Nhà lớn Mạc gia.
- Lão gia, đã có kết quả điều tra về quá khứ của Thẩm Nghiệp Thành rồi ạ.
Quản gia ôm một xấp tài liệu đứng trước bàn làm việc của Mạc lão gia báo cáo với ông. Mạc lão gia đốt một tẩu thuốc dựa vào ghế nhắm nghiền hai mắt lắng nghe.
Quản gia mở tài liệu, thấy kết quả điều tra thì hết sức bất ngờ, ông không dám chậm trễ vội vàng đọc cho chủ nhân nghe.
- Người của chúng ta điều tra được, phu nhân và Thẩm Nghiệp Thành có quan hệ anh em cùng cha khác mẹ.
Trong tài liệu có ghi rõ, Từ Mộng Dao là con riêng của Thẩm lão gia quá cố nhưng ngoài ông ấy ra không ai biết đến sự có mặt của Từ Mộng Dao. Đứa con riêng không được công nhận sống bươn trải ngoài xã hội rồi gặp đại thiếu gia của nhà họ Thẩm chính là Thẩm Nghiệp Thành, do không biết về thân phận thật, hai người họ yêu nhau rồi tính đến chuyện trăm năm.
Ngờ đâu khi Thẩm Nghiệp Thành dẫn Từ Mộng Dao về ra mắt gia đình thì mọi chuyện vỡ lẽ, Thẩm lão gia quá cố ngay lập tức cắt đứt chuyện tình oan nghiệt của hai con người vốn chảy chung một dòng máu. Từ Mộng Dao và Thẩm Nghiệp Thành đều đau khổ, nhất là Thẩm Nghiệp Thành, ông ta luôn lén lút tới nơi làm việc của Từ Mộng Dao để gặp mặt, cho tới một ngày Từ Mộng Dao có người đàn ông khác thì ông ta mới chịu buông tay.
Người đàn ông khác của Từ Mộng Dao lúc đó chính là Mạc lão gia. Ông nhả khói thuốc đặc ám mùi của hoài niệm, ngày xưa ông gặp Từ Mộng Dao lần đầu tiên lúc bà ấy còn làm phục vụ trong một nhà hàng, ông có hỏi bà ấy về gia đình, bà ấy bảo đã mất cha, mẹ bệnh nặng. Không lâu sau đó mẹ của bà ấy qua đời, Từ Mộng Dao không nơi nương tựa, Mạc lão gia đã cho bà mượn bờ vai.
Mối tình ngang trái hình thành khi ông là người đã có vợ, Từ Mộng Dao biết điều đó, bà quyết định ra đi nhưng ông đã làm cho bà ấy có thai. Không bao lâu sau thì vợ của ông, chính là bà nội ruột của Nhật Dạ bệnh nặng qua đời, ông sợ Từ Mộng Dao ôm con bỏ trốn nên đã rước họ về Mạc gia rồi cho họ danh phận. Gần ba mươi năm sống cùng nhau ông chưa bao giờ hoài nghi về bà ấy, giờ mới biết quá khứ của bà ấy đau thương tới như vậy.
Ông cứ canh cánh trong lòng chuyện Thẩm Nghiệp Thành có cùng nhóm máu với Cao Ân, ông định xét nghiệm AND của hai người họ để xác định về quan hệ huyết thống nhưng bây giờ tất cả đã rõ, Thẩm Nghiệp Thành có nhóm máu AB- chỉ là trùng hợp, ngoài ra, ông ta còn là cậu của Cao Ân.
Chả trách ông ta lại quan tâm đến tình hình của Cao Ân đến vậy nhưng ông ta đã phạm phải một điều tối kỵ đó là đụng tới Nhật Dạ. Tuy ông và đứa cháu này không gần gũi nhưng đó là huyết mạch của nhà họ Mạc, ông ta vì tình riêng hại con cháu nhà họ Mạc thì nhất định phải trả giá.
Mạc lão gia mở mắt nhìn xa xăm, giọng điệu trầm khàn lên tiếng.
- Ngăn không cho hắn ta tẩu tán tài sản, phải để nhà họ Thẩm thanh bại danh liệt, để hắn ta cảm nhận sự đau khổ trước khi vào tù.
-Dạ.
- Còn nữa...
Quản gia vừa mới quay đầu, Mạc lão gia đã ngăn lại.
- Không được cho bà ấy biết chuyện này, cả Cao Ân nữa.
Quá khứ u tối thì cứ để nó mãi mãi ở trong góc tối, ông không muốn con trai mình biết, nó có một người cậu khốn nạn như vậy ở trên đời.
