Lọc Truyện

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

Chân mày Lâm Bình cau lại.

Đây rốt cuộc là nơi nào?

Ngay cả một vị Chân Thần cũng bị coi như nô lệ.

Với lại, trang bị của đội xe này cũng khá mạnh.

Tuy rằng Lâm Bình không thể xác định chính xác cảnh giới và sức mạnh cụ thể của những vị Chân Thần này, nhưng bao gồm cả Lâm Bình, tổng cộng có 7 võ giả đạt đến cảnh giới Chân Thần, đó là một sự thật không thể chối cãi.

Trong đoàn xe này, lại có đến 3 vị Chân Thần cứ tuần tra qua lại.

Hai trong số họ cứ chôn chân ngay lồng sắt giam giữ Chân Thần.

Người mạnh nhất, kể từ lúc anh cố ý để lộ ra khí thế trấn áp tất cả những người bị giam giữ, Lâm Bình phán đoán rằng người này chắc là cường giả hậu kỳ của Chân Thần Cảnh.

So với thực lực của bọn người Tả Thiệu Quân ở đảo Bồng Lai có lẽ ngang bằng nhau.

Còn với một bộ phận nhỏ phía trước, tuy là không có lồng sắt trên xe nhưng Lâm Bình vẫn có thể cảm nhận được vẫn còn ít nhất hai vị Chân Thần.

E rằng thực lực cũng không hề kém cạnh.

Ngoài ra, trong đoàn xe này vẫn còn đến chừng mười người canh gác khoác trên mình áo giáp đạt đến Thần Cảnh, còn đạt đến Hóa Cảnh càng có đến cả chục người.

Về phần người yếu nhất, đó là những Nội Kình Võ Giả.

Trong cảm nhận của Lâm Bình, dù là người canh gác hay nô lệ, không một ai là không phải võ giả.

Có thể nói rằng, sự hùng hậu về trang thiết bị của đoàn xe này là điều tuyệt vời nhất trong đời mà Lâm Bình từng được thấy.

Trong lúc Lâm Bình đang cố nhẫn nhịn sự đau đớn như dao cắt, quan sát tình hình xung quanh.

“Vút!”

Đột nhiên, tiếng roi sắt vang lên như xé tan bầu không khí.

Một chiếc roi sắt được làm từ kim loại đặc thù giống với chiếc khóa sắt trên cổ tay và cổ chân của Lâm Bình đánh lên vai anh.

Trong tích tắc một vệt máu xuất hiện trên người Lâm Bình.

“Hừ!”

Lâm Bình lập tức hít lấy một hơi.

Đau đến khóe miệng cũng phải co giật theo.

Lập tức, trên người Lâm Bình bùng phát lên sát ý nồng đậm đến mức gần như ngưng đọng thành thực thể, trong đôi mắt anh cũng hiện lên sự lạnh lùng đến tột độ.

Chỉ là.

Các khóa sắt trên cổ tay và cổ chân của Lâm Bình không hề bị gãy dù anh có giãy giụa thế nào đi chăng nữa.

Nhìn thấy Lâm Bình đang chống cự.

“Đừng nhúc nhích, ở yên trong lồng sắt đi!”

Một giọng nói lại vang lên.

Sau đó, lại một roi đánh lên vai phải của Lâm Bình, mang theo một vệt máu trên người anh.

Lâm Bình hít lấy một hơi thật sâu và cố gắng chịu đựng cơn đau này.

Tất nhiên, Lâm Bình cũng chẳng dám hành động một cách hấp tấp nữa.

Lúc này, vị Chân Thần đang cầm trong tay roi sắt kia mới hừ lạnh một tiếng, dời tầm mắt ra khỏi Lâm Bình, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Nhưng rõ ràng, tất cả những động tĩnh trong đoàn xe này, đều không thể thoát khỏi sự quan sát của anh ta.

Lâm Bình liếc nhìn anh ta một cái.

Trong lòng bèn kết án tử cho người này.

Đồng thời, Lâm Bình cũng tỉ mỉ kiểm tra xem vết thương của mình, mới phát hiện ra sự nghiêm trọng của vết thương ấy.

Lúc này đây, vết thương trên người anh, so với vết thương mà anh thông qua thang trời để miễn cưỡng băng qua khoảng không ở Khe Biển Sâu còn nặng hơn gấp mấy lần.

Đại Thành Kim Thân cũng bị tổn thương nghiêm trọng.

Lúc này, trên người Lâm Bình đã có vô số vết máu, cởi quần áo trên người ra càng làm người khác sửng sốt hơn.

Nếu không phải như vậy, ngay cả khi Lâm Bình không sử dụng Đại Thành Kim Thân, dựa vào thân thể Chân Thần của mình cũng không có bất kỳ loại vũ khí bình thường nào có thể làm anh bị thương.

Đương nhiên, Lâm Bình cũng phát hiện ra roi sắt ấy có thể làm anh bị thương, ngoại trừ bởi vì cơ thể bị tổn hại nghiêm trọng, thêm vào đó là lúc trước Lâm Bình không dùng sức mạnh của kim thân, cũng không sử dụng sức mạnh khởi nguyên để chống trả, càng nhiều là bởi vì tính đặc thù của cây roi đó.

Nếu không, chúng đã không phải sử dụng chất liệu kim loại đó để làm nên lồng sắt và khóa sắt giam giữ Chân Thần.

“Bây giờ thực lực mình có thể phát huy ra, e là còn không được một phần mười của thời kì đỉnh cao trước đó.”

Lâm Bình tự phán đoán trong lòng.

Trước đó, anh bị động đen không gian cuốn vào, gặp phải với loạn lưu hư không cường hãn, làm Đại Thành Kim Thân của Lâm Bình bị thương càng nghiêm trọng hơn.

Sau đó, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên Lâm Bình cảm nhận được một luồng năng lượng sức mạnh cực lớn xâm nhập vào cơ thể anh, đột kích vào não bộ của Lâm Bình, đó chính là nguyên nhân khiến anh ngất xỉu.

Nhưng khi Lâm Bình vừa tỉnh lại là liền nhanh chóng kiểm tra, cũng không phát hiện có chuyện gì lạ.

Điều này khiến Lâm Bình nghĩ mãi mà không hiểu ra làm sao.

“Còn nữa, đây rốt cuộc là nơi nào?”

Lâm Bình lại nhìn người đối diện, thấy người đối diện cơ bản là không có ý định trả lời anh, Lâm Bình lại im lặng suy nghĩ.

“Thế giới thứ hai?”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!