Lọc Truyện

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

Bên trong lò luyện đan.

Những dược lực đếm không hết này, tràn ngập khắp không gian.

Thậm chí, nó đặc đến mức hóa thành chất lỏng, ở bên trong lò luyện đan hình thành nên một dòng chất lỏng đang sôi sục, lúc này Lâm Bình đang ngồi ở trên đó trông giống như đang tắm thuốc vậy.

Nhưng mà.

Không phải là hưởng thụ.

Biểu cảm trên mặt của Lâm Bình lộ ra vẻ thống khổ.

‘Tuy rằng không biết tên Hư ảnh kia muốn làm cái gì nhưng mà đây là cơ hội ngàn năm có một, thế nhưng mình đã chuẩn bị tốt tất cả mọi thứ hết cả rồi, chỉ cần tiếp theo làm từng bước một là có thể rèn ra được ngọc cốt rồi.’

Tuy rằng thống khổ nhưng ý thức của Lâm Bình vẫn còn thanh tỉnh, Lâm Bình thầm nghĩ trong lòng.

Lúc trước anh đã hoài nghi Nam Cung Tiên Nhi có được ngọc cốt.

Nhưng mà ngọc cốt của Nam Cung Tiên Nhi cũng không được hoàn chỉnh.

Thông qua việc tiếp xúc về sau, Lâm Bình phát hiện cho dù trên người Nam Cung Tiên Nhi có được ngọc cốt, thì nhiều lắm cũng là nằm ở hai chân thậm chí có thể chỉ làm bên trên đùi phải là rèn ra được ngọc cốt.

Thật sự muốn rèn ra ngọc cốt thì cần dùng đến những nguyên liệu phụ trợ, nhưng nếu muốn kiếm được toàn bộ là một chuyện cực kỳ khó khăn.

Mà muốn sưu tập đầy đủ được những tài liệu này thì không phải là chuyện một sớm một chiều mà hoàn thành được.

Muốn thành công rèn ra ngọc cốt, còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố khác nữa.

“Cơ thể con người có tất cả 206 cái xương, chúng kết nối liên tiếp nhau tạo thành khung xương người – đó là bộ xương mà chúng ta thường thấy.”

“Bộ xương này chia thành ba bộ phận lớn lần lượt là xương sọ, xương thân thể, cuối cùng là xương tứ chi.”

“Trong đó, xương sọ có 29 cái, xương thân thể có 51 cái, và xương tứ chi gồm 126 cái.”

“Việc rèn luyện xương sọ là nguy hiểm nhất, rèn luyện xương thân thể cũng là cực kỳ khó khăn, có thể là bắt đầu từ tứ chi trước …”

Lâm Bình thầm nghĩ trong lòng.

Cuối cùng anh đưa ra quyết định này.

Quyết định trước hết bắt đầu bên đùi phải, từng chút từng chút một đi rèn luyện bộ xương, đợi đến lúc rèn luyện thành công tất cả bộ xương rồi lại lần nữa biển đổi theo tuần hoàn để rèn luyện cốt tủy.

Đợi đến lúc việc rèn luyện bộ xương được hoàn thành thì đó là biểu hiện chút thành tựu của ngọc cốt.

Rèn luyện xương tủy hoàn thành thì gọi là ngọc cốt đại thành, đương nhiên, cũng có thể là cấp độ viên mãn.

Mà sau khi ngọc cốt đạt được viên mãn, thì đối với sự tăng phúc cho lực lượng là vô cùng lớn nhưng tác dụng lớn nhất của ngọc cốt không phải là gia tăng lực lương cho bản thân.

Giống như xương tủy của người bình thường là có chức năng tạo ra máu, miễn dịch và phòng ngự, nhưng ngọc cốt lại có thể không ngừng cung cấp cuồn cuộn lượng sinh cơ, có thể giữ cho cơ thể luôn ở trạng thái đỉnh phong vĩnh viễn.

Thậm chí lúc mà ngọc cốt đạt được viên mãn, cho dù thân thể bị hủy diệt đến mức chỉ còn có khung xương nhưng chỉ cần tinh thần lực không bị diệt đi thì có thể sống lại lần thứ hai.

Những thứ thuốc kia đã được Lâm Bình dẫn dắt chuẩn bị bắt đầu từ xương ngón chân phải đi vào, lúc rèn luyện cứ từng chút từng chút một cẩn thận mà làm là được.

Một giọng nói hơi bất mãn truyền vào tai của Lâm Bình.

“Rèn luyện kiểu này thật không biết đến năm tháng nào mới luyện thành công được, bản đế cũng không có quá nhiều kiên nhẫn như vậy với cậu đâu.”

