Lọc Truyện

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

Nếu Hư ảnh này nói vậy, Lâm Bình không nghi ngờ tính chân thật của nó.

Nhưng Lâm Bình cũng hoài nghi động cơ của gã.

Gã tốt bụng vậy sao?

Tự dưng tặng cho mình cơ duyên để rèn cơ thể Ngọc cốt?

Trừ khi đầu óc Lâm Bình thật sự bị lừa đá chứ không sao có thể tin lời gã được chứ.

“Đúng vậy, cậu chỉ cần ở cạnh Huyết Hồn Thụ, không chỉ có thể có được cơ hội rèn thành cơ thể Ngọc cốt mà nếu Huyết Hồn Thụ vui vẻ thì đương nhiên nó sẽ dùng sức mạnh của nó chữa trị hoàn toàn tổn thương cho kim thân của cậu.”

Hư ảnh lại thản nhiên nói.

“Hậu bối đã hiểu.”

Lâm Bình nhẹ nhàng gật đầu, tỏ vẻ vô cùng lo sợ.

“Nếu thế, vậy tôi sẽ tranh thủ tặng cậu cơ duyên rèn giũa Ngọc cốt khi một chút tiếc hận này còn chưa hoàn toàn mất đi.”

“Sau này, cậu phải đối xử tốt với Huyết Hồn Thụ đấy.”

Dứt lời, Hư ảnh lập tức vung tay lên.

Đột nhiên.

Lâm Bình cảm thấy một luồng sức mạnh bắt đầu bao phủ lấy mình.

‘Có điên mới tin ông đấy!’

Trong lòng Lâm Bình hừ lạnh.

Hư ảnh nói có cơ duyên Ngọc cốt, Lâm Bình cảm thấy chưa chắc là nói dối nhưng có lẽ mục đích của gã không phải chỉ đơn giản tặng mình một cơ duyên muốn mình ở cạnh Huyết Hồn Thụ.

Khoảnh khắc cảm nhận được luồng sức mạnh kia đang đến, bao gồm cả của mình.

Lâm Bình đã có chuẩn bị nên anh nhanh chóng sử dụng Thang thông thiên, một khi không gian vỡ vụn thì anh sẽ rời khỏi đây, thậm chí chẳng màng tới Huyết Hồn Thụ.

Nhưng.

Dường như Hư ảnh đã chuẩn bị sẵn.

“Ban cho mi cơ duyên mà mi không muốn, cứ muốn trở mặt vậy à?”

Hư ảnh khẽ nói.

Lâm Bình bất chợt cảm thấy một sức mạnh không buông tha anh, bao phủ lấy anh muốn đưa anh đến một nơi khác.

“Thần ma biến!”

“Đại thành kim thân!”

“Long hổ chi lực!”

“Bổn nguyên kim thân chiến thần quyền!”

“Côn Bằng phủ ý!”

...

Lâm Bình nhanh chóng bộc phát.

Triển khai sức mạnh tối đa nhất của mình.

Dưới sự bùng nổ hoàn toàn của Lâm Bình, nguồn sức mạnh cuốn lấy anh bỗng chốc bị nứt ra một đường.

Lâm Bình bắt lấy cơ hội này.

Trong nháy mắt, anh lách người thoát ra.

“Gì chứ?”

Hư ảnh hơi kinh ngạc.

Đương nhiên tình hình này nằm ngoài dự đoán của gã.

Thế nhưng.

Ngay sau đó, đôi mắt Hư ảnh đột nhiên lóe sáng.

Gã không chỉ không tức giận.

Dường như trên môi còn nở nụ cười nhạt.

Theo cái quơ tay của Hư ảnh, một sức mạnh khủng khiếp hơn nữa lại lập tức cuốn lấy Lâm Bình.

Sắc mặt Lâm Bình biến đổi.

“Phá...!”

Lâm Bình không kịp suy nghĩ thì chín thanh phá kiếm liên tục xuất đòn, lại tạo ra một lỗ hổng khác trong nguồn sức mạnh đang kéo lấy Lâm Bình.

