Lọc Truyện

Rể Quý Là Thiên Y - Giang Dĩ Minh

Bệnh viện Nhân dân hàng đầu của thành phố Nam Xuyên.

“Vợ ơi, ba của chúng ta thế nào rồi?” Đúng lúc này, một người đàn ông nhanh chóng chạy tới trước cửa phòng cấp cứu.

Ông ta khoảng năm mươi tuổi, mặc một bộ đồ Tây, tuy nhiên ông ta dù đã lớn tuổi như vậy nhưng vẫn rất biết giữ gìn sức khỏe, nước da trắng trẻo và đôi mắt rất sáng, trông vẻ ngoài ông ta chỉ mới hơn bốn mươi tuổi.

Thật ra, nếu ở đây có người yêu thích kinh kịch, họ sẽ có thể nhận ra ông ấy, ông ấy chính là ông Hồ Khải Tuấn, một bậc thầy Kinh kịch nổi tiếng cả Trung Quốc!

“Bác sĩ nói không nguy hiểm đến tính mạng!” - Người phụ nữ trung niên trên đường lúc trước nói với người đàn ông.

"Không có nguy hiểm đến tính mạng? Thật tuyệt!" - Người đàn ông gật đầu ngay lập tức, trên mặt nở nụ cười nói: "Lúc trước em đã nói với anh rằng tính mạng của ba đang gặp nguy hiểm, và ông ấy rất có thể sẽ chết, điều đó thực sự khiến anh rất sốc!"

“Đó là sự thật!” Người phụ nữ trung niên nói. "Nếu em không gặp một thần y trẻ, chắc có lẽ ba đã chết rồi. Lúc trước các bác sĩ đã nói rằng nếu không phải ba được châm cứu, thì họ thật sự không tin. Với vết thương nặng như vậy, ông ấy vẫn có thể sống sót đến bệnh viện! Nói không chừng ông ấy có thể đã chết trong vòng chưa đầy 15 phút sau vụ tai nạn!"

“Tại sao lại nghiêm trọng như vậy?” - Người đàn ông giật mình hỏi.

"Đó là do động mạch chủ ở cổ của ba đã bị thủng, và vị thần y trẻ đó đã cắm một cây ngân châm vào huyệt gần gáy của ba để cầm máu từ động mạch chủ chảy ra. Nếu không, ba sẽ mất máu quá nhiều sẽ dẫn đến tử vong. Hơn nữa, bố bị gãy xương sườn, xuyên thủng thùy phổi, mà vị thần y trẻ, người có mặt tại nơi đó, lấy chiếc xương sườn ra bằng tay và dùng một cây ngân châm để bảo vệ chức năng phổi của ba rồi!" - Người phụ nữ nói với Hồ Khải Tuấn.

Chỉ sau khi đến bệnh viện, người phụ nữ cuối cùng mới nhận ra rằng Giang Dĩ Minh đã đóng vai trò lớn như thế nào với sinh mệnh của ba bà!

Nếu máu trong động mạch chủ không được cầm lại, nếu xương sườn không được cắt bỏ và chức năng phổi không được bảo vệ, thì bố bà có thể đã chết khi được đưa đến xe cấp cứu!

Nhất là bà còn nghĩ về việc trước đó mình đã lớn tiếng trách nhầm Giang Dĩ Minh, trong lòng bà lúc này lại tràn đầy áy náy!

“Thực sự là rất biết ơn vị thần y trẻ tuổi đó!” - Hồ Khải Tuấn gật đầu và nói: "Em có lưu lại số điện thoại của vị thần y trẻ đó không? Chúng ta phải tới tận nhà cảm ơn anh ấy. Anh ấy là cứu tinh của ba chúng ta!"

“Tình hình nguy cấp, em quên mất!” - Người phụ nữ cúi đầu nói: "Chồng à, chúng ta phải cảm ơn vị thần y trẻ này, nhất là lúc em mới đến, không biết gì mà đã trách nhầm anh ấy, em còn tưởng anh ấy cố ý muốn làm hại ba của mình, cho nên lúc đó mới xúc phạm anh ấy, hiện tại em thật sự hối hận muốn chết."

