Lọc Truyện

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

Ở dưới đầm lày lúc này, Lâm Bình thật sự muốn mắng người.

Nhưng, cho dù trong lòng Lâm Bình đang tức giận cỡ nào cũng không thể thây đổi quyết đình của ba tên Thần Vương ở phía trên đầm lầy.

Lâm Bình liền cảm giác được ba tia tinh thần lực liên tục thay phiên nhau đảo qua người mình, điều này khiến cho Lâm Bình ép buộc bản thân phải thay đổi cảm xúc nếu không muốn bị phát hiện.

“Không phát hiện được gì!”

Điều khiến Lâm Bình cực kỳ vui mừng bởi vì tính chất của đầm lầy là hôi thối và tĩnh lặng cộng thêm việc anh ngụy trang cực tốt gần như trở thành một khúc cây chết, nên là ba tên Thành Vương ở phía trên dù đã thay phiên nhau dùng tinh thần lực rà xét cũng không cảm nhận được “vật sống” là anh!

“Hô!”

Lâm Bình thở phào nhẹ nhõm, bọn họ không tìm thấy anh, thật là may mắn quá.

‘Nếu ba tên Thần Vương kia không tìm thấy mình chắc sẽ nhanh chóng rời đi nơi này, tiếp tục truy lùng về khác đi?’

Lâm Bình thầm quyết định trong lòng, nhất định phải chờ cho mấy tên kia rời đi tầm mười lăm phút rồi mới hành động, bí mật mà trở về!

Thế nhưng ngay sau đó, Lâm Bình liền muốn văng tục!

“Đi ra đây!”

Cho dù có dùng tinh thần lực rà quét nhưng cũng không nhận thấy được vật sống dưới đầm lầy nhưng tên Thần Vương tên là Vương Thượng vẫn ra tay, theo ngón tay hắn vừa duỗi ra muôn vàn kiếm khí rơi xuống đầm lầy như mưa.

“Phập!”

“Phập!”

“Phập!”

Mưa kiếm bắn hết vào bên trong đầm lầy.

Bên dưới đầm lầy, Lâm Bình cố gắng nín thở, không tạo ra bất kỳ phản ứng nào, cơi bỏ tầng phòng thủ của bản thân, cứ thế mặc cho kiếm khí xuyên qua cơ thể không chút ngăn cản.

Làm cách này khiến cho nhận thức của Vương Thượng chỉ cảm thấy kiếm khí của hắn chỉ là xuyên qua một khúc cây chết mà thôi.

“Không có người sống!”

“Đi thôi!”

Sau khi kiếm khí đã toàn bộ trút xuống, Vương Thượng cảm ứng một hồi không thấy gì liền bảo với hai tên còn lại.

Ba tên Thần Vương lại gần nữa rời đi.

Lúc này, Lâm Bình không còn cảm thấy ba tên kia nữa trong lòng rốt cục cũng buông xuống tảng đá thấp thỏm.

Nhưng Lâm Bình vẫn duy trì tư thế đó không nhúc nhích.

Anh nằm trong đầm lầy, được bao phủ bởi bùn và lấy cây khô thực giống như một xác chết, không hề có nhịp thở hay nhịp tim.

Thời gian trôi qua từng chút một.

Sau khoảng mười lăm phút.

Lâm Bình cuối cùng cũng cử động, khi trốn ở trong đầm lầy Lâm Bình cũng không hoàn toàn vì chờ đợi, ít nhất trong khoản thời gian này anh đang xoa dịu cơn đau ở đầu do tự bạo tinh thần lực lúc trước, chờ đến khi khôi phục như bình thường, ý thức lần nữa hoạt động trở lại.

Lâm Bình phóng ra tinh thần lực dò thử, không tung tích của ba tên Thần Vương kia cũng không thấy được bất kỳ nguy hiểm gì liền thở phào.

Lúc này anh mới dám chui ra khỏi đầm lầy, sắc mặt Lâm Bình tái nhợt.

Đây không chỉ là do di chứng của việc liên tục kích nổ tình thần lực mà còn là do anh lúc nãy vì tính mạng mà dính phải ba kích kiếm khí, mất rất nhiều máu.

Cho đếnkhi Lâm Bình ra khỏi đầm lầy, vết thương ở vai phải, ngực trái cùng bụng dưới bên phải vì hành động của anh mà bắt đầu chảy máu trở lại.

Lâm Bình chỉ đơn giản xử lí một chút, rồi cũng không quan tâm nữa, chuyện quan trọng nhất lúc này là phải chạy một đường thật nhanh trở về Vạn Lý Trường Thành.

