Lọc Truyện

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

"Tuân lệnh!"

Âu Dương Bá gật đầu đáp.

Trên mặt lộ ra nụ cười gằn.

"Tôi biết cho dù có đánh bại thống lĩnh Âu Dương cũng vẫn sẽ có người không phục."

Nhưng chính vào lúc này Lâm Bình lại mở miệng nói.

Vừa dứt lời, ánh mắt mọi người nhìn Lâm Bình đều thay đổi.

Còn chưa đắng mà cậu đã chắc mình có thể đánh thắng Âu Dương Bá rồi sao ?

Huống chi, thực lực của Âu Dương Bá đủ để xếp vào hạng thứ ba trong sáu vị chân thần đỉnh phong của Thanh Phong Quan, ngay cả Cung Hưng Văn kia nếu thật đánh nhau với Âu Dương Bá thì chưa chắc đã là đối thủ của ông ta.

Hiện tại Lâm Bình lại dám chắc chắn mình có thể đánh thắng Âu Dương Bá sao?

Thật sự là cuồng vọng đến cùng cực!

"Phó tướng Lâm, lời này của cậu là có ý gì?" Âu Dương Bá nhìn về phía Lâm Bình, hai chữ ‘phó tướng’ bị ông ta rít ra từng kẽ răng.

"Nếu hiện tại có ba vị thống lĩnh ở đây, cho dù tôi có đánh thắng thống lĩnh Âu Dương chỉ sợ hai vị thống lĩnh còn lại cũng sẽ không phục, cho nên tôi muốn cùng lúc khiêu chiến cả ba vị thống lĩnh!"

Lâm Bình bình tĩnh nói.

"Cái gì?"

Lâm Bình vừa dứt lời, tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Vừa rồi bọn họ cho rằng, vị phó tướng mới tới này đã đủ cuồng vọng rồi, không nghĩ tới Lâm Bình còn cuồng vọng hơn tưởng tượng của bọn họ!

Anh thật sự cho rằng mình may mắn đánh bại được Cung Hưng Văn thì không thèm coi trọng chân thần đỉnh phong từng chiến đấu trên chiến trường sao?

Giờ phút này, cho dù là người trước đó không có ác cảm quá lớn với Lâm Bình cũng ghét anh tới cực điểm.

Ngay cả Lôi Báo cũng có chút giật mình.

Ông ta đương nhiên biết Lâm Bình đã đột phá đến chân thần đỉnh phong so với cảnh giới chân thần trung kỳ một tháng trước lúc đối chiến với Cung Hưng Văn.

Nhưng muốn một lần khiêu chiến cả ba vị chân thần đỉnh phong có kinh nghiệm chiến đấu phong phú sao?

Đầu óc vẫn bình thường chứ?

Trong dự đoán của Lôi Báo, nếu Lâm Bình có thể đánh bại Âu Dương Bá vậy cũng đủ chứng minh thực lực của Lâm Bình rồi, ông ta sẽ miễn cưỡng tán thành vị phó tướng Lâm Bình này, sẽ không để thuộc hạ bất kính với Lâm Bình, đưa ra mấy yêu cầu thiêu thân gì đó nữa.

Nhưng Lôi Báo lại không nghĩ tới Lâm Bình sẽ cuồng vọng đến trình độ này.

Điều này khiến cho Lôi Báo cũng có chút bất mãn với Lâm Bình, thế này thì sao cậu làm được việc?

"Mọi người đừng vội tức giận." Lâm Bình nhìn thấy hết thái độ của mọi người, rất nhanh lại nói: "Hiện tại tôi một lần khiêu chiến cả ba vị thống lĩnh, nếu tôi thua vậy thì chứng minh tôi không xứng làm phó tướng Thanh Phong Quan, tôi sẽ cuốn gói cút ngay, từ đâu tới thì sẽ quay về nơi đó."

"Hửm?"

Lâm Bình vừa dứt lời lập tức lại khiến vẻ mặt của mọi người thay đổi.

Bọn họ có hơi bất ngờ.

Chẳng lẽ ranh con này tới biên quan này không phải là ý của cậu ta sao? Hiện tại muốn viện cớ thua để có thể trở về tránh cho bị mất mạng tại biên quan?

"Nhưng nếu tôi thắng ba vị thống lĩnh vậy thì từ nay về sau hi vọng chư vị đừng bằng mặt nhưng không bằng lòng với tôi, tương lai phải đồng lòng kề vai chiến đấu!"

Lâm Bình mở miệng lần nữa.

Đồng thời khí thế cả người Lâm Bình cũng có chút thay đổi, không còn ôn hòa giống như trước mà tản mát ra một cỗ khí thế áp bách.

Đây không phải khí thế toát ra vì Lâm Bình đã tăng tiến trên con đường võ học.

Mà bởi vì lúc còn ở Trung Quốc, Lâm Bình từng là tổng chỉ huy quân đội ở biên giới phía Bắc, chỉ huy 80 vạn binh mã, anh có uy nghiêm của một vị đại tướng.

Trên người Lâm Bình tản mát ra uy áp khiến cho Lôi Báo cũng phải cả kinh, ánh mắt nhìn Lâm Bình lại xảy ra một chút thay đổi.

Còn về những người khác thì có được cảm thụ sâu sắc hơn, nhất là Âu Dương Bá đứng gần Lâm Bình, ông ta thậm chí còn sinh ra loại cảm giác không dám bất kính với Lâm Bình.

"Được, nếu phó tướng Lâm có lòng muốn giao lưu vậy thì Âu Dương Bá, Điền Hòa Dự, Đàm Đông, ba người các cậu cùng lên giao lưu với phó tướng Lâm chút đi."

Lúc này, Lôi Báo bỗng nhiên mở miệng.

"Âu Dương Bá, (Điền Hòa Dự, Đàm Đông) tuân lệnh!"

Dứt lời.

Ngoài Âu Dương Bá thì còn có hai người khác đứng lên.

Bọn họ cũng giống Âu Dương Bá đều ngồi ở vị trí gần Lôi Báo nhất ngoài Lâm Bình và vị Thần Vương Dương Khai Thái kia.

Hiển nhiên nơi này rất coi trọng cấp bậc địa vị.

Vị trí được sắp xếp theo thực lực.

"Phó tướng Lâm, mời!"

Âu Dương Bá dùng tay ra hiệu mời.

Lâm Bình cùng Âu Dương Bá đồng thời bay lên trời rời khỏi sân viên này tới một đài luyện võ.

Mà Lôi Báo, Dương Khai Thái, bao gồm cả các chân thần khác cùng với đám người Tần Kiều cũng theo sát phía sau.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!