“Em… sao em có thể làm như vậy!” - Hồ Khải Tuấn nhìn vợ và nói.

"Không phải vì tên Hải Chân đó sao? Ông ấy làm cảnh sát bao nhiêu năm, bắt tội phạm nhiều như vậy. Không phải là em lo bọn tội phạm sẽ ôm hận rồi tấn công ba sao?" - Người phụ nữ đáp. Cô có một người em trai là Phó cục trưởng Sở Công an thành phố Nam Hoàng, ông ấy là cảnh sát hơn 20 năm nay và đã bắt giữ rất nhiều tội phạm.

Mặc dù anh ta được gọi là hình mẫu trong năm đội công an ở thành phố Nam Hoàng, không có gì đảm bảo rằng một số tội phạm bị ông ấy bắt được sẽ không ôm hận và trả thù sau khi ra tù.

Vì vậy, khi người phụ nữ lần đầu tiên nhìn thấy Giang Dĩ Minh, bà ấy đã có sự cảnh giác này.

"Này, vị ân nhân cứu mạng đã bị em hiểu lầm như vậy, mà lúc đó người ta không tính toán mà vẫn chữa trị với ba bất chấp những nghi ngờ. Nghe vậy anh cảm thấy rất áy náy, nên gọi điện thoại cho Hải Chân một chút, nhờ Hải Chân tìm xem vị thần y trẻ tuổi đó bây giờ đang ở đâu, chúng ta phải đến xin lỗi người ta và chân thành cảm tạ ơn cứu mạng của anh ấy!" - Hồ Khải Tuấn nói.

...

Đạo Diễn vừa định lao tới và bế Lục Mỹ Lan quyến rũ vào phòng.

Tuy nhiên, ông thấy mấy người đi theo mình vẫn chưa mang máy quay vào phòng, lúc này mới sững sờ quay lại nhìn.

Thấy vậy, đạo diễn giật mình, vì ông ta thấy mấy người đi theo đã rơi xuống đất lúc nào không hay rồi.

Và người đàn ông đang ngủ trên ghế sofa ban nãy đã đứng dậy và nhìn ông ta một cách giận dữ!

“Anh, sao anh chẳng bị gì?” - Chị Lương cũng giật mình, nhìn Giang Dĩ Minh hỏi.

Lúc này chị Lương vô cùng sửng sốt, không ngờ Giang Dĩ Minh lại không bị gì, quan trọng nhất là thân thủ của Giang Dĩ Minh quá tốt, không tới một phút, anh đã thực sự hạ gục ba tên đàn ông cao to lực lưỡng, đánh bọn họ té nhào hết!

“Tôi không sao, nhưng cô sắp có sao rồi đó!” - Giang Dĩ Minh nhìn Sơ Lương, lạnh lùng nói: "Lục Mỹ Lan đang thương đã tin tưởng cô nhiều như vậy, nhưng cô đã hại cô ấy theo cách như vậy! Cùng là phụ nữ, cô nên biết rất rõ điều gì sẽ xảy ra với Lục Mỹ Lan, nếu hôm nay xảy ra chuyện đó? Chắc chắn hủy hoại toàn bộ cuộc đời của cô ấy!"

Giang Dĩ Minh thực sự tức giận!

Mặc dù, Chị Lương là bị ép buộc!

Nhưng, đừng quên, sinh mạng của cha mẹ và các con cô ấy là sinh mạng, vậy sinh mạng của Lục Mỹ Lan, không phải là sinh mạng sao?

Là một người của công chúng, sau khi bị bắt quả tang như thế này, sau này cô ấy sẽ sống như thế nào?

Sợ là thậm chí còn không dám ra ngoài?

“Mẹ kiếp!” Đạo diễn nhìn Giang Dĩ Minh, trong phút chốc cũng trở nên tức giận: "Tôi mới nhận ra. Chuyện xảy ra hai ngày trước cũng bị tên khốn kiếp này phá hỏng rồi đúng không? Được rồi, hôm nay chúng ta cùng nhau giải quyết chuyện cũ và chuyện mới một thể!"

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!