Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma
7.9/10
5408

Tác giả:

Thể loại: Ngôn Tình,

Nguồn: Sưu tầm

Trạng thái: Đang ra

Đọc truyện Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma của tác giả Vi Lan Tử Mặc. Trích: Hình như nghe thấy tiếng gì thì phải, tiếng mưa sao? Hay là tiếng nước? Tiêu Mộng nhăn nhăn mũi, ai mà ồn ào vậy chứ, có để cho người ta ngủ không vậy! Ồn chết đi được! Tiếp đó, một trận đau đầu tập kích đến, đầu óc giống như là bị búa bổ vào vậy, Tiêu Mộng còn đang nhắm mắt mơ màng, cô thật là muốn cắt cái đầu này ra cho ai đó a, chỉ cần đừng đau như vậy là được rồi. Không ngủ được nữa rồi! Mở mắt ra. “Mấy giờ rồi.” Cô lầm bầm một tiếng. Nhưng không ai trả lời. Sao em gái của cô không trả lời cô vậy chứ? Tiêu Mộng chậm rãi đưa mắt nhìn xung quanh... Hở? Đây không phải là cái gác lửng nhỏ ở nhà cô! không phải là cái giường hai tầng của cô nữa! Nhìn thì thấy…một nền tường sang trọng, đèn chùm sáng lấp lánh, những đồ nội thất trang nhã… Đây chính là cái thứ được gọi là phòng Tổng thống chỉ được nhìn thấy trong tạp chí tiểu thuyết a!!! “Á…” Tiêu Mộng kinh ngạc kêu lên một tiếng, rồi lại vội vàng bịt miệng mình lại. Cô chớp chớp đôi mắt long lanh của mình, lúc này cô mới phát hiện ra, trên người mình không có một miếng quần áo nào cả, ngay cả một mảnh vải che thân cũng không có nữa! “Á á á…mình…mình không lẽ đã bị…bị….cái đó cái đó rồi?” Cuối cùng lỗ tai của Tiêu Mộng cũng phản ứng lại, cô thuận theo tiếng nước nhìn về phía cánh cửa được làm bằng kính mờ ở kia, thông qua cánh cửa đó, cô có thể nhìn thấy một cơ thể đàn ông đang ở trong đó tắm rửa, tuy rất mờ nhưng cô có thể chắc chắn, đó là một body rất cao lớn, mạnh mẽ, và đẹp đẽ… Khách sạn…trần truồng…đàn ông… Tiêu Mộng cắn chặt đầu ngón tay của mình, đôi mắt chớp chớp một cách nhanh chóng. Không phải chứ, cô thật sự vào cái đêm sau kỳ thi Đại học, sau khi uống say đã bị…cái đó cái đó rồi sao? Tiêu Mộng giậm chân đấm ngực, cô điên cuồng gãi gãi đầu mình, hoảng loạn giống hệt như một con chuột nhỏ bị mất đuôi vậy, cô lăn lóc trên giường vài cái, cuối cùng cô nhặt quần áo đã bị ném lung tung dưới mặt đất lên, nhân lúc tên đàn ông nào đó còn đang tắm, cô vội vàng hốt hoảng chạy thoát thân. Cạch! Cánh cửa kính mờ đó mở ra rồi, từ bên trong đó bước ra một người đàn ông tráng kiện cao cỡ một mét tám mươi tám, cơ thể hùng tráng chỉ được quấn một chiếc khăn tắm màu trắng ở thân dưới, đôi chân dài sải bước đi ra, anh nghi hoặc nhìn quanh căn phòng: “Hửm? Con vật nhỏ đó đi đâu rồi? Không lẽ…là chạy rồi sao?” Người đàn ông dần dần nhíu mày lại, vùng trán anh tuấn ngời ngời lúc này hiện ra sự bất mãn và ảo não. “Shhit! Để cô ta chuồn rồi!” Khuôn mặt của người đàn ông đẹp đến đáng kinh ngạc, cái sự anh tuấn đó mang theo một tia tà mị, đôi mắt sâu thẳm như đại dương, vừa hẹp dài vừa sắc bén, chất chứa chút gì đó lạnh lẽo khiến người ta không dám nhìn thẳng vào.

Chương Mới Nhất

Danh sách chương

BÌNH LUẬN TRUYỆN