Nghe như vậy, Lâm Bình biết là không ổn.

Vì giọng nói đó đến từ Hư ảnh.

Tuy rằng Lâm Bình còn chưa bắt đầu rèn luyện bộ xương, nhưng Lâm Bình cũng biết được dù là đang ở bên trong lò luyện đan này có rất nhiều các thứ thuốc, không thiếu thốn bất cứ nguyên liệu nào, nhưng nếu muốn luyện xong tất cả bộ xương thì ít nhất cũng phải hao phí hết thời gian bảy tuần bốn mươi chín ngày.

Thời gian này là còn chưa tính đến việc rèn luyện xương tủy.

Nếu mà còn rèn luyện xương tủy nữa thì thời gian tốn đến ít nhất là hơn gấp đôi, thậm chí là cả gấp ba lần thời gian đó.

Nhưng đây mới là chính đạo.

Và cũng là phương pháp an toàn nhất.

Một khi có điều gì sai lầm xảy ra thì còn có cơ hội để mà cứu vãn lại một đường sống.

Dù sao thì ai cũng không có khả năng một phát làm xong như những siêu cấp truyền kỳ trong huyền thoại sử sách được.

Muốn trong khoảng thời gian sớm nhất luyện xong ngọc cốt thì cũng không có khả năng.

Trước đây Lâm Bình có nghe Ba Đen nói qua về việc cường giả tu luyện được ngọc cốt đến mức viên mãn tiêu phí thời gian rất lớn, nó nghe nói đến cũng cần ít nhất mấy trăm năm hơn mới có thể chính thức luyện được toàn bộ xương trong cơ thể thành ngọc cốt.

Làm không hẳn hoi thì ngược lại thời gian còn lâu hơn nữa.

Với thời gian mấy trăm ngày mà có thể luyện thành ngọc cốt thì dù cho ở lịch sử võ đạo ghi chép lại cũng có thể xem là cực kỳ nhanh rồi.

Nhưng mà dù là như thế thì cũng khiến cho cái Hư ảnh kia cực kỳ bất mãn.

Trong nháy mắt Lâm Bình lập tức cảm thấy không ổn.

Bên trong lò luyện đan, tất cả các dược lực bỗng nhiên trong nháy mắt bao vây lấy Lâm Bình, xâm nhập vào tinh thần và thể xác của Lâm Bình, xuyên qua huyết nhục xuyên thẳng đến tận xương cốt.

“Đồ điên!”

“Mẹ bà nó, sao ông đây lại gặp phải một kẻ điên thế này!”

Lâm Bình trực tiếp mở miệng chửi tục.

Anh biết Hư ảnh muốn làm cái gì.

Tất nhiên là đang ép anh một cách mạnh mẽ hấp thu dược lực và hạn chế thời gian rèn luyện xương cốt toàn thân.

Bao gồm luôn cả phần xương sọ ở bên trong.

Đây quả nhiên là việc lần đầu tiên anh nghe thấy.

Đồng thời, cái chuyện rèn luyện toàn bộ xương cốt này không phải Lâm Bình chưa từng hỏi qua Ba Đen, nhưng Ba Đen lúc ấy nhìn anh với vẻ mặt cười lạnh: “Rèn luyện đồng thời toàn bộ xương cốt, hơn nữa còn là bên trong xương sọ? Cho dù là vội vàng muốn đi chết cũng không cần phải chọn cách chết này chứ.”

Đương nhiên là cười lạnh rất nhiều nhưng Ba Đen còn có nói điều này nếu có thể tồn tại trên mặt lý luận mới tính.

Ba Đen luôn làm việc theo một quy tắc là không có gì là tuyệt đối.

Đối với cái nhìn của nó, chỉ khi có tiền lệ, đã được nhắc tới trong sử sách thì mới có thể làm được, nếu theo từ xưa đến nay mà không có ai làm được, vậy thì có thể nói rõ là chưa từng xuất hiện. Vậy thì đó là việc không có một chút sức thuyết phục nào cả. Nhưng nếu có người làm ra được thì lại không có nghĩa là không thể.

Lâm Bình kinh hãi vô cùng.

Chỉ có thể nhanh chóng luyện hóa hết số dược lực này, luyện đến tận bên trong xương, sau đó thông qua dược lực mà đi rèn luyện xương cốt.

Nếu theo như kế hoạch làm việc của Lâm Bình, thì trước tiên anh sẽ dùng một ngón tay để mà thử từng chút một từng chút một để có thể so sánh kết quả và nắm chắc có thể thành công hay không.