*********
Lịch Nhi và Mạc Thiên Nhật Dạ được băng bó vết thương, hai giường bệnh xếp gần nhau. Tác dụng của thuốc khiến mắt Mạc Thiên Nhật Dạ gần như híp lại, hắn cố căng mắt nhìn Lịch Nhi ở giường kế bên, sợ rằng sau khi ngủ thức dậy mọi chuyện như một giấc mơ thôi.
Lịch Nhi nhắn tin cho Tử Minh biết mình vẫn an toàn, bảo em trai tới đồn cảnh sát báo mình mất tích, nếu Thẩm Nghiệp Thành có ghé qua thì phải thông báo cho cô biết. Trước mắt cô không thể lộ mặt, còn phải suy nghĩ làm sao đến bệnh viện với anh Cao Ân vì ở đó tai mắt của Thẩm Nghiệp Thành rất nhiều.
- Ngày mai anh sẽ bảo Tiêu Đằng đưa em vào bệnh viện.
Giọng nói yếu ớt của Mạc Thiên Nhật Dạ ở giường bên làm Lịch Nhi quay đầu, cô biết Mạc Thiên Nhật Dạ và Mạc Cao Ân như hai con hổ trong một khu rừng, luôn tranh đấu với nhau, sao đột nhiên hôm nay lại tốt bụng tìm cách để cô đi gặp anh Cao Ân vậy?
Thấy Lịch Nhi có ý nghi ngờ mình, hắn vội thanh minh khi cô còn chưa hỏi.
- Có nhiều lúc anh rất ngưỡng mộ Mạc Cao Ân, vì đoạn thời gian trong quá khứ của hắn ta đối với em là không vết xước. Phẫu thuật thay tim rất nguy hiểm vậy nên chắc chắn hắn ta muốn thấy em, anh sẽ tìm cách để em cổ vũ tinh thần cho hắn ta nhưng em đừng lại gần hắn ta có được không? Anh không chịu được đâu.
Có người đàn ông nào không ghen khi cô gái mình yêu nhìn một gã đàn ông khác nhưng sau bao biến cố trong cuộc hôn nhân giữa hắn và cô, hắn nhận ra một điều, quá ích kỷ sẽ khiến người con gái ấy nghẹt thở, ít nhất chỉ một lần này hắn để cho Mạc Cao Ân được nở nụ cười.
Lịch Nhi chớp nhẹ mi mắt nhìn Mạc Thiên Nhật Dạ, anh ấy trưởng thành thật rồi, cách suy nghĩ cũng khác, mong rằng sau này cũng sẽ như vậy. Lịch Nhi nhẹ cười, khẽ gật đầu.
- Em biết rồi, anh ngủ đi.
Duyên nợ là cái gì đó rất khó nói, đoạn thời gian trước đập đầu thề thốt sẽ quên đi, rồi một khắc nào đó nước mắt không ngừng rơi lại chấp nhận quay trở lại. Không biết là do bản thân chưa đủ cứng rắn hay bởi vì vị đắng trong tim bị chút đường làm cho loãng, mà con người ta lại tiếp tục hy vọng về chốn mơ hồ?
Mạc Thiên Nhật Dạ đợi Lịch Nhi ngủ say liền nhắn tin cho Tiêu Đằng dặn dò chuyện bảo vệ Lịch Nhi, sẵn đó cho người khuấy động một chút về công trình xây dựng bên cạnh Dực Phong, Thẩm Nghiệp Thành làm đau Lịch Nhi một, hắn sẽ bắt ông ta trả đến mười.
*********
- Thẩm tổng, bọn Mao trọc báo đã giải quyết xong, Tôn Lịch Nhi chắc là tan xác rồi, sẽ chẳng ai biết cô ta chết ở chỗ nào đâu.
Trần Mộc nghĩ đến chuyện Tôn Lịch Nhi bị bom nổ banh xác mà rùng mình, tuy anh đã biết trước kế hoạch này nhưng cô ta chỉ là một cô gái, Thẩm Nghiệp Thành cũng quá nặng tay rồi.
Thẩm Nghiệp Thành rất ưng bụng, ông ta không mảy may đến việc mình vừa giết chết một người mà nghĩ ngay đến việc thâu tóm lấy Tôn Thị.
- Chuẩn bị giấy tờ thu mua Tôn Thị chưa?
- Dạ, đã chuẩn bị xong.
- Vậy thì ngày mai đi gặp người cha tội nghiệp kia được rồi.
Tôn Lịch Nhi, cầu cho cô được siêu thoát, kiếp sau đừng dại dột đụng tới Thẩm Nghiệp Thành này.
Tối ngày hôm đó Trần Mộc điều tra được Tôn Tử Minh đến đồn cảnh sát báo án, việc này càng làm Thẩm Nghiệp Thành thích thú hơn, Tôn Lịch Nhi đã chết thật rồi.