Lọc Truyện

Sự Lựa Chọn Của Em Chỉ Có Thể Là Tôi - Lâm Sa

Chương 11: Tôi sẽ chịu trách nhiệm

Lâm Sa từ từ bước vào phòng khách nhưng bên trong lại không có ai, ấy thế lại có mùi khói thuốc vừa tan đi, cô nhìn về phía bàn cà phê, vân còn một làn khói trắng nhè nhẹ bay lên từ chiếc gạt tàn.

Cô do dự một lúc, đứng giữa phòng khách, ngập ngừng hỏi:

“Hàn tống, anh có trong đó không?”

“Tỏi có, em vào đi.” Một giọng nói trầm trầm truyền ra từ trong phòng ngủ.

Trong lòng Lâm Sa run rẩy, tự dưng cảm thấy xấu hố, có tưởng rằng ngày đó cồ ở cùng anh trong phòng ngủ này…

Sự do dự của cô khiến cho anh mất kiên nhẫn trầm giọng nói: “Sao không nhanh lên?”

Lâm Sa đành phải lấy hết can đảm đi về phía phòng ngủ: “Hàn tổng, anh đang tìm tôi à?” Cỏ lỉếc mắt nhìn người đàn ông phía sau bàn làm việc.

Hàn Lâm Quân từ phía sau bàn đứng dậy, đì vòng qua bàn, dùng đỏ ỉ mắt sâu thẩm nhìn cô, thân hình cao lớn, chậm rãi đi đến chiếc ghế sô pha đối diện rồi ngồi xuống.

Anh nhìn cô từ đầu đến chân không rời

mắt.

Cò mặc một bộ vest màu đen của khách sạn, bên trong là chiếc áo sơ mi nhung trắng được chỉnh tề gọn gàng, vừa khít với áo khoác, phía trước có một chiếc khăn lụa màu xanh đỏ và cặp kính khỏng gọng màu hồng, mái tóc đen được buộc búi lên, để lộ chiếc cố trắng ngần, trông rất tươi tắn và xinh xắn.

So với vẻ ngoài có chút trẻ trung hơn của ba năm trước, cô bây giờ đã có sự tự tin sau hai năm rèn luyện ngoài xã hội, quả thực cò đã trưởng thành rất nhiều.

Cái cách anh nhìn khiến cô cảm thấy khó chịu, không dám nhìn anh, cô đưa tay lên vén vài sợi tóc sau ra sau.

Hàn tổng khoé môi nhếch lên, nhẹ nhàng hỏi: “Hai ngày trước tôi kêu em tới tìm tôi, sao em khồng đêh?”

Lâm Sa thành thật nói: “Hàn tổng, hai ngày nay tôi vẫn đang nghỉ phép.”

“ô? Có nghĩa là tôi đẵ cản trờ kỳ nghỉ của em à?” Anh lạnh lùng hỏi.

‘Đương nhiên rồi, làm việc nhiều ngày liền, cuối cùng cũng có ngày nghỉ ngơi, làm òng chủ phải quan tâm đến cấp dưới của

mình chứ, bắt mình tăng ca mới vừa lòng hả dạ hay gì?’

Lâm Sa thầm nghĩ.

Nhưng cô không thế hiện ra ngoài, chí khéo léo nói: “Không… Gia đình tôi có chút chuyện, tôi không thể không đi”

‘ừm… Ngày nghỉ lại có việc gia đình, nếu giải thích thế này anh ta sẽ thông cảm cho mình, ngay cả việc gia đình Hàn Lâm cũng không quán được.’

Hàn Tổng cũng biết điều này, không có cách nào phản bác, cau mày nói: “Hôm nay thì sao? Tại sao vừa đi làm về lại không đến gặp tôi?”

“Tôi đã hai ngày không đi làm, vừa đi làm tài liệu chất như núi, lúc nãy tôi còn bận, khỏng có thời gian ăn trưa.” Lâm Sa ngây thơ nóỉ.

Hàn Lâm Quân nhướng mày: “Chẳng lẽ công việc nhiều như vậy sao?”

“Khách sạn lớn nên có rất nhiều chuyện xảy ra.”

Hàn Lâm Quân dùng đôi mắt đen sâu thẳm nhìn thẳng vào cỏ: “Vậy em cho rằng công việc quan trọng hơn lần đầu của chúng

ta sao?’

Lâm Sa mặt đỏ bừng: “Sao… Sao đột nhiên lại chuyển đề tài thế? “Hàn tổng, tôi đã nói với anh rồi, chuyện tối hôm đó anh không cần phải lo, anh hãy coi như chưa từng xảy ra chuyện gì đi…”

“Tôi vẩn nhớ chuyện gì đã xảy ra vào tối hôm đó.” Hàn Lâm Quân ngắt lời cô: “Tôi vốn tưởng rằng tối hồm đó em chủ động làm chuyện này cơ, nhưng thật ra lại không phải như vậy. Sau khi điều tra, tôi phát hiện ra đêm đó tỏỉ đã bị đánh thuốc mẻ.”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!