Lọc Truyện

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

Khi Lâm bÌnh bị đuổi giết pahri nhảy vào đầm lầy để tránh thoát thì ở ThanhPhong Quan, một vị tôn cấp cường giả xé rách không gian, dùng tốc độ nhanh nhất để chạy đến.

“Đám người đến từ dị vực đâu rồi ?”

Khi vị cường giả vừa mới xuất hiện, mắt ngài lóe lên ánh sáng vàng rực, một cỗ uy áp to lớn từ trên người tỏa ra xung quanh, rà quét toàn bộ Thanh Phong Quan và bên ngoài.

“Hải Tôn đại nhân, người dị vực đã rút lui !”

Vương Thanh tuy rằng bị thương nặng nhưng vẫn chưa lâm vào hôn mê, sau khi thấy rõ người mới xuất hiện, cố gắng chống cự thông báo với vị kia.

Đồng thời cũng đem những việc xảy ra kể một năm một mười cho Hải Tôn đại nhân.

“Người của Huyết tộc đáng ra bọn chúng không nên xuất hiện ở Thanh Phong Quan này mới phải, ngươi nói bọn chúng đột phá Thanh Phong Quan vì một tên Chân Thành được gọi là Huyết Thương ?”

“Bọn chúng làm cách nào mà có thể phá vỡ đại trận phòng ngự trong thời gian ngắn như vậy ?”

Hải Tôn sau khi nghe hết toàn bộ chân tướng sự việc, khẽ nhíu mày, trong lòng có chút khó hiểu.

Thanh Phong Quan báo nguy, yêu cầu tôn cấp cường giả cấp tốc đến chi viện, ông là người cách Thanh Phong Quan gần nhất, đã dùng tốc dộ nhanh nhất để chạy đến.

Theo lý mà nói, đáng ra người dị vực còn chưa phá được đạ trận phòng thủ ở Thanh Phong Quan mới đúng.

Nhưng cố tình, đại trận phòng thủ thế mà dễ dàng bị phá vỡ, hơn nữa bọn chúng hao hết sức lực lại chỉ vì giải cứu một kẻ tu vi Chân Thần ?

Ấy vậy mà, những người tu vi Thần Vương ở Thanh Phong Quan lại không có ai mất mạng !

Ngay cả tu vi Chân Thần cũng chỉ bị tổn thất một ít !

Điều này hơi bất thường !

Nhưng nếu người dị vực đột phá Thanh Phong Quan để đem một người đi ra ngoài sau đó lại nhanh chóng rút lui, không có cường giả bên dị vực nhân cơ hội này mà lén lút thâm nhập vào trong Thiên Châu để tiêu diệt và tàn sát chúng sinh vậy là được rồi, Hải Tôn đại nhân liền bớt căng thẳng.

“Hải Tôn đại nhân, phó tướng của Thanh Phong Quan tên là ‘Lâm Bình’, đang bị vô lậu cảnh Thàn Vương của dị vực đuổi giết, xin đại nhân có thể ra tay giúp đỡ cứu hắn một mạng !”

Sau khi Lôi Báo tỉnh lại, thấy Thanh Phong Quan chỉ là bị đột phá phòng thủ, không có tan hoang như trong tưởng tượng của hắn, khiến cho Lôi Báo cảm thấy cực kỳ vui mừng.

Sau đó, Lôi Báo liền nghĩ đến Lâm Bình, nhanh chóng mở miệng nói.

“Một Chân Thần mà bị vô lậu cảnh Thần Vương đuổi giết thì ta e là đã sớm bị giết rồi !”. Hải Tôn cũng không để trong lòng lời nói của Lôi Báo.

Tuy nhiên, sau khi được nghe kể về những gì Lâm Bình thể hiện trên chiến trường, giúp đỡ cho không ít vị Chân Thần phe ta giành thắng lợi, và không biết đã dùng những thủ đoạn gì đê kết liễu một vô lậu cảnh Thần Vương. Hải Tôn cũng không nhiều lời nữa, một bước bước ra, nhanh chóng rời đi Thanh Phong Quan, đi theo hướng Lâm Bình chạy thoát lúc nãy.

...

...

Lâm Bình nín thở nằm bên trong đầm lầy, giảm sự tồn tại của bản thân đến mức thấp nhất, giống như xác của một cây khô vô tình rơi xuống đây, không dám nhúc nhích dù chỉ một chút, như biến bản thân thành một người chết.

“Vèo !”

Ngày sau đó, một tiếng xé gió đánh úp về phía này.

Gần đầm lầy xuất hiện hai tên Thần Vương, phóng ra tinh thần lực rà xoát xung quanh, nhưng vẫn không có phát hiện ra tung tích của Lâm Bình.

“Vượng Thương, lúc nãy ngươi nói là nhìn thấy hắn chạy về hướng này à ?”

Một tên Chân Thần hỏi tên đồng bọn còn lại.

Vương Thượng gật đầu, nói : “Đúng vậy, tuy tên đó chạy trốn thật nhanh, may mà ta nhanh chân trốn vào trong hư không né được trận nổ lúc này, cũng đặc biệt để ý hắn ta, ta thấy hắn chạy về phía bên này !”

“Chúng ta tiếp tục phân công nhau tìm hắn !”

Tiếng nói vừa dút, Vương Thương cùng tên Thần Vương còn lại, biến thành hai tia sáng biến mất ở phía trên đầm lầy.

Bên dưới đầm lầy, mặc dù Lâm bình đã cảm ứng được hai tên Thần Vương kia đã đi xa rồi nhưng anh vẫn không dám nhúc nhích, tiếp tục giả chết, mạnh mẽ kiềm hãm nhịp đập của trái tim, không dám lộ ra bất kỳ tia dị thường nào.

Nhưng trong lòng Lâm Bình lúc nào lại cực kỳ phẫn nộ ! Cực kỳ nghẹn khuất !

Tuy rằng Lâm Bình đã từng trải qua rất nhiều nguy cơ, nhưng lại chưa từng có lần nào giống như hôm nay, bị người đuổi giết đến nổi chạy lên trời không được, chạy xuống đất cũng không xong, cuối cùng chỉ có thể dùng cách này để trốn khỏi sự săn đuổi.

Lâm Bình lúc này thật sự rất muố nổi điên lên giết người, đem ba tên Thần Vương đang truy bắt anh xử lí tại chỗ.

Nhưng Lâm Bình cũng biết rất rõ, nếu đối phương chỉ có một vị Thần Vương thì Lâm Bình có thể cố gắng chống đỡ cơ thể đang bị thương nặng đánh liều một lần, nhưng bên đối phương lại có tận bai vị Thần Vương.

Cho dù Lâm Bình có đang ở trạng thái tốt nhất muốn chạy thoát khỏi đám người này cũng vô cùng khó khăn, còn việc đánh chết đối phương thì căn bản không có khả năng đó.

Càng khỏi bàn đến hiện tại Lâm Bình đang bị thương rất nặng !

Đặc biệt là tổn thương ở tinh thần lực còn đem lại tai họa ngầm rất lớn cho Lâm Bình !

Mối thù ngày hôm nay đành phải đợi ngày sau tính toán !

‘Hy vọng bọn chúng tiếp tục truy đuổi theo hướng khác, truy mãi mà không thấy người liền bỏ cuộc’ Lâm Bình thầm nghĩ trong lòng.

Nhưng mà, thần may mắn không phải lúc nào cũng có thể chiếu cố cho anh.

Lâm Bình lại phát hiện, hai tên Thân Vương mới rời đi lại bay trở về đầm lầy.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!