Lọc Truyện

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

Lâm Bình cảm nhận được trong không gian khởi nguyên, bất kể là cây trường thương trước kia, hay là những giọt máu vừa mới thu vào trong không gian khởi nguyên, đều không ảnh hưởng gì đến không gian khởi nguyên của mình.

Ngược lại bị Vạn Linh Huyết Châu bắt đầu hấp thu như thức ăn.

Tâm trạng của Lâm Bình rất tốt.

Vốn dĩ Lâm Bình còn đang cân nhắc xem làm sao để dần dần hoàn thiện Vạn Linh Huyết Châu.

Dù sao, Lâm Bình cũng không thể cứ giống Huyết Ma thật sự đi bày đại pháp Vạn Linh Huyết Tế, giết hại vô số cường giả rồi dùng máu của bọn họ để tế luyện Vạn Linh Huyết Châu được.

Mà lúc này, Lâm Bình phát hiện hình như anh đã tìm được phương pháp rồi.

Chỉ cần anh có thể liên tục không ngừng thu gom máu của các cường giả thì cũng có thể từ từ hoàn thiện Vạn Linh Huyết Châu.

Anh cũng không quản được nhiều như vậy.

Chỉ cần cung cấp máu là được, Vạn Linh Huyết Châu có thể tự động hấp thu.

Lúc này, Lâm Bình đã phát hiện, vết máu khô màu nâu sẫm dính trên cây trường thương được coi như là thần khí trong không gian khởi nguyên của mình gần như đã biến mất, hiển nhiên là đã bị Vạn Linh Huyết Châu hấp thu rồi.

Ngay cả số máu anh vừa mới thu vào hiện giờ cũng đang dần dần bị Vạn Linh Huyết Châu hấp thu.

Vạn Linh Huyết Châu thật giống như là một đứa trẻ ăn không đủ no vậy.

Mà tới lúc này, Lâm Bình cũng rõ ràng cảm nhận được, Vạn Linh Huyết Châu đang dần xảy ra một chút thay đổi.

"Nếu có thể thật sự hoàn thiện Vạn Linh Huyết Châu này, đến lúc đó nó có thể phát ra uy lực khủng bố thế nào đây?"

Trong lòng Lâm Bình có chút chờ mong.

Trước kia, Lâm Bình vẫn cực kỳ bài xích những vật tà ác giống như Vạn Linh Huyết Châu.

Bao gồm cả Yêu Đao "Thị Huyết" kia, Lâm Bình cũng đều không thích.

Nếu không phải vì uy lực của Yêu Đao mạnh, Lâm Bình căn bản không muốn mang nó theo trên người.

Nhưng tới hiện giờ, quan niệm của Lâm Bình đã dần trở nên thay đổi.

Bất kể là Vạn Linh Huyết Châu, hay là Yêu Đao, tuy nó đều là tà vật, nhưng chỉ cần anh có thể khống chế nó, đừng để giống như Huyết Ma không từ thủ đoạn, vậy thì chúng nó sẽ trở thành cách giúp anh có thể để tăng sức chiến đấu.

Ngay tại lúc Lâm Bình đang vui sướng.

Ở trung tâm thành cổ bỗng nhiên truyền đến một tiếng hét thảm.

"Đi, đến xem thử."

Lúc này Lâm Bình nói với đám người Tần Kiều.

Sau đó hóa thành một luồng ánh sáng hướng tới trung tâm thành cổ.

Đám người Tần Kiều cũng không do dự, trong lòng vừa cảnh giác đồng thời cũng vừa theo sát ngay sau Lâm Bình.

Dù sao, tuy không biết Lâm Bình lấy đi số máu kia là để làm gì, nhưng Lâm Bình cũng coi như đã có chút thu hoạch rồi.

Mà mấy người bọn họ đến bây giờ vẫn chưa có thu hoạch gì.

Nếu đến lúc rời khỏi thành mà vẫn không có thu hoạch được gì, vậy thì lần này bọn họ sẽ gặp nguy hiểm, nhóm đầu tiên tiến đến thăm dò thành cổ cũng không còn ý nghĩ như cũ nữa.

... ...

... ...

Đương lúc Lâm Bình vọt đến phía phát ra tiếng kêu thảm thiết kia đồng thời cũng phát hiện, vị Chân Thần hậu kỳ của nhà họ Hoắc kia lại đang điên cuồng chạy đến phía bên này của bọn họ.

Mà ở nơi xa còn có một người cũng đang vọt ra từ một tòa cung điện cũng coi như là được bảo tồn hoàn hảo.

Lâm Bình nhận ra, người nọ chính là người của một trong ba vùng đất cổ xưa, Chân Thần của động Linh Khư.

Nhưng trên mặt của vị Chân Thần của động Linh Khư kia lại mang theo vẻ hoảng sợ, vừa mới lao ra được nửa người.

Bỗng nhiên.

Ông ta như bị cái gì đó quấn chặt lấy.

Cả người thoáng chốc lại bị kéo ngược trở về.

Ngay sau đó, trong cung điện lại truyền ra một tiếng hét thảm.

Nhưng cũng chỉ có một tiếng.

Sau đó mọi thứ liền im bặt.

"Sao lại thế này?"

Theo tiếng mà tới không chỉ có mình Lâm Bình mà những người khác cũng vô cùng hoảng sợ nhìn thấy, bọn họ cảnh giác cao độ, không dám đến gần.

"Làm sao thế?"

Lâm Bình ngăn cản vị Chân Thần hậu kỳ nhà họ Hoắc kia lại, dò hỏi.

Mà vị Chân Thần hậu kỳ nhà họ Hoắc kia cũng không phải ai khác, mà chính là Hoắc Minh Nhật mà Lâm Bình đã từng gặp trước đó.

Hoắc Minh Nhật thấy là Lâm Bình thì vội dừng lại.

Trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Anh ta biết Lâm Bình có kim thân đại thành, thậm chí có thể đánh bị thương Chân Thần Đỉnh Phong Ngô Vũ Nhai - tộc trưởng của gia tộc họ Ngụy.

Có thể nói là một người cực mạnh trong 20 người của nhóm đầu tiên thăm dò thành cổ này.

Còn mạnh hơn cả Nam Cung Tiên Nhi!

"Bên... Bên trong cung điện kia có, có, có rất nhiều oán linh, bọn chúng tụ tập thành một đống để bảo vệ một cái cây non, lúc mấy người chúng tôi liên hợp đi vào thăm dò, vừa đối mặt với chúng liền chết mất hai người."

"Tôi cùng với Chu Côn động Linh Khư vọt ra ngoài, nhưng mà, thực lực của Chu Côn không bằng tôi, tốc độ cũng không đuổi kịp tôi, bị chậm vài bước."

"Vừa rồi, người bị kéo vào trong động phát ra tiếng kêu thảm thiết chính là Chu Côn của động Linh Khư."

Hoắc Minh Nhật mang theo vẻ mặt hoảng sợ, khẩn trương nói.

"Những oán linh này đều có thực lực rất mạnh, nhưng đáng sợ nhất ngược lại không phải những oán linh này, mà là cái cây non cao một thước kia, nó... nó có thể hút máu người, hút đến cạn cả Chân Thần."

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!