Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz (truyenazz.com.vn) sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)

"Đại sư đang đợi ai vậy?" Đinh Hương khẽ hỏi.

Hòa thượng quay người lại, chỉ về phía căn nhà đá đã sụp đổ một nửa rồi nói: “Cô ấy!"

Nói xong, ông ta cung kính quỳ rạp xuống đất, phủ phục sát đất, cực kỳ thành kính.

Đinh Hương nhìn theo, chỉ thấy trong căn nhà đá ấy có một pho tượng, tượng bị phong hoa nghiêm trọng, khó mà nhìn rõ khuôn mặt, nhưng mơ hồ vẫn có thể nhận ra là hình dáng của người phụ nữ.

“Cô ấy là ai?"

“Sati - nữ thần của dãy núi Tuyết - Vợ của Thần Shivin - Mẹ của Đại Địa ... ” Hòa thượng vẫn quỳ, vừa khấu đầu vừa chậm rãi đọc ra từng danh hiệu.

Đinh Hương đột nhiên cảm thấy trên thân pho tượng có loại khí tức kỳ lạ.

Cô ấy bất giác tiến đến gần, tò mà quan sát.

Từ Hiểu Bắc cùng Vô Hoa cũng bước theo vào

"Đinh Hương, cô đang nhìn gì vậy?" Từ Hiểu Bắc thấy Đinh Hương nhìn chẳm chẳm vào pho tượng đã phai mờ đến mức gần như không còn hình dạng, không khỏi tò mò hỏi.

“Tôi cảm thấy bà ấy rất thân thuộc, thậm chí có chút gần gũi." Đinh Hương

nói.

Từ Hiểu Bắc nói: “Đừng đùa nữa, đây là Nopel, thời xưa còn gọi là nền văn minh Thiên Trúc, chẳng liên quan gì tới người sinh ra ở Hoa Đông như cô cả."

"Chưa chắc." Vô Hoa bỗng nhiên chỉ vào bệ đá dưới pho tượng nói "Nhìn những hoa văn mây trên đài sen và kiểu dáng viền váy này xem, không phải phong cách của Thiên Trúc thời xưa, mà là đặc trưng của Hoa Hạ. Pho tượng này, có lẽ là do thợ thủ công cổ đại của Hoa Hạ tạo ra."

Trước khi xuất gia, Vô Hoa từng phiêu bạt giang hồ, kiến thức rộng rãi, sau khi vào cửa Phật, lại có nghiên cứu về nghệ thuật tạc tượng.

"Ở nơi hoang vu này, bất chợt thấy đồ vật Hoa Hạ, khó tránh khỏi cảm thấy thân quen."

Từ Hiểu Bắc phản bác: “Vừa nãy hòa thượng đó rõ ràng nói đây là nữ thần Sati của núi Tuyết, là vợ của thần Shivin, rõ ràng là thần của giáo hội Bà La Môn, sao có thể do thợ thủ công Hoa Hạ chế tác được chứ?"

Vô Hoa cũng không thể nói rõ được, dù sao pho tượng này đã bị tàn phá và cũ kỹ, ngoài phần đế vẫn còn có thể nhìn thấy vài hoa văn, thì cơ bản chỉ còn lại cái bóng mờ mịt.

Đinh Hương nhìn thêm một lúc, trong thần thức như có gì đó khẽ rung động, nhưng cũng không quá rõ ràng, cuối cùng chỉ lắc đầu nói: "Thôi, đi thôi, đi tìm rừng Tử Trúc."

Ba người quay người rời đi, phát hiện hòa thượng kia đã trở về dáng vẻ ban đầu, ngồi xếp bằng trên tảng đá, như gốc cây khô, cố chấp nhìn về phía bờ bên kia.

“Cảm ơn đại sư, chúng tôi đi đây."

Đinh Hương thấy hòa thượng không đáp lời, cũng không quấy rầy thêm, khẽ khom người hành lễ, rồi dẫn theo Từ Hiểu Bắc và Vô Hoa, băng qua hẻm núi đen của sông Kaligan, dần khuất bóng nơi vùng đất hoang vu.

Ngay khi họ vừa rời đi, trong hư không trước ngôi miếu đổ, có bóng trắng chợt lóe lên, Bạch Thần trong bộ quần áo trắng như tuyết hiện ra sau lưng vị hòa thượng.

"Sao ông không ngăn bọn họ lại?"

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!