Lọc Truyện

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

Không chỉ Lâm Bình, mà ngay cả Ngô Vũ Hải và Ngô Vũ Nhai, bao gồm Nam Cung Tiên Nhi và Nam Cung Thanh Huyền, đều nhìn Hoắc Viễn Uy bằng ánh mắt có chút nói không nên lời.

Ý tứ đó thật rõ ràng, ông không cần mặt mũi nữa sao?

Mặc dù Lâm Bình đang mặc đồ của nhà ông, nhưng điều đó có thể chứng minh rằng anh có quan hệ mật thiết với nhà họ Hoắc của ông hay sao?

Thật sự cho rằng đám người bọn họ là kẻ ngốc, ai mà lại không đoán ra được, sở dĩ Lâm Bình mặc quần áo nhà họ Hoắc của ông là để che giấu thân phận của mình?

Trên mặt Hoắc Viễn Uy vẫn mang ý cười, làm ngơ trước ánh mắt không nói nên lời lại có phần xem thường của người khác.

Tóm lại, tôi không thấy xấu hổ.

"Người anh em, không biết cậu từ nơi nào tới?" Nắm đấm đặt ở sau lưng của Ngô Vũ Nhai đang được bao bọc trong một luồng ánh sáng màu xanh, đang không ngừng hồi phục lại thương tích ở trên đó. Đồng thời, Ngụy Vô nhai nhìn Lâm Bình, một lần nữa hỏi lại.

"Anh ta…" Nghe thấy Ngô Vũ Nhai hỏi lại lần nữa, Nam Cung Thanh Huyền vốn muốn mở miệng, một lần nữa nhấn mạnh rằng Lâm Bình là người nhà Nam Cung bọn họ, là người khai thác mỏ cổ Thái Khư.

Tuy nhiên, khi Nam Cung Thanh Huyền vừa cất tiếng liền bị Nam Cung Tiên Nhi ngăn cản. Nháy mắt ra hiệu cho anh ta trước tiên tạm dừng lời.

Nam Cung Tiên Nhi cũng rất hiếu kỳ, Lâm Bình rốt cuộc đến từ đâu?

Trước đó khi bọn họ gặp Lâm Bình, Lâm Bình đã bị thương rất nặng. Lúc đó bởi vì cô ta cảm nhận được trên người Lâm Bình nhiễm khí tức không thuộc về thế giới này, nên Nam Cung Tiên Nhi mới bắt anh ta, biến anh ta trở thành nô lệ.

Bây giờ lại phát hiện Lâm Bình này thế mà lại là đại thành kim thân, Nam Cung Tiên Nhi đương nhiên muốn làm rõ, Lâm Bình đến cùng là người như thế nào? Đến từ đâu?

Nghe vậy, vẻ mặt Lâm Bình không thay đổi, trong mắt cũng không có bất cứ dao động nào, nhưng trong đầu Lâm Bình bắt đầu nhanh chóng suy nghĩ.

Câu hỏi này nghe có vẻ rất đơn giản. Nhưng trên thực tế, lại vô cùng quan trọng.

Mặc dù từ trong miệng của bọn họ, Lâm Bình biết được ở thế giới này còn có người khác tu luyện được đến cảnh giới đại thành kim thân.

Nhưng Lâm Bình dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được số lượng chắc chắn không nhiều.

Bằng không, mấy vị Chân Thần Đỉnh Phong này sẽ không chỉ vì phát hiện Lâm Bình có đại thành kim thân mà dừng tay.

Chẳng hạn như Ngô Vũ Nhai, sau khi bị Lâm Bình đấm đến bị thương, cũng không hề nổi giận mà dừng tay lại, thậm chí còn ngăn cản Nam Cung Tiên Nhi giết anh.

Từ đó có thể thấy rằng cho dù trên thế giới này có người khác sở hữu đại thành kim thân, thì số lượng cũng chỉ là đếm trên đầu ngón tay, giống như lông phượng sừng lân, vô cùng hiếm có.

‘Bọn họ tò mò về gốc gác, lai lịch của mình như vậy. Phỏng chừng một là muốn xác định mình có bối cảnh lớn gì không, xem có cơ hội thu phục được mình hay không. Hai là cũng muốn biết, sau này nên dùng thái độ gì để đối mặt với kẻ mang đại thành kim thân mình đây. Dẫu sao, nếu xuất thân của mình kinh người, cho dù không thể thu phục, cũng sẽ không dám tiếp tục làm kẻ thù của mình, sẽ cố gắng tạo mối quan hệ tốt. Còn nếu mình không có lai lịch gì lớn, hoặc thậm chí không có bối cảnh gì cả, bọn họ sẽ cố hết sức để lôi kéo. Nhưng, nếu lôi kéo không thành, nói không chừng sẽ làm những hành động ám toán trong âm thầm.’ Lâm Bình nói thầm trong lòng.

Nói cách khác, nếu không sử dụng được anh, vậy thì sẽ tiêu diệt anh.

Đặc biệt là nhà Nam Cung, dựa trên mối bất hòa giữa Lâm Bình và Nam Cung Tiên Nhi. Nếu như biết anh không có xuất thân gì đặc biệt, lôi kéo không thành, e rằng nhà Nam Cung sẽ không cho phép anh tiếp tục lớn mạnh để sau này trở thành kẻ thù của bọn họ.

"Xin lỗi, thầy của tôi đã dặn dò, không được tiết lộ bất kỳ thông tin gì liên quan đến thầy ra bên ngoài." Lâm Bình nhàn nhạt nói.

Mặc dù Lâm Bình đã phân chia rõ được lục địa Di Lạc này, nhưng nó nhiều nhất chỉ giúp Lâm Bình hiểu rõ sự phân bố về mặt địa lý. Ngoài ra còn có sự phân bổ quyền lực ở biên giới Thương Lan. Còn những thứ khác Lâm Bình không hề biết.

Vì vậy, Lâm Bình chỉ có thể cố làm ra vẻ thần bí.

Rốt cuộc nếu không thể trở mặt được thì Lâm Bình tự nhiên sẽ không muốn cùng bọn họ nháo đến mức kẻ sống người chết.

Lâm Bình không sợ bọn họ, nhưng anh phải cân nhắc đến sự tồn tại của những Thần Vương đứng phía sau lưng họ.

"Cao nhân ở ẩn?" Nghe vậy, đám người Ngô Vũ Nhai, Ngô Vũ Hải, Hoắc Viễn Uy, Nam Cung Tiên Nhi, Nam Chung Thanh Huyền đều hơi nhíu mày.

Trong nhất thời, bọn họ không thể phán đoán được những gì Lâm Bình nói là thật hay giả.

Dù sao, trên thế giới này, quả thật có tồn tại những cao thủ ở ẩn.

Người ta kể rằng năm đó, xuất hiện kẻ địch hùng mạnh từ thế giới khác kéo đến tấn công ồ ạt, xuýt chút thì phá vỡ rãnh trời phòng thủ. May mà có một số vị cường giả không rõ tên tuổi tại thời điểm then chốt đã ra tay, lật ngược tình thế.

"Nếu thầy của anh là cao nhân không xuất thế, vậy trước đây làm sao anh có thể bị thương đến mức đó?" Đôi mắt xinh đẹp của Nam Cung Tiên Nhi cuối cùng cũng một lần nữa nhìn vào Lâm Bình.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!