Lọc Truyện

Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

“Được, tôi biết rồi”, Trương Minh Vũ đáp lại một câu rồi cúp máy.  

 

Anh quay lại, trông thấy Lâm Kiều Hân đang mặt lạnh như tiền nhìn mình.  

 

Anh đang định lên tiếng đã bị cô lạnh lùng cắt ngang: “Trương Minh Vũ, anh khiến tôi rất thất vọng!”  

 

Dứt lời, cô xoay người bỏ đi.  

 

Trương Minh Vũ thở phào một hơi, dù thế nào cô cũng đã đi rồi, bèn nhanh chân đuổi theo.  

 

Hai người cùng đi vào thang máy.  

 

Lâm Kiều Hân tỏ vẻ xa cách cứ như là người xa lạ.  

 

Trương Minh Vũ không khỏi thấy lúng túng.  

 

Đinh!  

 

Tiếng báo thanh thuý vang lên, thang máy dừng lại ở tầng một.  

 

Cửa thang máy vừa mới mở, Trương Minh Vũ đã vội vàng bước ra ngoài.  

 

Nhưng ngay sau đó, một giọng nói quen tai vang lên: “Kiều Hân? Trùng hợp thật đấy”.  

 

Trương Minh Vũ giật nảy mình.  

 

Anh ngẩng đầu lên, trông thấy Lý Tuấn Nhất đang đứng ngay bên cạnh!  

 

Thế này cũng gặp được à? Có bao nhiêu cái thang máy sao cứ phải đụng mặt ở đây cơ chứ?  

 

Lâm Kiều Hân cũng sửng sốt, hoảng loạn nói: “Chào anh Lý, đúng là trùng hợp”.  

 

Chuyện xảy ra vào tối hôm trước vẫn còn rõ mồn một ngay trước mắt. Tới tận bây giờ nhà họ Lý vẫn chưa trả thù nhà họ Lâm là cô đã cảm thấy may mắn lắm rồi.  

 

Trương Minh Vũ khẽ híp mắt.  

 

Trùng hợp?  

 

Anh nhanh chóng suy tư.  

 

Cho dù thế nào cũng không thể để Lý Tuấn Nhất và Lâm Tuấn Khải thực hiện ý đồ thành công!  

 

Lý Tuấn Nhất nhìn sang anh đang ở bên cạnh, trong mắt chợt hiện lên một tia lạnh lẽo.  

 

Nhưng hắn nhanh chóng giấu nó đi.  

 

“Anh Lý, chuyện lần trước…”  

 

Lâm Kiều Hân ấp úng lên tiếng. Lần trước đắc tội đối phương quá nhiều, cô cũng không biết phải mở lời thế nào.  

 

Hơn nữa giờ đây nhà họ Lâm đang trong lúc khốn khó, ông cụ Lâm bệnh nặng.  

 

Cô không thể làm gì khác ngoài nghĩ cách lôi kéo quan hệ.  

 

Lý Tuấn Nhất rộng lượng bật cười: “Chuyện đã qua rồi, không nhắc lại nữa”.  

 

Nghe vậy, Lâm Kiều Hân mừng rỡ, kích động nói: “Anh Lý thật rộng lượng, cảm ơn anh nhiều”.  

 

Trương Minh Vũ hít sâu một hơi, cảm thấy ngột ngạt.  

 

Ánh mắt Lý Tuấn Nhất bỗng loé lên.  

 

“Qua thì qua rồi, nhưng mà Kiều Hân cũng nên mời tôi một bữa chứ nhỉ?”  

 

Nói xong, hắn còn cười một cái.  

 

Lâm Kiều Hân vui vẻ đáp: “Đương nhiên rồi, tôi nhất định sẽ mời”.  

 

“Chỉ là không biết khi nào anh Lý mới rảnh?”  

 

Đối với cô, đây là cơ hội tốt để cứu vãn chuyện lần trước. Sự rộng lượng của Lý Tuấn Nhất cũng khiến cô rất ngạc nhiên.  

 

Lý Tuấn Nhất bật cười nói: “Chọn ngày không bằng gặp ngày. Tôi thấy bây giờ chúng ta đi luôn cũng được, vừa tay tôi chưa ăn cơm”.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!