Lọc Truyện

Sau Đêm Ấy, Tôi Thành Vợ Của Tổng Tài

Tôi dùng hai tay ôm chặt lấy bụng mình, nhưng cơn đau đớn cũng càng lúc càng truyền đến rõ ràng hơn. 

"Gọi bác sĩ... gọi bác sĩ...", tôi hét với tên vệ sĩ, hi vọng có ai đó đến giúp tôi, nhưng không biết lại có ai tiếp tục hung hăng đá vào bụng tôi một cái. 

Tôi hét lên rồi cuộn người lại, toàn thân run lên vì đau, giữa hai chân đột nhiên lại có cảm giác ấm ấm nhớp nháp. 

Xong rồi... đứa trẻ, con của tôi... 

Sự tuyệt vọng dâng lên, hình ảnh trước mắt tôi ngay lập tức đều biến thành màu đỏ, sau đó tôi lại rơi vào một vòng tay quen thuộc. 

Mùi thuốc lá thoang thoảng khiến tôi cảm thấy an tâm, hai hốc mắt của tôi nóng lên, tôi nắm chặt lấy cánh tay của Trình Dịch Lâm, sợ hãi nhìn anh rồi nói: "Cứu tôi ... Cứu con tôi..." 

“Đừng lo lắng”, hai từ trầm thấp đó là thanh âm cuối cùng tôi nghe thấy trước khi bất tỉnh. 

Lúc tỉnh lại thì tôi đang nằm trên giường bệnh, Trình Dịch Lâm đang ngồi bên cạnh giường, sắc mặt không tốt lắm. 

Tôi bất giác sờ vào bụng mình, tuy vẫn đau nhưng cũng không còn đau dữ dội như trước nữa. 

"Con của tôi...", tôi có chút sợ hãi nói. 

Mặc dù tôi đã nói với Trình Dịch Lâm rằng tôi sẽ không giữ đứa trẻ khi tôi mới biết tin mình mang thai nhưng tôi chưa bao giờ thực sự nghĩ về việc có nên bỏ đứa trẻ hay không. 

Lúc nãy khi tôi bị Trương Mỹ Nga đẩy ngã thì tôi mới nhận ra rằng tôi rất sợ mất đứa trẻ này. 

“Suýt chút nữa thì sảy thai”, Trình Dịch Lâm lên tiếng, sắc mặt vô cùng u ám. Anh ta nói: "Lần này là do tôi sơ suất. Tôi đã bố trí thêm nhiều người bảo vệ cô, để cô có thể an tâm dưỡng thai thật tốt". 

Trái tim của tôi dần dịu lại, cũng may chỉ là suýt sẩy thai, chỉ cần an tâm dưỡng thai thì sẽ không sao nữa. Nhưng tiếp tục nghĩ đến mẹ của mình thì tôi lại không thể nằm xuống được. 

“Mẹ tôi thế nào rồi?”, tôi vừa nói vừa cố gắng rời khỏi giường. 

Trình Dịch Lâm đỡ lấy tôi rồi nói: "Mẹ của cô đã được tôi đưa đến bệnh viện tư nhân rồi. Trang thiết bị y tế ở đó tốt hơn ở đây rất nhiều. Tôi cũng đã bố trí y tá điều dưỡng đầy đủ rồi, cô không cần phải lo lắng". 

“Không được, tôi phải đi thăm mẹ tôi”, mẹ tôi đã tức giận đến mức ngất đi, bà ấy vừa ra khỏi phòng hồi sức tích cực, làm sao có thể chịu đựng được? 

Trình Dịch Lâm cau mày, tỏ vẻ rất bất mãn nói: "Lạc Tĩnh Văn, đừng quên hiện tại cô cũng là bệnh nhân". 

"Nhưng mẹ tôi..." 

“Không nhưng nhị gì cả”, Trình Dịch Lâm lạnh lùng ngắt lời tôi: “Cô chỉ cần lo dưỡng thai cho thật tốt, tôi sẽ chăm sóc cho mẹ cô. Nhưng nếu như đứa trẻ này sinh ra khuyết điểm gì vì cô thì tôi sẽ không tiếp tục trả tiền viện phí thuốc men cho mẹ của cô nữa". 

Tôi lập tức mất đi sức lực, đúng vậy, nếu không có Trình Dịch Lâm thì tôi không có cách nào gánh vác được chi phí chữa trị của mẹ tôi. 

Nhưng bây giờ tôi thực sự rất lo lắng cho tình hình của mẹ tôi. 

"Cô hẳn cũng biết rằng đưa mẹ cô đến bệnh viện tư nhân là tốt nhất. Tôi có thể đảm bảo rằng bà ấy sẽ không bị người khác quấy rầy ở đó, nếu như để bà ấy nằm ở đây thì cô có thể đảm bảo rằng nhà họ Tần sẽ không đến làm phiền hay không?" 

Nghĩ đến chuyện nhà họ Tần đến gây sự, tôi chỉ có thể cắn chặt môi nói không nên lời, thân thể cũng tức giận đến phát run. 

"Chắc là hôm nay cô đã đọc qua hợp đồng rồi. Chỉ cần cô sinh ra đứa con này thật tốt thì tôi sẽ giúp cô đòi lại tất cả những thứ mà nhà họ Tần nợ cô". 

Trong lòng tôi rất căng thẳng, không ngờ anh ta lại nhắc đến chuyện hợp đồng trong lúc này. 

Tôi ngẩng đầu nhìn Trình Dịch Lâm, nhìn thấy vẻ mặt lãnh đạm của anh ta thì trái tim tôi lại đập nhanh. 

Trước ngày hôm nay thì tôi chỉ muốn dứt khoát với Tần Tuấn Phi, nhưng sau khi đám người Trương Mỹ Nga tìm đến gây chuyện thì tôi đã thực sự rất căm ghét bọn họ. 

Người nhà họ Tần đã nói rõ rằng bọn họ sẽ không buông tha cho tôi, nếu vậy thì tại sao tôi phải buông tha cho bọn họ? 

“Được!”, tôi gật đầu thật mạnh rồi nói ra một từ rất rõ ràng. 

Trình Dịch Lâm có vẻ hơi ngạc nhiên trước sự đồng ý dứt khoát của tôi, anh ta nhìn tôi rồi nói: "Nếu như có thắc mắc gì về nội dung hợp đồng hoặc bất cứ điều gì muốn sửa đổi thì cô đều có thể đề cập với tôi". 

"Không", tôi lắc đầu nói. 

Những điều kiện mà Trình Dịch Lâm đưa ra rất có lợi cho tôi, tôi thực sự không có ý nghĩ tham lam muốn đòi phần hơn. 

Nhưng sau một lúc, tôi do dự và rồi thêm: "Tôi muốn tống Tần Tuấn Phi vào tù và bắt anh ta phải trả giá cho những gì anh ta đã làm". 

Anh ta dám bắt cóc tôi, tôi sẽ không bao giờ bỏ qua chuyện này. Trương Mỹ Nga muốn tôi rút đơn kiện, tôi cứ không rút đấy. 

“Được”, Trình Dịch Lâm gật đầu. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!