Lọc Truyện

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

Tiến vào trong sân, Lâm Bình nhìn thấy trong sân đã có hơn mười người ở đó.

Mỗi người đều khoanh chân mà ngồi, ở trước mặt mỗi người đều đặt một cái bàn.

Trên bàn đã sớm chuẩn bị rất nhiều rượu và thức ăn.

Ở vị trí trung tâm trên cùng thì vẫn trống không, hiển nhiên vị trí kia thuộc về Lôi Báo.

Mà trái phải ngay dưới Lôi Báo có hai cái bàn, trong đó có một bàn đã có một ông cụ ngồi.

Lâm Bình dựa theo miêu tả trong tư liệu nhận ra vị này hẳn là một trong các phó tướng của Thanh Phong Quan, Thần Nguyên Cảnh Thần Vương - - Dương Khai Thái!

Mà bàn còn lại thì vẫn trống không.

"Không phải có hai vị Thần Vương sao? Sao chỉ có một vị ở đây?"

Lâm Bình thầm nghĩ trong lòng.

Nhưng Lâm Bình cũng không nghĩ nhiều, vị Thần Vương còn lại chắc đang đi tuần bên ngoài.

Dù sao không thể có chuyện tất cả các cường giả đều chạy tới đây để liên hoan được.

Đương nhiên còn một loại khả năng khác đó chính là như đám người Tần Kiều nói, vị Triệu Thiên Lăng tính tình thẳng thắn cảm thấy Lâm Bình không xứng làm phó tướng Thanh Phong Quan cho nên ngay từ đầu đã không muốn tiếp đãi anh.

...

...

Đợi đến lúc Lôi Báo đẩy cửa bước vào, trong khoảng thời gian ngắn ánh mắt mọi người đều vượt qua Lôi Báo rơi vào trên người mấy người Lâm Bình.

Thấy thế.

Lôi Báo kéo Lâm Bình đi đến giới thiệu với mọi người: "Chư vị, vị này chính là phó tướng thứ ba mới đến nhậm chức tại Thanh Phong Quan chúng ta tên Lâm Bình."

"Tại hạ Lâm Bình đến từ Thương Huyền xin chào các vị chiến hữu!"

Lâm Bình ôm quyền.

Nói xong!

Một số người gật đầu mỉm cười với Lâm Bình xem như bày tỏ hoan nghênh.

Nhưng phần còn lại sau khi nhìn thấy Lâm Bình thì đều thất vọng, thậm chí còn có người chẳng thèm tỏ thái độ với Lâm Bình mà coi anh thành không khí.

Thấy một màn này.

Lâm Bình đã sớm đoán được cho nên cũng không tức giận.

"Lâm lão đệ, mời ngồi bên này."

Lôi Báo có vẻ cũng không bất ngờ về chuyện này, giới thiệu xong ông ta dẫn Lâm Bình đến vị trí còn trống bên phải phía dưới ông ta.

Nhưng mà.

Còn chưa đi đến chỗ ngồi thì đã có người mở miệng: "Lôi tướng quân, tôi không phục!"

Người nói chuyện là một người đàn ông để râu quai nón, xem tuổi tác thì chắc cũng không nhỏ.

Lâm Bình biết người này chính là một trong những thống lĩnh của Thanh Phong Quan, chân thần đỉnh phong Âu Dương Bá!

"Cậu không phục cái gì?"

Lôi Báo thu lại nụ cười trên mặt, trầm giọng nói.

"Nếu Thanh Phong Quan chúng ta cần thêm một vị phó tướng mà cung Thương Huyền không thể phái đến một vị Thần Vương đại nhân thì cũng thôi, đại khái có thể chọn ra một vị cường giả từng trải qua sinh tử, từng chiếm giết vô số các cường giả của dị giới, có kinh nghiệm dày dặn trông số cả thống lĩnh của Thanh Phong Quan chúng ta cũng được mà."

"Kết quả, cung Thương Huyền lại phái đến một tên nhóc chưa từng ra chiến trường để đảm nhiệm chức phó tướng, Âu Dương Bá tôi là người thứ nhất không phục!"

Âu Dương Bá không thèm nhìn Lâm Bình mà nhìn Lôi Báo nói

Trước đó lúc Vu Hữu Vệ ‘gian xảo’ lấy của Lâm Bình 1000 điểm cũng từng nói Lâm Bình không có thẻ điểm cho nên đã cho Lâm Bình một cái trước mặt mọi người.

Chuyện này chứng minh điều gì?