Nhưng mà hiện tại, trong lòng Lâm Bình không có một chút chắc chắn nào cả.

Sơ ý một cái là tất cả đều có thể thất bại.

Toàn thân xương cốt của anh cũng có thể bị hủy.

Mang đến sự thống khổ trước nay chưa từng có.

Trong nháy mắt thì ý thức của Lâm Bình còn kém chút nữa là bị chôn vùi.

“Kiên trì!”

Lâm Bình cắn răng.

Hai mắt trở nên một màu đỏ thẳm.

Hiển nhiên, nỗi thống khổ mà Lâm Bình phải chịu vượt xa sức tưởng tượng của người bình thường.

Mà cùng với những nguy hiểm đi kèm theo đó thì cũng là dễ hiểu.

Biên giới Thương Lan, sự sụp đổ của sáu quặng mỏ lớn tại khu mỏ cổ xưa, mười gia tộc lớn, ba vùng đất xưa, và chuyện thăm dò mảnh không gian dưới lòng đất đã gây ra một trận sóng gió lớn cho cả biên giới Thương Lan.

Chuyện này cũng đã nhanh chóng truyền đến tai của những biên giới khác.

Dẫn tới sự chú ý của không ít cường giả, họ đã bắt đầu tìm đến biên giới Thương Lan để nhìn xem tình huống, có thể có được cơ duyên nào hay không.

Nhưng mà, cuối cùng, Đông Bá Vương cũng với Kì Vương đã ra mệnh lệnh, ngoại trừ một số người ra, những người còn lại đều phải rút khỏi đây, không được để những người đang đợi đặt chân vô tòa không gian này.

Bao quát cả mười gia tộc lớn, người của ba vùng đất xưa, đại bộ phận đều được sắp xếp để rời khỏi tòa không gian này.

Khiến cho mọi người đều đoán.

Nhưng sau đó, có người phát hiện có tôn giả rời khỏi Trung Châu, trực tiếp hướng về biên giới Thương Lan.

Lại dẫn tới rất nhiều phán đoán.

Trung tâm thành cổ.

Tế đàn.

Lúc này, không có ai khác ngoài Đông Bá Vương, Kì Vương, cùng với một ít người của mười gia tộc lớn, ba vùng đất xưa cùng với nô lệ quặng mỏ cấp Chân Thần, còn có thêm một bóng người.

“Đông Bá Khâu (Kỳ Hồng Ảnh) kính chào Minh Huân.”

Sau khi nhìn thấy người nọ, Đông Bá Vương và Kì Vương đều cúi mình hành lễ.

Mười gia tộc lớn, ba vùng đất xưa, hay là nô lệ quặng mỏ cấp Chân Thần cũng đều hành lễ theo và không dám nhìn thẳng phía trước.

Người được xưng là “Minh Huân” quơ quơ tay ý bảo mọi người miễn lễ.

Ánh mắt quan sát và đánh giá tế đàn cùng với khu vực xung quanh.

Vẻ mặt rất nhanh trở nên trầm trọng hơn rất nhiều.

“Minh Huân, bên trên tế đàn là đế khí?”

Đông Bá Vương tiên phong mà hỏi.

“Bán đế khí.”

Minh Huân trả lời thẳng.

“Vậy…” Đông Bá Vương cùng với Kì Vương hai người đều hiện lên nét vui vẻ trên mặt, nếu có thể đạt được một kiện bán đế khí vậy đối với cả lục địa Di Lạc, tuyệt đối là một chuyện tốt.

Tuy rằng không tới được tay của bọn họ nhưng điều này cũng sẽ làm tăng sức mạnh của lục địa Di Lạc.

Phải biết rằng, toàn bộ lục địa Di Lạc, có thể sở hữu vũ khí cấp bậc bán đế khí chỉ lác đác không được vài người.

“Đi!”

Tuy nhiên, không đợi Đông Bá Vương và Kì Vương nói thêm gì, Minh Huân bỗng lên tiếng nói.

Cùng lúc vừa nói, bàn tay lớn của Minh Huân nắm lấy một số người rồi dẫn đầu hướng về bên ngoài mà đi.

Hai người Đông Bá Vương cùng Kì Vương mặc dù có chút không hiểu rõ.

Nhưng phản ứng cũng không hề chậm chạp, khi nghe được chữ “đi” và thời điểm dẫn người ra khỏi đây, hai người bọn họ cũng không có bất cứ do dự gì, ngay lập tức cũng ra tay tự mang theo vài người chạy về phía bên ngoài.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!