Lâm Bình vui mừng.

Nắm lấy cơ hội.

Anh nhanh chóng phát huy Thang thông thiên, ngay khi Lâm Bình sắp nhảy thẳng qua Thang thông thiên vào thông đạo không gian.

Vậy mà.

“Phá kiếm?”

Sau khi Hư ảnh thấy vậy thì hơi sững sờ.

Cuối cùng gương mặt bắt đầu tỏ vẻ bất mãn.

Dĩ nhiên rồi.

Qua hai lần không thành công liên tiếp thì gã thật sự cảm thấy rất không hài lòng.

Kết quả là.

Hư ảnh lại ra tay.

Thông qua Thang thông thiên, Lâm Bình nhảy vào lối đi không gian nhưng nó đột nhiên bị phá hủy như vừa bị một bàn tay khổng lồ chặt đứt, Lâm Bình lại trở về không gian này.

Lâm Bình thầm hoảng sợ tột cùng.

Anh đã dùng mọi thủ đoạn nhưng đều bị đánh tan trong phút chốc.

“Cậu nên ngoan ngoãn đi tu luyện Ngọc cốt đi!”

Giờ phút này, giọng nói của Hư ảnh lại rơi vào tai Lâm Bình.

Sau đó.

Lâm Bình cảm thấy trời đất đảo lộn, không thể kiểm soát được bản thân mình.

Tuy nhiên cảm giác này chỉ kéo dài không đến một giây.

Cảm giác khó chịu đó thoáng biến mất.

Lâm Bình cũng cảm thấy dường như mình đang rơi xuống một khoảng không nào đó.

Bốn phía hoàn toàn đen đặc.

Chỉ có ánh sáng chiếu xuống từ trên đầu mà thôi.

Bây giờ nom anh như đang bị nhốt trong một cái thùng vậy!

Tuy Lâm Bình đang hoảng sợ nhưng anh nhanh chóng khiến bản thân bình tĩnh lại. Anh nôn nóng quan sát xung quanh, đồng thời cũng đang suy nghĩ đối sách.

Hiển nhiên, anh không thể chống lại nổi Hư ảnh này.

Nhưng vào lúc này.

Lâm Bình chợt cảm thấy trên đầu bỗng có nhiều thứ rơi xuống.

Lâm Bình lập tức tránh qua.

Cùng lúc đó, có một mùi hương thoang thoảng khiến Lâm Bình cảm thấy khỏe khoắn hơn rất nhiều.

“Đây là... cỏ Ngọc Tâm trưởng thành?”

Lâm Bình thầm kinh hãi.

Nhận ra được thứ gì đang rơi xuống.

Cỏ Ngọc Tâm chủ yếu dùng để rèn Ngọc cốt, là một bảo vật trời đất ban cho nên cực kỳ quý hiếm.

Ban đầu sau khi lấy được phương pháp rèn Ngọc cốt ở vùng biển Loạn Ma thì Lâm Bình từng tìm kiếm một vài bảo vật cần có để rèn Ngọc cốt, nhưng cỏ Ngọc Tâm lại chưa từng xuất hiện trên vùng biển Loạn Ma.

Lâm Bình không ngờ hôm nay có thể thấy được nó.

“Chẳng lẽ, gã kia thật sự muốn mình rèn luyện Ngọc cốt sao?”

Lâm Bình thầm nghĩ.

Trước đây, anh đã hoài nghi chuyện Hư ảnh nói ban cho anh cơ duyên rèn cơ thể Ngọc cốt không hẳn là bịa đặt.

Bây giờ quả nhiên là thật.

Thế nhưng, động cơ của gã chắc chắn không giống như những gì gã đã nói.

Tiếp theo.

Lại có thêm các loại nguyên liệu được ném vào cái thùng này.

Lâm Bình đã thử thoát ra bằng cửa động bên trên nhưng không thành công, phía trên như có một vách tường cản trở Lâm Bình.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!