Lúc trước khi còn ở Thanh Phong Quan, bản thân anh đã bị mấy tên Thần Vương không biết ở đâu ra tấn công mình, lúc đầu Lâm Bình nghĩ là do Huyết Ma sai khiến nhưng sau khi suy nghĩ kỹ lại, lúc ấy Huyết Ma còn chưa xuất hiện, càng nghĩ anh càng cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Để tránh xảy ra thêm bất cứ việc ngoài ý muốn gì nữa, Lâm Bình quyết định sẽ không trực tiếp trở về Thành Phong Quan.

Mà tính đi bằng cửa khác, trở về nội thành Thiên Châu!

“Huyết Ma, còn có lão già thúi tóc bạc kia, cùn với ba tên Thần Vương đuổi giết ta ngày hôm nay, ta chắc chắn sextrar lại cho các ngươi gấp trăm lần!”

Lâm Bình ánh mắt lạnh lùng, yên lặng rời khỏi khu vực đầm lầy.

Nhanh chóng chạy về hướng Bích An Quan.

...

...

Cùng lúc đó, Hải Tôn phát hiện ra hơi thở của ba tên Thần Vương kia, Hải Tôn mỗi bước bước ra liền nhanh chóng thu hẹp khoảng cách.

Ba tên Thần Vương kia vì không tìm thấy Lâm Bình, vẻ mặt của mỗi tên hiện ra một chút lo lắng.

Bọn chúng đã không thể hoàn thành nhiệm vụ, ba tên Thần Vương mà lại để mất dấu một tên Chân Thần, chắc chắn Ngân Vũ đại nhân sẽ trách phạt chúng, nhưng nếu đặc biệt để vị trên Thánh Sơn biết được bọn chúng không thể hoàn thành nhiệm vụ của Huyết Thương đại nhân giao cho, chỉ sợ cuộc sống của chúng càng không dễ dàng.

Bọn chúng hiện tại đang thảo luận phương hướng mà Lâm Bình có thể đi, đang chuẩn bị đi thử một lần nữa.

“Lâm Bình đang ở đâu?”

Lú này bông nhiên có một tiếng nói vang lên bên tai bọn chúng.

Hả?

Ba tên Thân Vương đều kinh sợ!

“Chí Tôn?”

Sự sợ hãi hiện lên trong mắt ba tên Thần Vương.

Giờ phút này bọn chúng liền không có một chút do dự, tản ra ba phía mà chạy.

Hải Tôn bỗng nhiên xuất hiện, mở ra một bàn tay to bắt giữ một tên Thần Vương.

“Lâm Bình mà các người truy lùng đang ở đâu?”

Hải Tôn hỏi.

“Tôi không biết!” tên bị bắt lắc đầu.

Hắn ta thực sự không biết, cho dù hắn ta có biết cũng sẽ không tieestlooj bất kỳ thông tin gì. Nếu không cho dù hắn ta có sống mà trở về, cho dù hiện tại hắn đang ở tu vi Thần Vương đi chăng nữa cũng sẽ bị dày vò đến chết.

“Ta hơi lại người một lần nưa, nếu còn trả lời không biết, vậy đi chết đi!”

Hải Tôn lại lần nữa mở miệng. Ngài ấy thật sự không có nói chơi.

“Tôi thật sự không biết!”

Tên Thần Vương kia cắn răng mà nói.

“Bùm!”Hải Tôn trực tiếp bóp chết hắn, tử vọng tại chỗ.

“Đường đường là một Chí Tôn, lại đi ra tay với một tên Thần Vương nhỏ bé. Ngươi muốn xé mặt hai bên sao?”

Mà vào lúc này, một tiếng nói vang lên giữ không trung.

Uy lực mạnh mẽ của cường giả dao động trong không khí, cỗ uy lực đó xuất phát từ Từ Châu truyền đến.

“Hừ!”Hải Tôn liền hừ lạnh một tiếng:“Thần Vương bên các người lại ra tay săn giết Chân Thần bên ta thì sao?”

“Không có gì đáng nói cả!”Đối phương đáp lại.

Bọn ta có thực lực mạnh mẽ, nên bọn ta có quyền dùng nắm đấm để quyết định!

“Nếu như các người đã không có gì để nói vậy thì câm mồm đi!”

Hải Tôn hừ lạnh một tiếng.

Ngay sau đó, liền ra tay đánh ra một chưởng, một chưởng nàu vừa ra thần hỏa bay ngập trời, uy lực càn quét ra bốn phương tám hướng như muốn hủy diệt thế giới.

“Ngươi dám?”

“Tại sao lại không dám?Có làm thì có chịu, sống chết do số. Bổn tôn chống mắt lên xem, thực lực người tới đâu mà nghênh ngang kiêu ngạo đến vậy!”

...

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!