Lọc Truyện

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

"Nói anh có thể không tin, nhưng tôi cũng không hề muốn cho bé Tuyết tu luyện, đặt chân vào con đường võ đạo." Lâm Bình thản nhiên nói.

Trước khi Lâm Bình đến Ngũ Đại Tiên Đảo, Lâm Bình đã giúp Tô Phi Tuyết tẩy cân phạt tủy, lấy trái năng lượng cùng nước sinh mệnh cho cô bé tôi luyện thân thể. Lâm Bình còn giúp Tô Phi Tuyết gây dựng nền móng võ đạo. Đây cũng là Lâm Bình sau khi trải qua rất nhiều lần do dự mới quyết định hạ quyết tâm thực hiện. Vì Lâm Bình muốn ở trong tương lai, Tô Phi Tuyết khi gặp nguy hiểm cũng có thể tự bảo vệ được bản thân mình.

Nếu không như vậy, Lâm Bình không đời nào muốn Tô Phi Tuyết đi vào con đường võ đạo.

Muốn lấy được thành quả trên con đường võ đạo là vô cùng khó khăn, gian khổ. Nhưng Tô Phi Tuyết là con gái của Lâm Bình. Nếu một ngày Tô Phi Tuyết thật sự trở nên cường đại, Tô Phi Tuyết cũng không thể an yên mà sống một cuộc đời bình lặng, vô lo vô nghĩ được.

Dù sao thì năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn.

Lâm Bình sao có thể đành lòng để cho con gái của mình phải đi vào con đường gian khổ, ngày ngày đối mặt với sinh tử được.

“Tất nhiên, tương lai bé Tuyết sẽ trở thành một võ giả. Tôi hy vọng thực lực của con bé càng mạnh càng tốt. Không nói đến chuyện đi gánh vác trách nhiệm gì đó, nhưng ít nhất khi nguy hiểm, thì tôi mong con bé cũng không bị rơi vào cảnh ngay cả việc tự bảo vệ bản thân mình cũng không làm được.”

"Nhưng tôi tuyệt đối không cho phép bé Tuyết bái anh làm sư phụ. Tôi cũng không muốn con gái mình trong tương lai sẽ trở thành một Tiểu ma nữ không có liêm sỉ cũng không biết điều.” Lâm Bình chậm rãi nói.

"Gâu!" Ba Đen bỗng nhiên nhe răng, trợn mắt, vẻ mặt vô cùng hùng hổ. Ánh mắt nó cực kỳ không tốt, nhìn chằm chằm vào Lâm Bình.

Ý của Lâm Bình là nói Ba Đen không có liêm sỉ cũng không biết điều?

Nhưng hai chữ "Ma nữ" mà Lâm Bình nói ra làm Ba Đen cũng không kìm lòng được mà nhớ tới "Yêu nữ".

“Đương nhiên, nếu anh tình nguyện lấy ra thứ gì đó tốt cho bé Tuyết. Hoặc anh có thể chỉ điểm cho nó bí pháp tu luyện thần bí nào đó, tôi sẽ suy nghĩ lại.”

Sau đó, Lâm Bình đổi thái độ, biến thành khuôn mặt tươi cười.

"Cút nhanh!" Nhìn khuôn mặt tươi cười của Lâm Bình, Ba Đen cũng trở nên không kiên nhẫn. Nó chỉ muốn giơ lên móng vuốt tấn công vào mặt Lâm Bình.

“Nếu cậu đã không chịu cho bé Tuyết bái ta là sư phụ thì cậu liền cầu xin tôi đi. Thái độ thành khẩn một chút. Nếu cậu làm cho tôi vừa lòng, đại gia đây có thể vui tính mà chỉ dạy cậu một chút.” Sau đó, Ba Đen kiêu ngạo nói.

"A ha…" Lâm Bình cười nhạo một tiếng. "Tôi biết nên làm như thế nào rồi."

"Cậu biết sao?" Ba Đen kinh ngạc nói.

"Cứ chống mắt mà chờ đi." Lâm Bình cười khẽ.

Lâm Bình đoán những gì Ba Đen chỉ điểm cũng sẽ trùng với ý tưởng của anh. Dù sao thì cũng như trăm sông đổ về một điểm, rồi cũng sẽ đến cùng một đích thôi. Anh muốn giáp Huyền Vũ Trong tay mình phải có thêm quả trứng Huyền Vũ kia mới được.

Lâm Bình nghĩ giáp Huyền Vũ có khi thật sự có liên quan đến quả trứng Huyền Vũ chưa được ấp nở kia, do cha mẹ nó để lại cho nó.

Về phần này, liệu những gì Lâm Bình suy đoán có thể thành công hay không, phải thử trước mới có thể nói được.

Vì thế Lâm Bình lấy con rùa già cùng quả trứng kỳ quái kia về. Còn về Mạnh Tuyết Ly, thật sự Lâm Bình cũng không muốn cùng cô ấy ôn chuyện. Nên Lâm Bình liền lấy cớ đưa Mạnh Tuyết Ly về nhà họ Mạnh, sau đó cũng đi luôn.

Lâm bình đưa con rùa già cũng quả trứng rùa trở lại nhà họ Tô. Vì con rùa già có thân thể khổng lồ làm mọi người ở nhà họ Tô đều sửng sốt. Tất cả mọi người đều tò mò chuyện Lâm Bình đã mang về thần thú phương nào.

Nhưng Lâm Bình không nói gì, cũng không ai dám tới gần anh cả. Dù mấy người Tô Thái Trọng cũng không có tới gần.

"Đậu xanh rau má…"

Nhưng khi Ba Đen nhìn thấy quả trứng rùa mà Lâm Bình mang về, lông trên cả người nó như đều dựng hết cả lên, miệng cũng liền phát ra một câu nói tục.

Thấy Ba Đen như vậy, hai mắt Lâm Bình cũng mở lớn, có chút kinh ngạc nhìn vào Ba Đen. Anh cũng nhìn vào quả trứng rùa kỳ quái đang ôm trong lòng.

"Không thể nào?" Trong lòng Lâm Bình bỗng nhiên có một dự cảm. "Không phải anh định nói quả trứng rùa này chính là quả trứng năm đó anh trộm đi, định nướng ăn đấy chứ?" Lâm Bình nhìn về phía Ba Đen, khiếp sợ hỏi.

Mà sự kinh ngạc của Ba Đen cùng không kém Lâm Bình là bao. Ba Đen chạy nhanh lại, nhìn chằm chằm vào quả trứng trong tay Lâm Bình vài giây.

Nháy mắt, nước miếng của Ba Đen liền chảy xuống thành dòng: "Trông giống lắm ấy. Hay là…"

Ba Đen nói chưa dứt lời, nhưng những gì nó định nói đã bị Lâm Bình chặn lại: "Nghĩ cũng đừng nghĩ."

Trong lúc đó, Lâm Bình cũng cảm giác được quả trứng trong tay anh có phản ứng. Lúc ở anh Thái Bình Dương rời đi, quả trứng này vẫn không có gì phản ứng, tựa như một quả trứng chết. Vậy mà một giây vừa rồi, quả trứng rùa này lại đột nhiên run rẩy, như thể ở bên trong quả trứng có gì đó đang mãnh liệt dao động.

Nhưng sự giao động đó cũng chỉ trong một giây thoáng qua, sau đó rốt cuộc không có phản ứng nữa.

Lúc này, Lâm Bình đã có thể khẳng định, xem ra quả trứng rùa này chính là quả trứng Huyền Vũ, hơn nữa còn chính là quả trứng bị Ba Đen trộm đi năm đó.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!