đệ tử thiên phú trác tuyệt để tiến hành đào tạo thôi. Nhất là những Thần Cảnh, chỉ cần phù hợp với điều kiện, tất cả đều nhận. Chúng ta cần phải ở trong thời gian ngắn nhất đào tạo được một ít Chân Thần nữa, để bổ sung vào lực lượng tổn thất của Thánh Y Điện chúng ta."

"Chư vị, chúng ta tất cả đều là lực lượng nòng cốt Thánh Y Điện, chỉ cần các vị có hy vọng vào Chân Thần, có thể tiến hơn một bước. Cần tài nguyên gì, đều có thể nói cho tôi, tôi sẽ dùng toàn lực ủng hộ."

Aslet chậm rãi nói.

Chỉ có điều, thời điểm nói những lời này, sắc mặt của Aslet trông rất khó coi. Những Chân Thần trong tay hắn, tổn thất ở trong tay Lâm Thanh Sơn quá nhiều.

Bây giờ, toàn bộ Thánh Y Điện, trừ hắn ra, cũng chỉ còn lại có hai người Chân Thần sơ kỳ mà thôi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!