Mọi người ở Thanh Phong Quan đều thấy rõ ràng cho tới bây giờ Lâm Bình chưa từng ra chiến trường, nếu không không có khả năng ngay cả một cái thẻ tích để cũng không có.

"Cậu muốn làm gì?"

Lôi Báo khẽ híp mắt, trầm giọng nói.

"Tôi muốn khiêu chiến cậu ta, nếu như ngay cả tôi mà cũng không thắng nổi ậy thì có tư cách mà đảm nhiệm chức phó tướng của Thanh Phong Quan? Muốn coi tính mạng của anh em tôi thành trò đùa, thành bàn đạp cho cậu ta tích góp công lao, thăng quan tiến chức sao?"

Âu Dương Bá trực tiếp đứng lên nói.

Hiển nhiên theo bọn họ thì sở dĩ Lâm Bình có thể được cung Thương Huyền phái tới đảm nhiệm chức phó tướng Thanh Phong Quan là để dát vàng cho mình.

"Vớ vẩn!"

"Ngồi xuống cho tôi!"

Lôi Báo dường như có chút tức giận, quát một tiếng trách cứ.

"Lôi tướng quân, tôi kính trọng ngài, mệnh lệnh của ngài tôi có thể chấp hành vô điều kiện, ngài bảo tôi ngồi xuống thì tôi sẽ ngồi nhưng cho dù tôi ngồi xuống thì tôi cũng không phục."

"Tâm không phục, miệng cũng không phục!"

Âu Dương Bá nói.

Lôi Báo quay đầu cười nhìn Lâm Bình: "Lâm lão đệ, mặc kệ cậu ta, qua đây ngồi đi."

Nói xong liền kéo Lâm Bình đến vị trí bên phải ngay dưới ông ta.

Trong lòng Lâm Bình sao có thể không hiểu, đừng thấy Lôi Báo cười hề hề,thái độ hết sức thân thiện mà nhầm, cực hiển nhiên Lôi Báo cũng không phải muốn thật sự ngăn cản Âu Dương Bá khiêu chiến anh.

Bằng không Lôi Báo đã không có thái độ này rồi.

Một vị Thần Vương, còn là một vị Nguyên Đan Cảnh Thần Vương nếu thật sự tức giận chỉ khí thế toát ra cũng đủ khiến cho Âu Dương Bá không dám nói thêm một chữ nữa.

Huống chi trước khi tiến vào đây Lôi Báo từng nhắc nhở Lâm Bình là bảo anh ra tay chấn nhiếp đám người này mà.

Hiển nhiên Lôi Báo cũng muốn nhìn xem thực lực của Lâm Bình.

Nếu Lâm Bình thật sự đi theo Lôi Báo đến vị trí kia ngồi xuống, có lẽ Lôi Báo cũng không nói thêm gì, dù sao ông ta cũng là vị tướng cao nhất của Thanh Phong Quan, cần phải suy xét đến mệnh lệnh của cung Thương Huyền bên kia.

Nhưng sau đó thái độ của Lôi Báo đối với Lâm Bình có còn thế này nữa hay không thì khó nói rồi.

Ít nhất ở trong lòng Lôi Báo tất nhiên cũng sẽ có suy nghĩ giống như Âu Dương Bá.

"Lôi sư huynh, nếu tôi là bọn họ thì tôi cũng sẽ không phục, mong Lôi sư huynh cho phép tôi cọ sát với một họ vài trận."

Lâm Bình nói.

Dù sao đây cũng đang ở biên quan, thân phận hiện giờ của Lâm Bình chính là biên quân Thanh Phong Quan mà Lôi Báo thì là vị tướng cao nhất của Thanh Phong Quan cho nên đương nhiên anh phải xin chỉ thị của Lôi Báo rồi.

Lâm Bình coi như đã rất nể mặt Lôi Báo.

"Lâm lão đệ, cậu đã suy nghĩ kỹ chưa?"

Nghe vậy, trên mặt Lôi Báo tỏ vẻ lo lắng, nhưng trên thực tế trong lòng Lôi Báo cũng rất cao hứng.

Chính như Lâm Bình nghĩ, một màn vừa rồi cũng đạt được sự đồng ý của ông ta.

Nếu không có cho Âu Dương Bá 10 lá gan, Âu Dương Bá cũng không dám làm như vậy, nếu không đồng nghĩa với việc ông ta đã làm mất thể diện của vị tướng đứng đầu Thanh Phong Quan này, chứng minh ông ta không quản được cấp dưới, không quản được binh lính của mình.

"Nghĩ kỹ rồi!"

Lâm Bình bình tĩnh nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!